- Cái gì?  

             Thượng Quan Ngưng và Tử Yên đều sửng sốt, ánh mắt nhìn Mạc Phàm thay đổi.  

             Tứ Tượng Càn Khôn Đan được xưng là Ngự Thú Đan đệ nhất thượng cổ, Thượng Quan gia bọn họ ra giá rất cao mới tìm được phương thuốc thượng cổ này, còn chắp vá đầy đủ.  

             Hiện giờ chỉ có cha cô và vị đan sư kia biết phương thuốc này, đây cũng là lần đầu tiên Thượng Quan gia bọn họ luyện chế, sao Mạc Phàm biết luyện chế không thành công?  

             - Ngươi biết phương thuốc Tứ Tượng Càn Khôn Đan của Thượng Quan gia chúng ta sao?  

             Thượng Quan Ngưng hơi kích động hỏi.  

             - Thượng Quan cô nương, ngươi hỏi hơi nhiều rồi đó.  

             Mạc Phàm không giải thích, trái lại nói.  

             Hắn chưa từng thấy phương thuốc của Thượng Quan gia, nhưng hắn từng thấy Tứ Tượng Càn Khôn Đan đầy đủ.  

             Chỉ là chuyện Thượng Quan gia luyện chế Tứ Tượng Càn Khôn Đan, trái lại sau này hắn có nghe nói.  

             Thượng Quan gia cho rằng phương thuốc này đã đầy đủ, thực ra trong đó có ít thứ có thể cân đối tứ tượng, đan dược không luyện thành, đan đế kia bị nổ chết, Thượng Quan gia vì vậy mà tổn thất rất nghiêm trọng.  

             Hắn bảo Thượng Quan Ngưng tìm mấy thứ này, là tìm mấy nguyên liệu cân đối tứ tượng trong Tứ Tượng Càn Khôn Đan.  

             Nhưng hắn không thể nói cho Thượng Quan Ngưng chuyện này.  

             Để bọn họ biết, sẽ có nhiều chuyện hơn.  

             - Ngô công tử bớt giận, là Ngưng nhi thất lễ rồi.  

             Thượng Quan Ngưng lấy lại tinh thần, nói.  

             Nếu thật sự như lời Mạc Phàm nói, vậy thì tốt quá rồi.  

             Đan sư mà Thượng Quan Triển tìm không luyện chế thành công, nếu Mạc Phàm có thể luyện chế thành công, vậy sau này Thượng Quan gia sẽ là của cô.  

             Mạc Phàm không thèm để ý tới Thượng Quan Ngưng, dời mắt nhìn Tử Yên ở bên cạnh.  

             - Đừng cao hứng quá sớm, muốn ta luyện chế Tứ Tượng Càn Khôn Đan giúp Thượng Quan gia cũng được, ta cần cô tới Thần Nông Tông, đưa một bức thư cho Vô Phong trưởng lão của Thần Nông Tông.  

             - Vô Phong trưởng lão của Thần Nông Tông, chuyện này không được tốt lắm đâu?  

             Sắc mặt Tử Yên thay đổi, hỏi.  

             Chữ lót “Vô” trong Thần Nông Tông là cùng bối phận với chưởng môn, thân phận vô cùng tôn quý ở Thần Nông Tông.  

             Trái lại cô có biết tới đại danh của Vô Phong chân nhân, nhưng ở Thiên Cơ Các, chỉ có điện chủ cửu cấp mới có tư cách gặp Vô Phong chân nhân.  

             Cô là một người hầu ngũ cấp đến Thần Nông Tông, không bị đuổi ra ngoài đã không tệ rồi.  

             - Ngươi không cần lo chuyện này, ngươi chỉ cần nghĩ biện pháp tiến vào Thần Nông Tông là được, còn lại ngươi làm từng bước một trên ba ngọc giản này, thì có thể gặp Vô Phong chân nhân, nếu ông ấy muốn cứu vợ, sẽ tới với ngươi.  

             Mạc Phàm lấy ba ngọc giản ra, đưa cho Tử Yên.  

             - Ngươi nói ngươi có biện pháp cứu vợ của Vô Phong chân nhân sao?  

             Vẻ mặt Tử Yên ngẩn ra, vô cùng khiếp sợ nói.  

             Thanh Thành ở ngay dưới chân Thần Nông Tông, nên bọn họ biết rõ chuyện ở Thần Nông Tông.  

             Năm đó vợ của Vô Phong chân nhân bị ma chủ bắt đi, lúc Vô Phong chân nhân tìm được vợ của mình đã bị ma chủ hạ Thất Sinh Thất Thế Chú, luôn rơi vào trạng thái hôn mê.Từ sau ngày đó, Vô Phong chân nhân liền từ bỏ toàn bộ, gần như điên rồi cõng quan tài bạch ngọc trên lưng đi khắp thế giới tìm biện pháp giải trừ Thất Sinh Thất Thế Chú.  

             Đến nay mới thôi, đã qua trên trăm năm, Vô Phong chân nhân vẫn không thể khiến vợ mình thức tỉnh, không ai có thể khiến vợ Vô Phong chân nhân tỉnh lại.  

             Nếu Mạc Phàm có thể khiến vợ Vô Phong chân nhân tỉnh lại, khả năng cô gặp được Vô Phong chân nhân sẽ lớn hơn nhiều.  

             - Chuyện này thì ngươi không cần phải xen vào, ngươi chỉ cần làm theo lời ta nói, mời Vô Phong chân nhân tới đây là được, làm thù lao, ta sẽ hoàn thành chuyện hai người mới nói.  

             Mạc Phàm không nhiều lời, thản nhiên nói.  

             Thất Sinh Thất Thế Chú, là một trong những nguyền rủa cực mạnh của Ma Môn, không giải được dễ như vậy.  

             Kiếp trước hắn và sư thúc Vô Phong có thể giải trừ chú này, một là vì bọn họ hao phí rất nhiều sức lực, hai là thất sinh thất thế đã gần qua rồi.  

             Trong thời gian ngắn hắn không có biện pháp khiến vợ sư thúc tỉnh lại, nhưng hắn có một số phương pháp có thể khiến Thất Sinh Thất Thế Chú kết thúc trước.  

             Như vậy đến lúc đó sẽ do Vô Phong sư thúc dẫn hắn nhập môn, hẳn là Vô Phong sư thúc sẽ không từ chối, đến lúc đó Mạnh Bất Đồng tới cũng không ngăn được hắn tiến vào Thần Nông Tông, càng không nói tới Mạnh Sơn Hà.  

             Tử Yên và Thượng Quan Ngưng lại kinh ngạc, ánh mắt nhìn Mạc Phàm thay đổi hơn nhiều.  

             Mạc Phàm không chỉ biết rõ về Tứ Tượng Càn Khôn Đan, vậy mà còn có phương pháp chữa trị cho vợ Vô Phong chân nhân.  

             Cái trước đan đế cũng không nắm chắc, cái sau tông chủ của Thần Nông Tông cũng bó tay chịu trói, Mạc Phàm là một tiểu tử chưa tới 20 tuổi lại có thể làm được.  

             Vừa rồi bọn họ còn tin tưởng Mạc Phàm, hiện giờ có chút không tin được rồi.  

             Trẻ tuổi như vậy, mà có y đạo cao như thế sao?  

             - Ngô công tử, chúng ta chỉ cần làm giúp ngươi chuyện này là được sao?  

             Thượng Quan Ngưng do dự một lát, hỏi.  

             Mạc Phàm luyện chế Tứ Tượng Càn Khôn Đan giúp bọn họ, cô chỉ làm chân chạy vặt cho Mạc Phàm một chuyến mà thôi, chuyện này quá đơn giản.  

             - Bây giờ ngươi còn chưa phải là gia chủ của Thượng Quan gia, không thể làm được nhiều chuyện giúp ta, đợi ngươi giải quyết Thượng Quan Triển rồi lại giúp ta.  

             Mạc Phàm nói với vẻ khinh thường.  

             Hắn nhìn Thượng Quan Ngưng lần đầu đã nhận ra được, kiếp trước nha đầu này được Thượng Quan Triển gả cho Long Ngạo Thiên.  

             Nhưng Thượng Quan Ngưng và Long Ngạo Thiên không đến điện, hai người là vợ chồng trên danh nghĩa, thực ra ngay cả động phòng cũng không vào.  

             Cuối cùng Thượng Quan Ngưng dựa vào bản lĩnh của mình trở về Thượng Quan gia, còn chưởng quản thế lực của Thượng Quan gia, cưới 18 bà vợ xấu xí kỳ lạ cho Thượng Quan Triển, còn giam lỏng Thượng Quan Triển lại.  

             Thượng Quan Ngưng hiện giờ, mình còn chẳng quan tâm nổi, muốn giúp hắn rất khó, có thể đua Vạn Thọ Đan cho hắn trước đã không tệ rồi.  

             So với Thượng Quan Ngưng, bản lĩnh của Tử Yên lớn hơn nhiều.  

             - Để Ngô công tử chê cười rồi, vậy mà Ngô công tử còn biết chuyện của Thượng Quan gia chúng tôi.  

             Vẻ mặt Thượng Quan Ngưng sửng sốt, lập tức cười khổ nói.  

             Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, không giải thích gì thêm.  

             Hắn biết, còn nhiều hơn Thượng Quan Ngưng nghĩ nhiều.  

             Hắn nghĩ một lát, lại nói với Tử Yên:  

             - Tử Yên cô nương, vì phòng ngừa ngộ nhỡ, tốt nhất là ngươi đi tìm điện chủ của ngươi lấy một lệnh bài.  

             - Được, ta cũng đang có ý đó, nhưng Ngô công tử thật sự có thể khiến vợ Vô Phong tỉnh lại sao?  

             Tử Yên nhìn chằm chằm Mạc Phàm, xác nhận lại.  

             Nếu là thật, vậy quá tốt rồi.  

             Nhỡ đâu là giả, Thiên Cơ Các bọn họ đừng nghĩ tới chuyện mở phân đà ở Thanh Thành nữa.  

             Vô Phong chân nhân là một vị nắm phía nam của Thần Nông Tông trong tay lúc trước, hiện giờ vẫn làđại trưởng lão một phương, hoàn toàn có thực lực khiến bọn họ rời đi.  

             - Nếu ta không có bản lĩnh này, ngươi cảm thấy Vô Phong chân nhân tới Thanh Thành sẽ giết người nào trước tiên?  

             Mạc Phàm không đáp hỏi ngược lại.  

             - Như vậy ta yên tâm rồi, lần trước Ngô công tử đi vội vàng, hôm nay có thời gian ăn một bữa cơm hay không?  

             Tử Yên cất ngọc giản, hỏi.  

             Mạc Phàm nhíu mày, hắn đang định đồng ý, bỗng nhiên lông mày nhíu chặt lại.  

             - Ta còn một số việc phải đi làm, lần sau đi.  

             Nói xong hắn xoay người rời khỏi tầng năm Thiên Cơ Các, Tử Yên và Thượng Quan Ngưng nhìn thoáng qua nhau, đều cảm thấy khó hiểu.  

             - Ngô công tử làm sao vậy?

Advertisement
';
Advertisement