- Tiểu tử, sư phụ ngươi là ai, phương pháp sửa Cửu Hoa Đan là ngươi tự nghĩ ra được, hay là sư phụ ngươi dạy cho ngươi.  

             Chung Bất Phàm hỏi.  

             - Trước khi ta rời đi, sư phụ ta ra lệnh cho ta không được nhắc tới tên ông ấy với bất kỳ ai, cho nên chuyện này ta không thể nói cho ngươi, còn phương pháp sửa Cửu Hoa Đan, sư phụ ta ra tay không khác dùng dao mổ trâu giết gà, có ta là đủ rồi.  

             Mạc Phàm nhìn người quen kiếp trước là Chung Bất Phàm, thản nhiên nói.  

             Mạc Phàm mới mở miệng, Kim Quang chân nhân và mấy đan sư khác cười khinh thường.  

             E rằng Mạc Phàm không biết thân phận của Chung Bất Phàm, vậy mà dám nói chuyện với Chung Bất Phàm như vậy.  

             - Tiểu tử, ngươi biết mình đang nói chuyện với ai không?  

             Kim Quang chân nhân cười mỉa nói.  

             Mạc Phàm lắc đầu, không để ý tới Kim Quang chân nhân.  

             Chung Bất Phàm chỉ là một người trong vô số người hắn cứu ở kiếp trước, không hơn.Chung Bất Phàm không tức giận, ông ta hơi nhíu mày, đôi mắt nhìn chằm chằm Mạc Phàm, tia sáng kỳ lạ nở rộ trong mắt ông ta.  

             Với thân phận của ông ta, cho dù là Tử Yên hay Tống Nhạc Thiên, khi nói chuyện với ông ta đều cảm thấy rất áp lực.  

             Mạc Phàm chỉ là một tiểu tử chưa tới 20 tuổi, lại rất bình tĩnh.  

             Hơn nữa ông ta có cảm giác, ông ta không biết Mạc Phàm, nhưng hình như Mạc Phàm biết ông ta.  

             Loại cảm giác này là kinh nghiệm mà ông ta tích lũy qua nhiều năm, không sai được.  

             - Vậy sửa chữa có khiến đan lực của Cửu Hoa Đan thấp đi, vì thế làm lão phu không tiến vào được Hợp Đạo kỳ hay không?  

             Chung Bất Phàm hỏi tiếp.  

             - Ngươi thân là đan tôn, hẳn là có tính toán trong lòng, sau khi sửa dược hiệu của Cửu Hoa Đan sẽ không giảm đi, chỉ nhu hòa hơn nhiều, đối với người khác thì ta không dám nói, nhưng tuyệt đối thích hợp với Chung Bất Phàm ngươi.  

             Mạc Phàm nói chắc chắn.  

             Chung Bất Phàm ở Hóa Thần kỳ lâu rồi, lại chịu đại thương nhiều lần, đã thương tổn tới căn nguyên.  

             Phương thuốc luyện chế Cửu Hoa Đan vốn có thể khiến Chung Bất Phàm tấn chức Hợp Đạo kỳ, nhưng di chứng cũng không nhỏ, cho dù ông ta không mạng treo lơ lửng như kiếp trước, cũng phải bế quan ôn dưỡng rất lâu.  

             Nhưng sau khi đổi Thập Tầm Tử thành Thiên Văn Thảo, Chung Bất Phàm sẽ không lập tức tấn chức Hợp Đạo, nhưng theo lực lượng Cửu Hoa Đan được hấp thu từng đạo, cơ thể Chung Bất Phàm sẽ được chữa trị từng chút.  

             Đợi dược lực hấp thu hoàn toàn, Chung Bất Phàm sẽ tiến vào Hợp Đạo kỳ.  

             - Tiểu tử, làm càn, sao ngươi dám nói chuyện với Chung đại sư như vậy.  

             Kim Quang chân nhân lạnh lùng nói.  

             Một tay ông ta vươn ra, một thủ chưởng màu vàng vĩ đại xuất hiện trên đỉnh đầu Mạc Phàm, đè về phía Mạc Phàm.  

             Gọi thẳng tên Chung Bất Phàm, ở đây không có ai dám làm vậy.  

             Nếu Mạc Phàm làm, vậy bây giờ ông ta giáo huấn Mạc Phàm thay Chung lão gia tử, Thiên Cơ Các cũng không dám làm gì.  

             Đại thủ màu vàng còn chưa rơi lên đỉnh đầu Mạc Phàm, đôi mắt Chung Bất Phàm nheo lại, ông ta lạnh lùng nhìn Kim Quang chân nhân một cái.  

             - Quỷ nịnh bợ, người muốn chết chính là ngươi, dám động vào ân nhân của lão phu.  

             Khi nói những lời này, trong mắt ông ta chớp lóe tinh quang, Kim Quang chân nhân lập tức bay về phía sau như diều đứt dây, đại thủ trên đỉnh đầu Mạc Phàm cũng biến mất theo.  

             “Bùm!” Cả Thiên Cơ Các nhoáng lên một cái, Kim Quang chân nhân đập mạnh lên trên vách tường, khe hở như mạng nhện xuất hiện trên vách tường.  

             Ở đây bao gồm Chung Tử Kỳ trong đó, mọi người lập tức sửng sốt, vẻ mặt mờ mịt nhìn về phía Mạc Phàm và Chung Bất Phàm.  

             - Sao lại thế này?  

             Mạc Phàm sửa phương thuốc của Chung Bất Phàm là thật không thể nghi ngờ, chẳng lẽ…  

             Chung Bất Phàm khách sáo với Mạc Phàm như vậy, còn ra tay giúp Mạc Phàm, chỉ có thể nói lên phương thuốc Mạc Phàm đổi cho Chung Bất Phàm rất tốt?  

             - Nhưng mà?  

             Mạc Phàm chỉ là Luyện Đan Sư cao cấp, Chung Bất Phàm là đan tôn, chuyện mà đan tôn không làm được, một đan sư cao cấp có tác dụng sao?  

             Chỉ trong chớp mắt, ánh mắt mọi người nhìn Mạc Phàm thay đổi hơn nhiều.  

             Ngay cả mỹ nữ mặc đồ trắng che mặt cũng nhìn Mạc Phàm vài lần.  

             Mạc Phàm còn trẻ tuổi đã là đan sư cao cấp, còn giải quyết chuyện đan tôn không thể làm được, năng lực biết đan dược rất rõ ràng.  

             - Gia gia, không phải người tìm Mạc Phàm gây phiền phức à?  

             Vẻ mặt Chung Tử Kỳ mơ hồ, gãi má hỏi.  

             - Nha đầu chết tiệt kia, Cửu Hoa Đan của ta sắp luyện thành, vì sao ta phải tìm tiểu tử kia gây phiền phức, đừng cho là ta không biết chút tâm tư của con.  

             Chung Bất Phàm tức giận nói.  

             Lúc Chung Tử Kỳ đến tìm ông ta, ông ta đang đau đầu chuyện sửa phương thuốc, không biết nên dùng thứ gì để thay thế.  

             Nhưng khi Chung Tử Kỳ nói ông ta đổi Thập Tầm Tử thành Thiên Văn Thảo, chỉ trong chớp mắt ông ta có cảm giác liễu ám hoa minh hựu nhất thôn.  

             Dược hiệu của Thập Tầm Tử và Thiên Văn Thảo khác nhau, nhưng có hiệu quả tương tự trong Cửu Hoa Đan, chỉ là một thứ mãnh liệt, một thứ kéo dài rất lâu.  

             Vừa thay như vậy, không chỉ hoàn mỹ phù hợp với những dược vật khác, còn có thể khiến nước thuốc càng thêm ổn định, tỷ lệ thành đan sẽ tăng lên rất cao.  

             Ông ta không nói hai lời, liền kéo Chung Tử Kỳ tìm tới đây.  

             Ông ta sửa phương thuốc Cửu Hoa Đan không dưới mấy trăm lần, đổi mấy ngàn loại dược, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới chuyện đổi Thập Tầm Tử thành Thiên Văn Thảo.  

             Không chỉ như vậy, ông ta còn tìm mấy Luyện Đan Đại Sư của Thần Nông Tông, đều không thể giải quyết vấn đề.  

             Có thể nghĩ tới điểm này, tuyệt đối là một vị Luyện Đan Đại Sư.  

             Ông ta chỉ không ngờ, người có thể sửa phương thuốc Cửu Hoa Đan lại trẻ tuổi như vậy.  

             Lúc trước ông ta còn hơi nghi ngờ dược lực không kéo dài như vậy, có thể khiến ông ta tiến vào Hợp Đạo hay không.  

             Nhưng nói vài câu với Mạc Phàm, tuy Mạc Phàm không nói nhiều lắm, nhưng trong lời Mạc Phàm nói ngầm có đạo lý huyền diệu.  

             Cơ thể ông ta đã không còn như trước đây, quả thật không thích hợp với Cửu Hoa Đan dược hiệu mãnh liệt, Cửu Hoa Đan đổi Thiên Văn Thảo càng thích hợp với ông ta hơn.  

             Còn Chung Tử Kỳ, ông ta là ông nội của Chung Tử Kỳ, sao ông ta không biết Chung Tử Kỳ nói thật hay nói dối, những lời này đều là giả.  

             - Gia gia, con…  

             Khuôn mặt Chung Tử Kỳ lập tức đỏ lên, nói một nửa thì dừng lại, cô vùi đầu vào ngực, ước gì mình có thể biến mất khỏi đây.  

             Cô lại không thành công nhận Mạc Phàm làm người hầu, trái lại cònvô duyên vô cớ rủa ông nội mình mấy câu.  

             Chung Bất Phàm không để ý tới Chung Tử Kỳ, trong mắt ông ta lóe lên vui sướng tới bên cạnh Mạc Phàm, nói với vẻ nghiêm túc:  

             - Tiểu tử, đa tạ phương pháp của ngươi, ngươi có chuyện gì cứ việc mở miệng, bây giờ lão nhân ta sẽ thỏa mãn ngươi, đợi lão nhân luyện thành Cửu Hoa Đan, lại tạ ngươi tiếp.  

             Nếu không nhờ phương pháp này của Mạc Phàm, không biết phải bao lâu ông ta mới luyện thành Cửu Hoa Đan, cho dù luyện thành cũng có tác dụng phụ không nhỏ.  

             Tuy được một tiểu tử cấp bậc thấp hơn ông ta chỉ điểm, quả thật trong lòng hơi khó chịu, nhưng có hi vọng hơn luyện thành Cửu Hoa Đan, điểm ấy không đáng kể gì.  

             - Hiện giờ ta cần một bối cảnh.  

             Mạc Phàm nói thẳng.  

             Chung Bất Phàm tới rất đúng lúc, hắn đang cần một bối cảnh để lấy Vạn Thọ Đan.  

             Thực lực của Chung Bất Phàm không kém, Chung gia cũng là thế lực không nhỏ, đủ lấy Vạn Thọ Đan rồi.  

             - Bối cảnh?  

             Chung Bất Phàm nhíu mày, nhìn về phía nữ tử mặc đồ trắng và Tử Yên với vẻ nghi ngờ.  

             - Là như vầy, Chung lão gia tử, Ngô công tử cần làm một nhiệm vụ để giành Vạn Thọ Đan, nhưng Thượng Quan tiểu thư yêu cầu, người cạnh tranh nhiệm vụ này nhất định phải có bối cảnh không nhỏ mới được.  

             Tử Yên vội vàng nói.  

             - Vậy sao?  

             Chung Bất Phàm giật mình gật đầu, nhìn về phía nữ tử áo trắng.  

             - Thượng Quan nha đầu, tuổi lão phu đã cao, cần một viên Vạn Thọ Đan để kéo dài tuổi thọ, bây giờ ta ủy thác Ngô Danh công tử tới làm chuyện này, ngươi xem bối cảnh của Chung gia và lão phu có đủ không?

Advertisement
';
Advertisement