Nhìn thấy cô ta đang chỉ dạy kiếm kỹ, Ngô Bình không khỏi cảm thấy kỳ lạ, cậu hỏi Lục Chuẩn: “Thầy Lục, các giáo viên tông phái khác cũng truyền dạy các nền tảng kiếm kỹ này sao?”
Lục Chuẩn nói: “Đây là kiếm kỹ chỉ có Thái Hoàng Giáo chúng ta mới có, tổ sư của chúng ta từng là một tu sĩ thiên tài ở Vạn Kiếm Tiên Giới, đâu khi đến Chân Hoàng Tiên Giới, ông ấy chưa từng bỏ kiếm thuật nên tu luyện kiếm thuật là một môn của giáo phái ta”.
Ngô Bình gật đầu, nghiêm túc nghe giảng.
Cô Thái nói về hai mươi bốn kiếm kỹ cơ bản trước một lần, sau đó từng bước giảng dạy thật chỉ tiết.
Trước đó Ngô Bình lĩnh hội được một bộ kiếm pháp tuyệt thế trên tường kiếm, bây giờ thấy kiếm kỹ cơ bản này chỉ là một môn cho trẻ con, nhưng cậu vẫn bắt đầu học từ cơ bản.
Chẳng hạn như bây giờ cậu đang luyện đâm. Kỹ năng đâm kiếm rất đơn giản nhưng lại thay đổi nhiều, chỉ là giáo viên cũng không giảng về những sự thay đổi ấy, cần bản thân phải hiểu được, những gì cô ta dạy đều là kiến thức cơ bản.
Sau khi dạy hết một lần, cô Thái nói: “Mọi người đã học được nền tảng của kiếm pháp, bây giờ cho mọi người mười lăm phút để tự tạo ra một thức kiếm pháp. của mình bằng kiếm pháp cơ bản này”.
Thật ra kiếm pháp kiếm thức đều là thấy chiêu phá chiêu, tự tạo ra kiếm pháp không khó, khó là tạo ra kiếm pháp có uy lực mạnh.
Lúc này, có người đưa hai cuốn kiếm phổ, cô Thái nói: “Các kiếm phổ này đều là tác phẩm đầu tay của thiên tài kiếm đạo ở các môn phái lớn trong Tiên Giới”.
Mọi người đều tranh nhau đi lấy kiếm phổ để tham khảo, chỉ có Ngô Bình không động đậy, cậu lấy kiếm Long Vực bảy sao của mình ra, có khi là đâm, khi thì điểm, cơ thể thì thoảng khựng lại.
Dần dà động tác của cậu lưu loát hơn, kiếm trong †ay biến thành vùng mây kiếm, xuất hiện ngẫu nhiên †rong vòng hai mét quanh người cậu.
Mười lăm phút sau đã không ai có thể nhìn thấy rõ Ngô Bình xuất kiếm thế nào, chỉ thấy cơ thể cậu hơi động đậy, kiếm quang lại xuất quỷ nhập thần, lúc đông lúc tây, lúc phía lúc sau.
Mọi người đều trố mắt nhìn, ngày cả cô Thái cũng trợn to mắt, há hốc miệng.
Ngô Bình bỗng thu kiếm lại, cậu nhìn cô Thái nị “Cô Thái, kiếm pháp của em đã hoàn thành”.
Lúc này cô Thái mới hoàn hồn nói: “Tốt lắm, cậu biểu diễn cho mọi người xem đi”.
Ngô Bình: “Vâng, kiếm pháp này của tôi tên là Lôi Vân Tam Thức, mỗi thức bốn chiêu, có tất cả mười hai chiêu”.
Nói rồi kiếm quang xuất hiện, không trung vang lên tiếng sấm, sau đó kiếm quang như mây xuất hiện trong vòng hai mét quanh Ngô Bình, cơ thể cậu thi thoảng giấu mình vào trong mây kiếm, người như kiếm, kiếm lại như người.
Ngô Bình chỉ sử dụng bốn chiêu kiếm pháp của thức. thứ nhất, một chiêu cuối cùng kiếm như rồng, một luồng kiếm khí đâm vào không trung, tầng mây trên bầu trời bị
đâm thành một lỗ hổng lớn.
Sau đó Ngô Bình thủ kiếm lại nói: “Cô Thái, hai thức sau đó quá hung hãn, không tiện thì triển ở đây”.
Cô Thái vội nói: “Thức này là đủ rồi, cậu đi theo tôi”.
Ngô Bình đi theo cô Thái rời khỏi quảng trường, những người khác đều đi đến xem náo nhiệt.
€ó người hỏi: “Cô Thái định đi đâu vậy?”
“Chắc là để “Kiếm Các” mời ba vị kiếm lão đánh giá rốt cuộc kiếm kỹ người này tạo ra thế nào”.
Người đó ngạc nhiên nói: “Gì cơ? Để ba vị kiếm lão. đánh giá kiếm kỹ của cậu ta? Không đến nỗi vậy chứ! Ba vị kiếm lão đều là cường giả siêu cấp ở một thời đại với †ổ sư Thái Hoàng”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!