Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Thần y thấu thị

Ngô Bình: “Ông dượng Kỳ Tướng của anh đã bị bãi nhiệm rồi mà anh còn dám ra ngoài làm bậy, thứ ngu ngốc như anh sao có thể sống được đến hôm nay?”

'Tả Doanh Lũy tái mặt: “Anh biết tôi là ai sao?”

Ngô Bình không thèm quan tâm đến anh ta, kéo hai người còn lại ra ngoài, thầy giám khảo và một người phụ trách khác nhìn thấy nhưng không dám nói gì.

Một lúc sau, một đội quân tuần thành đến, hỏi rõ Tình hình rồi lập tức bắt ba người họ đi.

'Tả Doanh Lũy biết mình đã đụng đến người không nên đụng vào, anh ta lập tức thét lên: “Tôi sai rồi, tha cho †ôi một lần đi, tôi có thể đưa tiền cho anh”.

Ngô Bình phất tay, cho quân tuần thành đưa người đi.

Tả Doanh Lũy biết nếu bị kéo đi thì e rằng sẽ rất khó ra ngoài được, anh ta liền hét lên: “Tôi biết một bí mật của Kỳ Tướng, anh tha cho tôi, tôi sẽ nói cho anh biết”.

Ngô Bình giật mình, ra dấu cho quân tuần thành thả người, sau đó cậu kéo Tả Doanh Lũy ra xa, hỏi: “Bí mật gì?” 

Tả Doanh Lũy nhìn qua nhìn lại, nói: “Trong phủ Kỳ Tướng có một cái đầu biết nói, hơn nữa còn biết hết mọi thứ và làm được mọi thứ. Có điều anh ta bị Kỳ Tướng nhốt dưới đất, ngày ngày ngâm trong nước thuốc”.

Ngô Bình hứng thú: Một cái đầu người biết nói sao?”

Tả Doanh Lũy liền gật đầu: “Không sai, có lần tôi không cẩn thận xông vào đó và nhìn thấy cái đầu. Tôi giật cả mình, đang định bỏ chạy thì không ngờ cái đầu đó lại lên tiếng. Anh ta còn nói cho tôi biết dượng tôi nhốt anh ta ở đó, mượn sức mạnh của anh ta mới làm được tể tướng. Nếu tôi chịu thả anh ta đi thì anh ta cũng sẽ giúp tôi lập đại nghiệp. Có điều tôi không có tham vọng nên nghe xong thì đã bỏ đi”.

Ngô Bình như nghĩ ra được gì đó, cậu liên lạc với Tân Cự Phong, nói: “Phủ Kỳ Tướng có một món đồ, tôi muốn lấy được nó”.

Tân Cự Phong suy nghĩ rồi nói: “Tôi lập tức phái một đội quân đến tướng phủ lục soát, sư huynh có thể mượn cơ hội này lấy món đồ đóớ”.

Ngô Bình: “Kỳ Tướng còn trở mình được nữa không?”

'Tần Cự Phong: “Ông ta có thể sống được đã là mạng lớn rồi, trở mình thì chắc không còn cơ hội nữa”.

Sau đó, Ngô Bình tát một bạt tai làm Tả Doanh lũy ngất xỉu, tạm thời giao cho quân tuần thành trông coi. Nửa tiếng sau, cậu xuất hiện ở cổng tướng phủ. Lúc này  đang có một đội quân chạy đến, lấy lý do lục soát tội chứng để lục soát tướng phủ.

Ngô Bình và đội quân đó gặp nhau, hợp thành một đội, cả nhóm người vào tướng phủ. Ngô Bình dùng thần niệm lục soát và nhanh chóng xác định vị trí của cái đầu dưới đất.

Cậu cảm giác hơi thở của cái đầu đó đã rất yếu ớt, sức mạnh gần như đã bị khống chế hết.

Người của tướng phủ đều không dám chặn đường, chỉ biết nấp trong phòng không dám ra ngoài, cả Kỳ Tướng cũng không lộ mặt.

Ngô Bình nhanh chóng tìm ra lối vào rồi mở cửa tầng hầm. Lúc cậu đến tâng hầm thì nhìn thấy một cái đầu được ngâm trong nước thuốc. Nó nhìn thấy Ngô Bình bước vào thì bỗng mở to hai mắt ra. Cùng lúc đó, một giọng nói vang lên trong đầu cậu: “Cậu là tu sĩ sao? Cứu tôi ra ngoài thì tôi sẽ cho cậu lợi ích rất lớn”.

Ngô Bình không trả lời, cậu cất cả đầu người và bồn nước thuốc vào pháp khí chứa đồ, sau đó quay đi.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement