Liễu Kim Long vội nói: “Vâng, nhất định Kim Long sẽ không để cậu thất vọng”.
Liễu Kim Long ăn cơm xong thì đứng bên ngoài chờ, còn Ngô Bình thì tự nhốt mình trong phòng, bắt đầu luyện chế Nhập Bí Đan. Cậu đã có dược liệu do Liễu Kim Long cung cấp, sau khi chuẩn bị đầy đủ thì bắt đầu bắt tay vào luyện chế mẻ thứ nhất. Trong đầu cậu có rất nhiều kinh nghiệm cũng như những thứ mà người khác không lĩnh hội được, mẻ thứ nhất đã luyện được bốn viên đan dược thượng phẩm cấp năm.
Ngô Bình biết Nhập Bí Đan này là vật báu vô giá với thế tục nên lập tức lấy một viên tặng cho Liễu Kim Long. Liễu Kim Long cầm viên đan dược, xúc động đến run lên cả người, lẩm bẩm: “Đây chính là Nhập Bí Đan sao?”
Ngô Bình cười, nói: “Không sai, chính là Nhập Bí Đan. Uống nó vào thì nhất định anh sẽ có thể nhẹ nhàng bước vào Bí Cảnh”.
Liễu Kim Long: “Gậu, tôi nghe nói đan dược cũng có phẩm cấp, không biết đây là đan dược loại gì?”
Ngô Bình gật đầu: “Đây là đan dược thượng phẩm cấp năm”.
Liễu Kim Long vui như mở cờ trong bụng, đan dược thượng phẩm, theo như anh ta được biết, ở tiên giới, đan dược thượng phẩm cũng là thứ cầu cũng không được nên thường nhà nào có đan dược thượng phẩm cũng để dành dùng, nếu muốn mua đan dược thượng phẩm thì chỉ có thể đến hội đấu giá mua với giá cao.
“Kim Long thật không biết làm sao để báo đáp đại ơn đại đức của cậu”. Liễu Kim Long xúc động, nói.
Ngô Bình: “Anh là người của tôi, đương nhiên tôi sẽ không để anh thiệt thòi”.
Liễu Kim Long liền nói: “Thưa cậu, năm xưa lúc tôi ở Trung Châu có một mặt bằng kinh doanh, sau đó tôi đến thủ đô thì không sống ở đó nữa. Môi trường ở đó khá tốt, là nơi tôi đã lựa chọn kỹ lưỡng. Tôi thấy cậu vừa cần tu luyện vừa cần luyện đan, còn phải thường xuyên gặp bạn bè nên sống ở đây sẽ không tiện. Nếu cậu không chê, có thể chuyển đến biệt thự của tôi để ở”.
Ngô Bình hỏi: “Biệt thự của anh ở đâu?” Liễu Kim Long nói: “Hoàng Long sơn trang”.
Ngô Bình nghe đến cái tên Hoàng Long sơn trang thì hai mắt liền sáng lên. Lúc cậu còn rất nhỏ, cậu đã nghe nói đến đại danh của Hoàng Long sơn trang, chỉ là không ngờ chủ nhân của Hoàng Long sơn trang lại là Liễu Kim Long.
“Để tôi ở vậy còn anh và người nhà của anh phải thế nào?”, cậu hỏi.
Liễu Kim Long cười, nói: “Gần sơn trang còn có mấy biệt thự nữa, tôi tìm đại một cái để ở là được. rồi”.
Ngô Bình gật đầu: “Được, vậy tôi không khách sáo với anh nữa”.
Liễu Kim Long: “Vậy tôi sẽ đi sắp xếp ngay”.
Ngô Bình vỗ nhẹ lên vai anh ta, nói: “Ừ, luôn tiện hãy đột phá đi. Có vấn đề gì thì hãy đến tìm tôi”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!