Ông ta quay sang nói với Hồ Dật Chỉ: "Cậu Hồ, tuy tôi không có nhiều tiền mặt như vậy, nhưng cậu cũng biết trong tay đang năm giữ cổ phiếu. Hay vậy đi, tôi gán toàn bộ cổ phiếu cho cậu. Sau khi thăng, tôi sẽ lập tức trả lại còn cho cậu 3% tiần lời. Cậu thấy sao?"
Hồ Dật Chỉ cười: "Đương nhiên là được. Có điều, theo quy tắc thì tài sản tài chính chỉ có thể thế chấp 60%".
Hàn Chí Cao: "Không thành vấn đề. Cổ phiếu và trái phiếu trong tay tôi trị giá khoảng tám tỷ rưỡi, gán hết cho cậu!"
Bên Hồ Dật Chi có nhân viên chuyên nghiệp làm thủ tục, Hàn Chí Cao chẳng mấy chốc đã vay được năm tỷ mốt tiền mặt, cộng thêm hai tỷ rưỡi tiền mặt của ông ta thì tổng cộng là bảy tỷ sáu!
Mắt thấy đối phương chuẩn bị xong, Ngô Bình nói: "Ông chủ Hàn, ông muốn chơi với tôi thật hả?"
Hàn Chí Cao: "Sao, cậu bạn trẻ sợ à?" Ngô Bình cười lạnh: "Đùa gì vậy, tôi mà sợ ông?
Hôm nay, một là tôi muốn thắng hết tiền của ông, hai là thua hết mười tỷ cho ông!"
Hai bên ngồi xuống, ván bài cược lớn như thế thì đương nhiên những người khác cũng không dám tham gia vào, chỉ có hai người họ chơi.
Sau khi chia bài xong, con bài trên của Ngô Bình là lá K, Hàn Chí Cao là lá số 9. Ngô Bình nói: "Năm triệu".
Hàn Chí Cao ngó con bài chưa lật của mình thì phát hiện cũng là lá số 9 bèn nói: "Người trẻ tuổi đúng là dũng cảm, vừa mở đầu đã năm triệu. Được, tôi theo!"
Vòng chia bài tiếp theo, Ngô Bình lại lấy được lá K, mà Hàn Chí Cao vẫn là lá số 9. Cậu nói: "Lại cược thêm mười triệu".
Hàn Chí Cao cảm thấy người đàn ông trung niên đằng sau khẽ chạm hai cái lên lưng mình, đây là bảo ông ta tiếp tục. Vì vậy, Hàn Chí Cao không chút do dự theo thêm mười triệu.
Vòng chia bài thứ ba, Ngô Bình lấy được lá Q, Hàn Chí Cao lấy được lá A bèn cười: "Lá trước cậu thêm mười triệu, lần này tôi thêm hai mươi triệu vậy".
Ngô Bình chần chờ vài giây rồi nói: "Tôi không tin con bài chưa lật của ông cũng là 9, theo!"
Chia đến lá thứ năm, Ngô Bình lấy được lá số 7,
Hàn Chí Cao là lá số 4. Ngô Bình nói: "Tôi cá con bài chưa lật của ông không phải lá số 9, năm tỷ!"
Trái tim Hàn Chí Cao bỗng đập mạnh, ông ta ra vẻ bình tĩnh nhưng thực ra giọng nói đã hơi run rẩy: "Cậu bạn trẻ, cậu cũng không coi thử con bài chưa lật của mình à?"
Ngô Bình: "Số tôi luôn khá may mắn, tôi tin vào sự may mắn của mình".
Lúc này, người đàn ông trung niên chợt nhấn mạnh hai cái lên lưng Hàn Chí Cao, đây là một tín hiệu mạnh mẽ bảo ông ta theo!
"Được! Tôi đây bèn liều mình bồi quân tử vậy! Năm tỷ, theo!", ông ta nói xong bèn mở ra con bài chưa lật, lại là lá số 9!
Ngô Bình khẽ cau mày: "Xem ra, chỉ khi con bài chưa lật của tôi là K mới có cơ hội thắng ông. Không biết ông trời có giúp tôi hay không đây", cậu nói xong bèn lật bài lên, vậy mà lại là KI
Mọi người xung quanh đều hít ngược một hơi, không ngờ thật sự là lá K.
Sắc mặt Hàn Chí Cao xám ngoét, không thể nào! Người sành nghề đăng sau sẽ không nhìn nhầm! Ông ta lại không biết vẻ mặt của người đàn ông trung niên sau lưng mình cũng trắng bệch. Với ánh mắt siêu đẳng của gã, rõ ràng đoán được con bài chưa lật của Ngô Bình sẽ là lá số 3, nhưng sao cuối cùng lại thành lá K?
Ngô Bình nhìn chằm chăm Hàn Chí Cao nói: "Ông chủ Hàn, ngại quá, tôi thắng rồi".
Sau đó, cậu đứng lên cười bảo: "Một vừa hai phải, mấy tỷ còn lại kia của ông, tôi sẽ không lấy, lần khác chúng ta chơi tiếp vậy".
Năm tỷ chính là toàn bộ số tiền đổi được từ tất cả cổ phiếu của ông ta, sao Hàn Chí Cao có thể cam lòng cho được? Ông ta cắn răng một cái nói: "Từ từ đãi"