Không phải vừa rồi Mạc Phàm rất kiêu ngạo sao, xem Mạc Phàm làm sao bây giờ?  

             - Bây giờ rời đi còn kịp, tiểu tử, nếu không bỏ đi một đạo căn nguyên của Hóa Thần, nhưng chỉ có thể đổi lấy một tin tức vô dụng.  

             - Thứ này là của ngươi, nói tin tức cho ta.  

             Mạc Phàm lấy căn nguyên của Hóa Thần đưa cho Tử Yên, lạnh nhạt nói.  

             Tử Yên do dự một lát rồi nhận lấy bình chứa căn nguyên, sau khi xác nhận một phen, cô lấy một ngọc bài ra đưa cho Mạc Phàm.  

             Dù sao Thiên Cơ Các bọn cô cũng làm ăn, cô đã nói thẳng cho Mạc Phàm, nếu Mạc Phàm vẫn muốn xem, cô không có biện pháp.  

             Thấy một màn như vậy, đám Kim Quang chân nhân cười đắc ý.  

             Người trẻ tuổi có tính cách không tốt, bọn họ chỉ hơi khích một chút, vậy mà Mạc Phàm lấy căn nguyên Hóa Thần ra đổi một tin tức vô dụng, còn trong tình huống biết rõ.  

             Mạc Phàm từng nhận được ngọc bài này, nên không xa lạ gì.  

             Loại ngọc bài này là dụng cụ nhập tin quan trọng, chỉ khi đạt được cho phép mới có thể mở ra, hơn nữa xem xong sẽ tự động biến mất.  

             Hơn nữa thông qua ngọc bài này xem tin tức, một nguyền rủa sẽ tiến vào trong thần thức của người xem.  

             Nếu không được cho phép, không thể truyền tin này ra ngoài, nếu không sẽ bị nguyền rủa khống chế.  

             Mạc Phàm phóng một đạo thần thức kiểm tra bên trong, một số tin tức lập tức xuất hiện trong đầu hắn.  

             Nội dung đại khái là đối phương muốn luyện chế một loại đan dược, cần đan sư trình độ luyện đan cao giúp luyện chế.  

             Yêu cầu cụ thể ít nhất là Luyện Đan Sư cao cấp trở lên, ngoài ra có thể trổ hết tài năng trong đan sư phù hợp yêu cầu.  

             Cụ thể trổ hết tài năng thế nào, trên ngọc bài này không nói rõ, phần lớn là muốn chọn đủ đan sư, mới có thể công bố cụ thể.  

             Xem xong nội dung, khóe miệng Tô Hiểu hơi nhếch lên.  

             Trổ hết tài năng trong đan sư phù hợp yêu cầu, đạt được Vạn Thọ Đan đơn giản hơn hắn nghĩ nhiều.  

             Nếu luận về trình độ luyện đan, hắn không biết ở đây có ai cao hơn y tiên bất tử hắn.  

             Mạc Phàm rút thần thức khỏi ngọc bài, trả ngọc bài cho Tử Yên.  

             - Tiểu tử, xem xong, ngươi có thể đi rồi.  

             Kim Quang chân nhân thấy Mạc Phàm trả ngọc bài, cười nói.  

             - Đi sao?  

             Mạc Phàm không thèm nhìn Kim Quang chân nhân, hắn lấy lệnh bài Luyện Đan Sư cao cấp mới đạt được ra, đưa cho Tử Yên.  

             - Tử Yên cô nương, đây là lệnh bài Luyện Đan Sư cao cấp của ta, ngươi xem có phù hợp với yêu cầu không.  

             Thấy ngọc bài này, ngoại trừ Mạc Phàm ra, vẻ mặt mọi người đều lập tức thay đổi.  

             Ngọc bài Luyện Đan Sư cũng chia làm nhiều màu, màu vàng đất là học đồ luyện đan, màu xanh là Luyện Đan Sư sơ cấp, màu đỏ là trung cấp, màu trắng là Luyện Đan Sư cao cấp.  

             Mạc Phàm là một người có gương mặt xa lạ, không nhiều tuổi, vậy mà cũng là Luyện Đan Sư.  

             Kim Quang chân nhân như bị người ta tát trước mặt mọi người mấy cái, sắc mặt ông ta xanh mét.  

             - Chuyện này…  

             - Sao tiểu tử này có thể là đan sư cao cấp?  

             - Tử Yên cô nương, gần đây có rất nhiều người giả mạo người của Đan Đạo Các chúng tôi, tốt nhất là ngươi nên nhìn cẩn thận một chút, tránh đập bể bảng hiệu Thiên Cơ Các các ngươi.  

             Sắc mặt Kim Quang chân nhân khó coi nhắc nhở.  

             Tử Yên cũng hơi sửng sốt, tươi cười trên mặt lập tức thân thiết hơn.  

             Cô không để ý tới Kim Quang chân nhân, nhận lấy ngọc giản của Mạc Phàm, cô bước tới trước người lão giả vẫn luôn không mở miệng ở giữa đám người, hai tay nâng lệnh bài về phía trước người lão giả.  

             - Tống đại sư, đây là lệnh bài của Đan Đạo Các các ngươi, đúng lúc ngươi cũng ở đây, ngươi phân rõ giúp ta xem là thật hay giả?  

             Lão giả này là đan tôn của Đan Đạo Các quanh năm ở Thanh Thành, Tống Nhạc Thiên.  

             - Không cần nhìn, lệnh bài này là thật, quả thật cậu ta là Luyện Đan Sư cao cấp, không có gì phải hoài nghi.  

             Tống Nhạc Thiên nhìn thoáng qua tên và đánh số trên ngọc bài, thản nhiên nói.  

             - Cái gì?  

             Mắt không ít người mở to, ánh mắt nhìn Mạc Phàm thay đổi.  

             - Ngươi là Ngô Danh mới qua ba cửa đúng không?  

             Tống Nhạc Thiên nhướn mày nhìn chằm chằm Mạc Phàm, hỏi.  

             Ông ta là đan tôn thường trú ở Đan Đạo Các Thanh Thành, có người qua ba cửa thành Luyện Đan Sư cao cấp chắc chắn phải báo cho ông ta.  

             Nửa tiếng sau, ông ta đã nhận được tin của Tô Thông Huyền.  

             Trong tin này, không chỉ có quá trình Mạc Phàm qua ba cửa, còn có tên và đánh số của Mạc Phàm.  

             Lúc trước ông ta suy đoán có phải Mạc Phàm hay không, nhìn thấy tên và đánh số ông ta đã chắc chắn không nghi ngờ, đúng là Luyện Đan Sư thiên tài mà Tô Thông Huyền nói.  

             - Là ta.  

             Mạc Phàm khẽ gật đầu.  

             - Hoan nghênh gia nhập Đan Đạo Các, trong lệnh bài này có 100 tích phân, cảm tạ ngươi cung cấp phương pháp và tâm đắc phân li Thiên Cơ Tán, luyện chế Quảng Lăng Tán và Tinh Thần Đan.  

             Tống Nhạc Thiên lấy một ngọc tệ màu tím cỡ bàn tay trẻ con ra, đặt lên tay Tử Yên, phía trên ngọc tệ viết chữ bách.  

             - Đa tạ Tống lão tiên sinh.  

             Mạc Phàm nhướn mày, vẫn nói.  

             100 tích phân không là gì, nhưng lòng dạ của lão giả này mạnh hơn những người khác nhiều.  

             Lần này xung quanh lập tức rộ lên.  

             - Tình huống gì thế, tiểu tử này qua ba cửa sao?  

             - Còn là phân li Thiên Cơ Tán, luyện chế Quảng Lăng Tán và Tinh Thần Đan?  

             - Như vậy chẳng phải ba cửa cậu ta phải qua đều là ba cửa khó nhất sao?  

             Ba cửa này, cho dù là bọn họ cũng không nhất định mỗi lần đều qua, tuổi của Mạc Phàm còn nhỏ hơn bọn họ nhiều, vậy mà có thể qua?  

             Nhất là Kim Quang chân nhân, ông ta ước gì có cái lỗ để chui vào.  

             - Chuyện này, sao lại như vậy?  

             Tống Nhạc Thiên nói Mạc Phàm là thật, vậy chắc chắn là thật.  

             - Tử Yên cô nương, nhân số đã đủ, vừa đủ 20 người, có phải có thể bắt đầu rồi không?  

             Tống Nhạc Thiên mỉm cười với Mạc Phàm, nói.  

             Sở dĩ bọn họ đợi ở đây, chính là muốn đợi đủ 20 người.  

             - Tống đại nhân đợi một lát, cố chủ đã đến.  

             Tử Yên trở lại bên cạnh Mạc Phàm, trả cho Mạc Phàm lệnh bài và ngọc tệ, sau đó cô đi tới trước một mặt tường, đầu ngón tay cô sáng lên, vẽ một ký hiệu lên trên vách tường.  

             Ký hiệu biến mất, một cánh cửa xuất hiện trên vách tường, rồi mở ra.  

             - Công Tôn tiểu thư, người ngươi muốn Thiên Cơ Các chúng tôi tìm giúp chúng tôi đã tìm đến, hiện giờ có thể bắt đầu.  

             Tử Yên nói về phía quang môn.  

             Giọng nói vang lên, tiếng bước chân truyền từ trong quang môn ra, càng đi càng gần.  

             Không lâu sau, một mỹ nữ cao gầy mặc cung trang màu trắng, toàn thân được giấu trongg mành che dẫn theo mấy nha hoàn đi ra.  

             Trong đôi mắt mỹ nữ để lộ ra ngoài lóe lên sắc bén, liếc mắt nhìn đám Mạc Phàm một cái.  

             Ánh mắt lạnh lùng giống như không để đám Mạc Phàm vào mắt.  

             Phía sau cô, những thị nữ vội vàng dọn ghế để mỹ nữ này ngồi xuống, đồng thời bưng trà và điểm tâm ra.  

             Tử Yên cũng đi tới trước người mỹ nữ này, cười với mỹ nữ rồi đứng sang một bên của mỹ nữ này.  

             Mỹ nữ bưng chén trà lên, khẽ nhấp một ngụm, lúc này mới mở miệng nói:  

             - Chư vị đại sư, nếu phía sau không có đại bối cảnh, cho dù phù hợp với điều kiện, cũng mời lập tức rời đi.  

             Giọng nói lạnh như băng, khiến người ta có cảm giác không thể làm trái.

Advertisement
';
Advertisement