Ngô Bình cười cười, không khách khí, cầm lấy cái nhẫn trữ vật, sau đó đưa bình ngọc cho Mộng Phi Hùng, nói: “Nhân Vương. Đây là Khai Mạch Đan do tôi luyện chế, mong anh hãy nhận lấy”.
Ánh mắt Mộng Phi Hùng sáng lên: “cậu Ngô có thể luyện chế đan dược sao? Thật tốt quá!”
Anh ta mở bình đựng đan dược ra, thì thấy mấy viên Khai Mạch Đan cực phẩm, anh ta vô cùng giật mình, nói: “Đây chính là đan dược cực phẩm sao?”
Đan dược cực phẩm ở Thánh Cổ Đại Lục khác với Tiên giới, nhưng đều là đan dược cực phẩm cực kỳ khó có thể có được. Đặc biệt là ở Thánh Cổ Đại Lục, trình độ luyện đan rõ ràng không bì kịp Tiên Giới, ở nơi này muốn có đan dược cực phẩm phải vô cùng khó khăn.
“Lễ vật này quý giá quá!” Mộng Phi Hùng vô cùng kích động, anh ta vô cùng cẩn thận cất đan dược, lại tỏ vẻ cảm tạ với Ngô Bình một lần nữa.
Ngô Bình: “Nhân Vương, tôi chuẩn bị mở một cửa hàng đan dược ở quý thành, chuẩn bị hôm nay sẽ khai trương. Không viết Nhân Vương có bận rộn quá không, có thể đứng ra để tuyên truyền cho cửa hàng đan dược. của tôi được không?”
Mộng Phi Hùng cười “ha ha”: “Thế thì tốt quá! Thế nhưng cậu Ngô, ta có một yêu cầu nhỏ. Khai Mạch Đan loại này có thể cung cấp nhiều hơn cho Mộng thị của ta được không?”
Khai Mạch Đan cực phẩm, muốn luyện chế cực kỳ khó khăn, cho dù là mấy vị chúa tể kia thì trong tay cũng không có được bao nhiêu, thân là Nhân Vương, anh ta lại càng khó có thể thấy được. Bây giờ gặp được Ngô Bình, vị thiên tài luyện đan này, đương nhiên anh ta sẽ không bỏ lỡ cơ hội, nhất định phải tranh thủ lợi ích cho Mộng thị! Có Khai Mạch Đan, Mộng thị có thể càng ngày càng phồn vinh.
Ngô Bình biết rõ, muốn có thành tựu ở Thánh Cổ Đại Lục thì không thể không có sự hỗ trợ của vị Nhân Vương này, cậu lập tức nói: “Đương nhiên có thể rồi. Sau này, mỗi năm tôi sẽ cung cấp ít nhất một trăm viên Khai Mạch Đan cho Mộng thị”.
Mộng Phi Hùng vui mừng khôn xiết: “Thật cảm ơn cậu Ngô! cậu Ngô, cửa hàng của cậu ở chỗ nào, bổn vương đi xem. Mộng thị của ta có không ít cửa hàng, nếu cậu nhìn trúng cái nào, thì cứ việc lấy dùng”.
Hai người nắm tay, sóng vai nhau đi ra phủ Nhân Vương. Đi vào đường cái, người trên đường lần lượt quỳ xuống hành lễ.
Đi đến đường cái, Nhân Vương nhìn thấy cửa hàng mà Ngô Bình đã chọn, cũng không tồi, lập tức gật gật đầu, nói: “Cửa hàng này cũng được đi, chỉ là hơi nhở”.
Vì thế, anh ta lại lôi Ngô Bình đến một con phố càng phồn hoa hơn, chỉ vào một cửa hàng nhà cao sáu lầu, rộng chừng trăm mét, nói: “Cửa hàng này cũng là cửa hàng bán đan dược, hơn nữa là do Mộng thị của ta mở ra. cậu Ngô, nếu cậu không chê thì sau này cửa hàng này chính là của cậu, bên trong đã có nhân viên sẵn, cậu cũng không cần phải phiền phức”.
“Chuyện này..", Ngô Bình có hơi ngượng ngùng.
Mộng Phi Hùng cười nói: “Cậu Ngô không cần phải khách khí”.
Bàn tay của anh ta vung lên, lập tức sai người đưa †ấm bảng trống xuống, cười nói: “Cậu Ngô, cậu đã nghĩ ra tên cho cửa hàng của mình chưa?”
Ngô Bình nói: “Vậy đặt là Thần Đan Các đi”.
Mộng Phi Hùng lập tức sai người lấy bút đến, viết xuống ba chữ lớn “Thần Đan Các” trên bảng hiệu trống, sau đó cười “ha ha”, cao giọng, nói: “Các vị, hôm nay Thần Đan Các khai trương, bổn vương dùng tư cách là vương để đảm bảo về phẩm chất của đan dược, hy vọng mọi người sẽ đến đây mua sắm nhiều!”
Giọng nói của anh ta, truyên đi khắp thành, mỗi một người đều có thể nghe được. Có được chữ ký của Nhân Vương, Thần Đan Các lập tức trở nên nhộn nhịp, bốn phương tám hướng đều có người đến không ngừng.
Ngô Bình còn chưa chuẩn bị xong, cũng may là cửa hàng này vốn là cửa hàng buôn bán đan dược, còn không ít đan dược tồn lại bên trong, cậu chỉ cần thêm một ít đan dược từ Thần Đan Các là được.
Vì thế, cậu lấy ra tất cả Kim Long Đan, Linh Tiêu Đan, Khai Mạch Đan đã luyện chế, đặt chúng ở nơi dễ thấy được nhất.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!