Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Thần y thấu thị

 “Xem ra mình là quý nhân của cậu ấy rồi”, Ngô Bình nghĩ.  

 

Thấy Ngô Bình không nói gì, Đông Sinh hỏi: “Anh Ngô, bệnh của em có thể chữa khỏi được không ạ?”  

 

Ngô Bình nhìn cậu ấy rồi đáp: “Có, nhưng hơi phiền phức một chút, hơn nữa em cũng phải chịu đau đấy, được không?”  

 

Đôi mắt cậu thiếu niên loé lên tia sang: “Chữa khỏi được ạ?”  

 

Ngô Bình gật đầu: “Anh chữa được”.  

 

Cậu nhóc đứng dậy rồi nói rành mạch: “Dù phải đau hay khổ cực đến mấy thì em cũng không sợ”.  

 

Trình Ngọc Liên mừng rỡ nói: “Đội trưởng Ngô, vậy thì may quá rồi! Nếu cậu chữa khỏi bệnh cho con trai tôi, nhà chúng tôi sẽ rất biết ơn cậu”.  

 

Ngô Bình chính trực nói: “Chị Trình, anh Long bảo chị là người ngay thẳng, nhà họ Phương cũng rất trung nghĩa! Vì thế được chữa bệnh cho Đông Sinh là vinh hạnh của tôi”.  

 

Mắt Trình Ngọc Liên đỏ hoe, chị ta gật đầu: “Cảm ơn, cảm ơn cậu”.  

 

Điều bận tâm lớn nhất của chị ta là bệnh tình của con trai, cậu nhóc rất thông minh, nhưng ông trời rất bất công khi không cho cậu ấy một sức khoẻ tốt. Nếu không nhờ gia đình hai bên chạy chữa thì Phương Đông Sinh không thể sống tới ngày hôm nay được.  

 

Giờ Ngô Bình nói mình có thể chữa khỏi bệnh cho Phương Đông Sinh là một tin rất đáng mừng, Trình Ngọc Liên vui không để đâu cho hết, cái nhìn của chị ta về Ngô Bình cũng đã thay đổi hẳn.  

 

Lúc này, Trình Ngọc Liên chợt nhận được một cuộc điện thoại, chị ta nói với Ngô Bình: “Đội trưởng Ngô, sứ đoàn Đông Doanh đã đến phủ Tử Long rồi, người của thành phố gọi chúng ta tới”.  

 

Ngô Bình hỏi: “Phủ Tử Long là nơi nào?”  

 

Lâm Bạch: “Đội trưởng, phủ Tử Long là một lâm viên tư nhân, do tổng tiêu đầu Lý Long Thần xây dựng, chắc người của thành phố mượn nơi đó để tiếp đón người Đông Doanh”.  

 

Bấy giờ Ngô Bình mới nhớ Hà Đông là địa bàn của Lý Long Thần, vì thế anh lập tức gọi cho ông ấy.  

 

Điện thoại được kết nối ngay: “Long Thần, ông có ở Hà Đông không?”  

 

Lý Long Thần cười đáp: “Sư thúc, đệ tử không, người đang ở Hà Đông ạ?”  

 

Ngô Bình: “Ừm, tôi nghe nói người của thành phố mượn phủ Tử Long của ông à?”  

 

Lý Long Thần: “Vâng, đệ tử khá thân với các sếp, thị trưởng thành phố đã gọi điện rồi mượn phủ Tử Long để tiếp khách”.  

 

Ngô Bình: “Họ mượn chỗ ấy để tiếp đám quỷ Đông Doanh đấy, trong đó có ba cao thủ trẻ tuổi, vớ vẩn khéo còn đòi khiêu chiến ông đấy”.  

 

Lý Long Thần ngạc nhiên: “Cái gì? Đón tiếp người Đông Doanh ư? Đúng là lố lăng!”  

Advertisement
';
Advertisement