Kiếm Công Tử và Đao Tiên đều kinh ngạc, bọn họ cùng nhìn vẽ phía Ngô Bình, trong mắt là sự e dè kiêng kị.
Ngô Bình lạnh lùng nói: "Muốn đánh thì đánh, cọ xát cái gì chứ? Hoặc là các người cùng lên một lượt, hoặc là tôi đánh các người”
Cảm thụ được hơi thở khủng bố ở trên người của Ngô Bình, cơ thể hai người đột nhiên hơi run lên!
“Cậu.. Kiếm Công Tử vừa kinh vừa sợ, liên tục lui về phía sau. Cho dù hẳn đã rời đi rất xa nhưng sát ý của Ngô Bình vẫn khóa chặt vào hắn.
Đao Tiên lập tức trở nên sợ hãi, hẳn lập tức ôm quyền: "Bọn tôi không đánh”.
Lúc này Ngô Bình mới thu khí tức của bản thân lại, lạnh lùng nói: "Nếu muốn đánh nhau, bên trong có rất nhiều cơ hội. Cường giả Dị Tộc, sinh vật Hỗn Độn, tùy ý các người”.
Kiếm Công Tử, La Cảnh Kỳ ôm quyền: "Lý công tử, bọn tôi thật sự xin lỗi".
Lúc này, vị Thiết Huyền kia vội vàng đi đến, hắn nói: “Anh Lý, cuối cùng anh cũng trở lại rồi. Ngày mai là tiến vào mảnh vỡ của Cổ Kỷ Nguyên, có một số người trong đây chúng ta chưa gặp mặt, tôi nghĩ có phải nên đi gặp mặt một chút trước khi xuất phát không?”
Ngô Bình cũng không trông cậy vào chuyện những người này có thế đánh bại được thiên kiêu dị tộc và sinh vật Hồn Độn, anh lạnh nhạt nói: "Tùy các người, có việc thì cứ tìm tôi”. Nói xong, anh lập tức trở lại chỗ ở của mình, để lại ba người bọn họ đứng nhìn nhau.
Kiếm Công Tử trầm giọng nói: “Không sai, là hắn, là người có được Kiểm Tọa Vương Đạo!"
"Thiết Huyền nói: “La huynh, trước kia anh nói Kiếm Đạo Vương Tọa chắc chắn phải thuộc về anh. Bây giờ anh còn nghĩ đến chuyện đó sao?”
La Cảnh Kỳ cười khổ: "Không còn. Đã gặp người thật rồi, tôi mới nhận ra được có chênh lệch bao lớn! Ban nãy, anh ta chỉ vẽ ra một đường cho tôi, tôi cũng không cản nổi. Nếu như anh ta ra tay, chắc chắn một chiêu tôi cũng không đỡ nổi! Sau khi đi vào, chúng ta chỉ cần đi theo anh ta là có thể đảm bảo sẽ giữ được mạng!"
Vị Đao Tiên kia cũng nói: "Tôi nghe nói, người này đã đột phá Thiên Môn cấp chín, không biết là thật hay giả.”
Hai người còn lại đều kinh hãi, Thiên Môn cấp chín! Làm sao có thể!
Tuy rằng Là Cảnh Kỳ bội phục Ngô Bình, nhưng cũng không thể nào tin nổi, hẳn lẩm bẩm nói: " Những cường giả đứng đầu Nhân tộc như Ngọc Hoàng Đại Đế mà năm đó cũng chỉ đột phát được Thiên Môn cấp. sau? Việc đột phá Thiên Môn cấp chín còn khó hơn gấp trăm lần, không ai có thể làm được!
Đao Tiên: “Nhưng thật sự cậu ta có thể làm được, tôi nhận được tin này từ một chỗ rất đáng tin. Bằng không, bậc đại nhân vật như Vô Thủy Thiên Tôn lại thu nhận cậu ta làm đồ đệ?”
Thiết Huyền: "Hai vị, tôi đề nghị chúng ta nên tìm được sáu người khác, sau đó cùng đi đến nơi ở của Lý huynh để làm quen với nhau một chút."
La Cảnh Kỳ và Đao Tiên Liễu Minh Tiền, tính cả Thiết Huyền cùng, đi tìm sáu người còn lại, những người này từ đầu cũng không muốn ở bên chỗ Ngô Bình. Có một số người nói, dựa vào cái gì mà bọn họ phải đi đến chỗ của Ngô Bình, cậu ta cho rằng cậu ta là ai?
Nhưng sau khi bọn họ biết được thực lực và thân phận của Ngô Bình, thì mọi ý nghĩ đều biến mất.
Nửa tiếng sau. Thiết Huyền gõ cửa viện môn của Ngô Bình, hắn đi trước, cười nói: "Lý huynh, tôi và chín người còn lại đến gặp huỳnh, mọi người cùng làm quen với nhau một chút”.
Ngô Bình đứng ở cửa, lạnh nhạt nói: “Nếu tới rồi vậy thì vào đi”.
Rất nhanh, chín người nối đuôi nhau đi vào. Trong chín người này có bảy nam hai nữ. hai nữ tu, một người mặc váy đỏ, một người mặc váy trắng, dung mạo đều vô cùng xuất chúng, đặc biệt là vị nữ tu váy trắng kia, trông giống hệt như mỹ nhân ở trong sách.
Thiết Huyền lần lượt giới thiệu mấy người kia với Ngô Bình, nữ tử váy trắng tên Bạch Chỉ Dung.
Bây giờ những người này đã tìm đến mình thì Ngô Bình cũng giới thiệu đơn giản vẽ bản thân một chút, cuối cùng nói: "Chỗ phải đi lăn này vô cùng nguy hiểm. Không chỉ có sự nguy hiểm từ dị tộc và sinh vật Hỗn Độn, mà còn đến từ những sinh vật không biết được bên trong kỷ nguyên. Hơn nữa, bởi vì cơ thế chúng ta ở trong kỷ nguyên khác biệt, nên uy lực ở đó sẽ suy giảm vô cùng lớn, tốt nhất là các người nên có cách để bảo mệnh"
Những người này có thể được lựa chọn, đương nhiên cũng có chỗ bất phàm, Là Cảnh Kỹ ngạc nhiên nói: "Lý huynh, kiếm quanh của tôi có thể thi triển mà không căn thuận theo đạo pháp bình thường, uy lực cũng phải bằng bảy phần hơn lúc bình thường”.
Thiết Huyền: “Tôi chuyên tu võ đạo, võ đạo có thể phát huy uy lực ở trong bất kỳ kỷ nguyên nào."
Liễu Minh Tiên: “Thứ tôi luyện là tuyệt kỹ phi đao, có thể thích ứng trong mọi trường hợp. Đến lúc đó, í
nhất tôi có thể phát huy ra được chín phần sát thương của phi đao”
Những người này quả nhiên đều có bản lĩnh của mình, Ngô Bình không khỏi gật đầu, nói: "Tình huống bên trong như thế nào tôi cũng không rõ lảm. Cụ thể phải hợp tác ra sao chúng ta đến bên kia rồi nói tiếp”.
Tuổi tác của mọi người đều không cách quá xa, lại còn là thiên kiêu của Nhân tộc, có không ít tiếng nói chung, cho nên rất nhanh đã thân.
Bạch Chỉ Dung ngồi ở chỗ gần Ngô Bình nhất, cô hỏi: “Lý công tử, ánh mắt cậu nhìn tôi lúc trước có gì đó hơi đặc biệt, có phải trước kia cậu đã gặp tôi rồi không?"
Không ngờ được, sức quan sát của Bạch Chỉ Dung lại lớn như thế, đã lập tức nhìn ra được chỗ khác biệt trong ánh mắt của Ngô Bình.
Ngô Bình cười cười: “Tôi có một tập tranh, nhìn thấy một cô gái có dung mạo trông hệt như cổ”.
Bạch Chỉ Dung vô cùng ngạc nhiên: “Thật à? Cô, ấy là ai?”
Ngô Bình: "Tôi không biết cô ấy, cô ấy chỉ ở trong tập tranh thôi”.
Sau đó, anh đổi chủ đề, nói với mọi người: "Ở chỗ tôi có một loại Trùng Sinh Đan. Ăn vào viên đan này đảm bảo các người sẽ từ cõi chết sống lại trong ba ngày. Cho dù là cơ thể hay thần hồn chịu tổn thương cỡ nào, cũng có thể sống lại. Hơn nữa, sau khi sống lại, thực lực của các người cũng không bị ảnh hưởng”
Cả chín người đều giật mình, không ngờ lại có loại đan dược thế này?
Ngô Bình biết bọn họ không tin, nói: “Các người không cần nghỉ ngờ, bản thân tôi là Cửu Tử Đỉnh Đan Sư, hơn nữa Trùng Sinh Đan là đan dược Cấm Kỵ, chỉ có tôi mới có thể luyện chế”.
Thiết Huyền lập tức hỏi: “Lý huynh muốn đưa đan được cho bọn tôi sao?”
Ngô Bình: “Tặng thì không có khả năng, các người có thể mua, mỗi viên đan dược giá một trắm tỷ tiền đạo tôn”.
Tiền đạo tôn khác với tiền đại đạo, tu sĩ Đạo Cảnh có thế luyện chế ra tiền đại đạo, nhưng đại tôn tệ là do tu sĩ cấp Hỗn Độn luyện chế, số lượng cực ít. Trên thị trường, một tiền đạo tôn có giá trị bằng năm ngàn tiền đại đạo, thậm chí còn cao hơn.