- Tin tức chi tiết về hải tuyển của Thần Nông Tông sao?  

             Mỹ nữ mặc đồ cam hơi mỉm cười, ngồi trên ghế đối diện Mạc Phàm, đôi mắt luôn nhìn về phía Mạc Phàm.  

             - Không sai.  

             Mạc Phàm gật đầu.  

             - Mạc Phàm, Mạc công tử đi tới tầng ba, hẳn là không chỉ… Vì chuyện này đúng không, đã quên giới thiệu, tiểu nữ họ Lý, công tử gọi ta là Thanh Thành được rồi.  

             Trong mắt Lý Thanh Thành lóe lên thông minh, mỉm cười nói.  

             Lúc trước cô ta luôn gọi Mạc Phàm là công tử, lần này gọi thẳng tên Mạc Phàm.  

             - Hửm?  

             Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, ánh mắt thay đổi nhìn Lý Thanh Thành, sau đó khôi phục như thường.  

             - Thiên Cơ Các không hổ là Thiên Cơ Các.  

             Hắn chắc chắn đây là lần đầu tiên mình gặp Lý Thanh Thành, cũng là lần đầu tiên tiến vào Thiên Cơ Các sau khi trọng sinh, nhưng Lý Thanh Thành lại nói ra được tên hắn.  

             Không chỉ như vậy, xem ra ý đồ của hắn cũng được đối phương biết, chuyện này nhanh hơn hắn dự đoán một chút.  

             - Công tử quá khen, không phải Thiên Cơ Các chúng tôi lợi hại, là Mạc công tử quá ưu tú, vừa tới Tu Chân giới chưa được một tháng, đã hấp dẫn không ít người chú ý.  

             Lý Thanh Thành cười khiêm tốn nói.  

             - Cho ta xem tin tức liên quan tới ta trước đi.  

             Mạc Phàm không nói nhiều với Lý Thanh Thành, nói thẳng.  

             Hắn tới nơi này ngoại trừ muốn biết về bảng hải tuyển của Thần Nông Tông ra, quan trọng hơn là hắn muốn biết tin về hắn.  

             Ở Tu Chân giới nếu muốn sống lâu, ngoại trừ chú ý thông tin về người khác, cũng phải lưu ý tin của mình.  

             Ở Thiên Cơ Các có một câu nói như sau, nếu muốn người ta không biết trừ phi mình đừng làm, chỉ cần trả giá đủ cao, người đó sẽ biết chi tiết thông tin mình cần.  

             Đương nhiên cũng có thể khiến tin người đó nhìn thấy có một phần giả.  

             - Mạc thiếu đừng gấp, xem bảng hải tuyển mới nhất trước đi?  

             Lý Thanh Thành lấy một lệnh bài màu vàng ra, miệng niệm một đoạn chú ngữ.  

             Trên lệnh bài tỏa ra hoàng quang, một hình chiếu chiếu lên vách tường, đúng là bảng danh sách mới nhất của hải tuyển.  

             Mạc Phàm chỉ nhìn lướt qua, sau đó nhíu mày.  

             Trên vị trí thứ 10, đúng là Vọng Cơ sư huynh của hắn, mà vị trí thứ mười một, không biết biến thành tên hắn từ khi nào: Mạc Phàm Viêm Dương Thành.  

             Sau tên của hắn có chữ viết rất nhỏ: Cầm linh khí chém 40 ở Tinh Hỏa Trấn, diệt tàn hồn của Ma Long Đại Thừa ở Ma Long Tinh, lấy được Hoa Vĩ Long ngàn năm.  

             Sau mấy chữ này, là dấu chấm than màu lục.  

             - Tốc độ của Thiên Cơ Các nhanh thật.  

             Mạc Phàm thản nhiên nói.  

             Hắn chém 40 mà Thiên Cơ Các biết cũng không lạ gì, nhưng hắn giết Ma Long vẫn chưa nói tên mình cho người khác, hơn nữa mới xảy ra không lâu, Thiên Cơ Các đã ghi lại rồi.  

             - Mạc công tử khen lầm rồi.  

             Lý Thanh Thành cười nói.  

             - Xem ra ta cần lên tầng 4 mới có thể nhìn đủ thông tin cần, nếu Thanh Thành cô nương ẩn giấu cấp bậc thật mà nói.  

             Mạc Phàm đặt chén trà xuống, muốn đứng dậy.  

             Mấy chữ nhỏ ở phía sau, còn có dấu chấm than màu lục, chuyện này có ý nghĩa tương đương với thông tin tứ cấp, chỉ lên tầng 4 mới biết được.Không biết thông tin này là gì, nhưng hắn cần phải biết hết.  

             Ngoài ra rõ ràng Lý Thanh Thành này mặc phục sức của sứ giả nhị cấp, lại cầm Thiên Cơ Lệnh tam cấp, chắc chắn không phải là người hầu nhị cấp của Thiên Cơ Các.  

             Lông mày Lý Thanh Thành nhíu lày, ánh mắt nhìn Mạc Phàm thay đổi.  

             - Tuy Mạc công tử đến từ Hạ giới, nhưng kiến thức lại vô cùng bất phàm, quả thật ta không phải người hầu nhị cấp của Thiên Cơ Các, Mạc công tử không cần đi lên tiếp nữa, bởi vì Thanh Thanh ở nơi nào, nơi đó là nơi cao nhất của Thiên Cơ Các ở Ma Long Tinh.  

             Ý niệm của Lý Thanh Thành vừa động, diện mạo và quần áo của cô ta không thay đổi, nhưng Thiên Cơ Lệnh màu vàng trong tay lại biến thành lệnh bài màu lam.  

             Lông mày Mạc Phàm chỉ hơi nhíu lại, sau đó khôi phục như thường.  

             - Hẳn là ta nên gọi cô nương là các chủ rồi?  

             Xanh, cam, vàng, lục, lam, đỏ, tím, đen, trắng, tầng cao nhất của Thiên Cơ Các ở Ma Long Tinh là tầng năm, Lý Thanh Thành cầm lệnh bài màu lam ngũ cấp, không chỉ là người hầu ngũ cấp, cũng là các chủ ở đây.  

             - Mạc công tử khách sáo rồi, gọi ta là Thanh Thành được rồi, bây giờ Mạc công tử muốn xem tin tức phía sau không?  

             Lý Thanh Thành dừng cười, nói.  

             - Xem ra ngoại trừ tin tức tứ cấp, còn tin ngũ cấp nữa, Thanh Thành cô nương mở ra đi.  

             Mạc Phàm nói với vẻ khinh thường.  

             Nếu chỉ là tin tức tứ cấp, không đến mức để các chủ ngũ cấp ra mặt, cho nên sau tứ cấp còn ngũ cấp nữa.  

             - Tuân mệnh.  

             Lý Thanh Thành cười nghịch ngợm, cô ta đánh một pháp ấn màu lam vào trong Thiên Cơ Lệnh, tin tức tứ cấp và ngũ cấp đều mở ra.  

             Chữ nhỏ màu lục viết: Kẻ nắm giữ lệnh bài Nam Cung gia, có khả năng có được Tạo Hóa Ấn, có được Tạo Hóa Linh Khí, có khả năng còn có được linh khí Mệnh Kiếm Phù của Quỷ Ảnh Nhất Tộc.  

             Chữ nhỏ màu lam: Bí kỹ thiên phú giết tàn hồn của Ma Long là Liên Phệ, hậu nhân của huyết mạch Hồng Liên.  

             Hai tin tức này không nhiều chữ, nhưng sắc mặt Mạc Phàm thay đổi.  

             Kiếp trước sâu cạn của Thiên Cơ Các thế nào hắn không thăm dò hoàn toàn, cường đại là không thể nghi ngờ.  

             Nhưng trong một ngày ngắn ngủi, vậy mà Thiên Cơ Các đã điều tra về hắn rõ ràng.  

             Hơn nữa hai chuyện hắn lo lắng nhất đã xuất hiện trong tin của Thiên Cơ Các, nhất là hậu nhân của huyết mạch Hồng Liên.  

             - Thanh Thành cô nương nói với ta những tin này, là muốn thế nào?  

             Mạc Phàm nâng chén trà lên, bình tĩnh hỏi.  

             Hắn không cảm nhận được địch ý trên người Lý Thanh Thành, vậy là Lý Thanh Thành muốn đàm phán chuyện khác với hắn.  

             - Mạc công tử không muốn biết nơi lan tin này ra sao?  

             Lý Thanh Thành thấy Mạc Phàm vẫn vô cùng bình tĩnh, ánh mắt thay đổi hơn nhiều.  

             Đối với tu sĩ mà nói, cơ mật của bản thân vô cùng mẫn cảm.  

             Đa số người nếu bị Thiên Cơ Các bọn họ để lộ những thông tin quan trọng, sẽ vì khủng hoảng mà thất thố, với độ tuổi của Mạc Phàm hoàn toàn không hợp với cơ trí và trấn định.  

             - Chuyện này thì không cần, ta tự mình biết chuyện này.  

             Mạc Phàm nói.  

             Chuyện trên người hắn có Tạo Hóa Ấn, chỉ có Nam Cung Ly và Tiểu Thanh cô nương biết, nhưng hai bọn họ sẽ không bán đứng hắn.  

             Nếu bọn họ có ý xấu, hoàn toàn không cần bán tin này cho Thiên Cơ Các.  

             Chuyện này hẳn là Thiên Cơ Các thông qua tiếp xúc giữa hắn và Nam Cung gia, phán đoán ra, bởi vì trên người Tiểu Thanh có Tạo Hóa Ấn là chuyện không ít người biết, chuyện này không giấu được Thiên Cơ Các.  

             Còn Liên Phệ và huyết mạch Hồng Liên của hắn, chỉ sợ là có người bán thông tin về hắn, được Thiên Cơ Các phái người điều tra ra.  

             Người này không phải Mạnh Vô Tình thì là Đông Phương Sóc và Bộ Kinh Phàm, không còn ai khác nữa.  

             - Được rồi, Mạc công tử là người thông minh, Thanh Thành cũng không quanh co lòng vòng nữa, nếu lan truyền mấy tin tức này của Mạc công tử ra, chỉ sợ không lâu sau, Mạc công tử sẽ thành đối tượng bị không ít thế gia, tông môn liệp sát, kết cục cuối cùng thế nào, không cần Thanh Thành nói, chắc chắn Mạc công tử cũng biết.  

             - Ta biết, Thanh Thành cô nương nói tiếp đi.  

             Mạc Phàm thản nhiên nói.  

             Bất luận là Tạo Hóa Ấn hay huyết mạch Hồng Liên, đều bị người ta cướp đoạt không còn mảnh thừa.  

             - Thiên Cơ Các chúng tôi có thể xóa tin tức tứ cấp và ngũ cấp cho Mạc công tử, linh thạch, linh bảo thì không cần, Mạc công tử chỉ cần thành khách khanh (1) vĩnh viễn của Thiên Cơ Các chúng tôi là được.  

             (1): thời xưa dùng để chỉ những người ở các nước chư hầu làm quan ở bản quốc  

             Trong đôi mắt Lý Thanh Thành lóe lên chờ mong, nhìn Mạc Phàm nói.

Advertisement
';
Advertisement