Một người đàn ông trung niên bị què chân đi theo đến nói: “Bang chủ, cậu ta nói thế là có ý gì?”
Kiều Bách Niên nói: “Người này không đơn giản, cậu ta vừa nhìn là đã biết tôi gặp vấn đề về tu hành”.
Sau đó, ông ta quay về phòng khách, hỏi con trai mình: “Tuấn Tài, người lúc nấy có lai lịch thế nào? Con nói bố nghe thử”.
Kiều Tuấn Tài vừa mới bị đánh, ngoan ngoãn trả lời: “Bố, cậu ta là một học sinh trung học, chơi bóng
rổ khá giỏi”.
Kiều Bách Niên: “Vậy con biết cậu ta sống ở đâu không?”
Kiều Tuấn Tài gật đầu: “Biết, ở khách sạn”.
Kiều Bách Niên gật đầu: “Tối nay hai bố con mình đến gặp cậu ta”.
Kiều Tuấn Tài tròn mắt: “Gặp cậu ta? Tại sao chứ?”
Kiều Bách Niên: “Bớt lắm lời đi, bố bảo mày đi thì cứ đi”.
Ngô Bình về đến khách sạn, huấn luyện viên liền hỏi: “Ngô Bình, em không sao chứ?”
Ngô Bình: “Không sao, việc đã được giải quyết rồi. Đây là quà mà bố của thiếu bang chủ đó tặng chúng ta”.
Một thầy giáo mở hộp quà ra thì phát hiện bên trong là một bộ đồ sứ rất đẹp.
Huấn luyện viên cười, nói: “Ngô Bình, em đúng là một người thần kỳ, chuyện lớn vậy mà em lại giải quyết xong chỉ trong tích tắc”.
Ngô Bình: “Huấn luyện viên, khi nào thì cuộc thi bắt đầu?”
Huấn luyện viên: “Chín giờ sáng mai sẽ bắt đầu thi giành điểm. Tất cả các đội bóng đấu ba trận ngẫu nhiên, đội nào có điểm tổng ít hơn ba điểm thì sẽ phải đấu vòng loại.
Ngô Bình: “Nói vậy thì chúng ta cũng không biết mình sẽ gặp đội bóng nào rồi”.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!