Thế giới săn thú - Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Bản Dịch FULL)

- Ăn thịt thần huyết Đồng Nha Thú, đạt được 1 điểm thần gien.

- Ăn thịt thần huyết Đồng Nha Thú, đạt được 1 điểm thần gien.

- ...

Hai ngày sau, Hàn Sâm đã ăn hết một nồi thịt Đồng Nha Thú lớn, ngay cả xương cốt đều bị Hàn Sâm đập vỡ hút sạch sẽ cốt tủy, xương cốt còn dư lại hầm tiếp, cho tới tận lúc một chút mùi vị cũng không còn, lúc này mới ném những miếng xương đã bị nấu tới xám trắng kia vào trong lửa thiêu hủy.

Trọn vẹn bảy điểm thần gien, cộng thêm mười tám điểm thần gien lúc trước, bây giờ Hàn Sâm đã có được hai mươi lăm điểm thần gien rồi, tố chất thân thể một lần nữa lại được tăng lên, cảm giác trong thân thể dường như có sức lực dùng không hết.

Nhìn thoáng qua La Thú cấp nguyên thủy đang được hắn nuôi dưỡng ở trong lồng sắt, Hàn Sâm nhịn không được chậc chậc lưỡi.

Thể hình của La Thú tương đối nhỏ, trên thân thể không có lông, sau này có thể ném toàn bộ vào trong nồi nấu, đến lúc đó tuyệt đối sẽ không lãng phí, đây chính là nguyên nhân mà Hàn Sâm lựa chọn mua La Thú.

Ngày hôm qua Tần Huyên còn chia thịt Tử Vũ Lân Long ra, vốn Tần Huyên cũng chỉ được chia cho non nửa con, sau đó lại chia xuống cho nhiều người như vậy, đến trong miệng mỗi người cũng không được bao nhiêu.

Hơn nữa cho dù ăn hết toàn bộ Tử Vũ Lân Long, tối đa cũng chỉ được mười điểm thần gien, mỗi người được chia một khối nhỏ như vậy, chỉ tương đương với một phần ngàn của toàn bộ Tử Vũ Lân Long, căn bản không có tác dụng gì.

Cho nên Hàn Sâm đều làm giống như phần lớn người, đều lựa chọn nhận lấy hai mươi vạn Tả Toàn Tệ với tư cách tiền đền bù, không muốn lấy một khối thịt Tử Vũ Lân Long nho nhỏ kia.

Hàn Sâm phát hiện ra mình vẫn còn rất thiếu tiền, trong nhà muốn có sinh hoạt tốt hơn thì cần rất nhiều tiền, chính hắn cũng cần tiền để mua sắm một ít nhu yếu phẩm, nhưng khi nhìn lại thẻ của mình, cho dù mới vừa lĩnh về hai mươi vạn, cũng chỉ có chưa đến 30 vạn.

- 30 vạn cũng chỉ có thể mua một mũi tên thép Z.

Hàn Sâm âm thầm cười khổ, mũi tên thép Z kia đã bị Thần Thiên Tử bẻ gãy, hắn nhặt đoạn tên gãy trở về, sau này thử tìm người bán mũi tên kia xem có thể tiêu ít tiền sửa lại hay không.

- Không được, mình phải nghĩ biện pháp kiếm được một thú hồn dạng mũi tên mới được, mũi tên thép Z không đáng tin cậy, chưa nói tới đắt đỏ, nó còn kém thú hồn dạng mũi tên quá xa, hơn nữa thú hồn dạng mũi tên còn có thể sử dụng rất nhiều lần, không cần phải đi nhặt lại.

Hàn Sâm âm thầm suy nghĩ, phải tới chỗ nào mới có thể tìm được một thú hồn dạng mũi tên.

Thú hồn dạng mũi tên cấp nguyên thủy thì Hàn Sâm không hề có hứng thú, không mạnh hơn mũi tên thép Z kia bao nhiêu, hơn nữa giá tiền cũng đắt vô cùng, gấp mấy lần mũi tên thép Z.

Giống như thú hồn biến dị dạng mũi tên của Thần Thiên Tử và Dương Mạn Lệ, Hàn Sâm rất muốn có một mũi, sau khi trái lo phải nghĩ, liền quyết định chuẩn bị tìm Dương Mạn Lệ hỏi thăm một chút, thú hồn biến dị dạng mũi tên kia của cô ta là săn giết dị sinh vật nào mới có thể lấy được, có lẽ là mình cũng thử đi tìm vận may xem.

- Hình như Dương Mạn Lệ không có cảm tình gì với mình, chỉ sợ sẽ không nói cho mình biết, hơn nữa rất nhiều ngày rồi chưa trở về nhà, về nhìn một cái trước đã, sau đó lên internet tìm một chút tư liệu, xem thử gần Cương Giáp Tí Hộ Sở có chỗ nào kiếm được thú hồn dạng mũi tên hay không.

Hàn Sâm nghĩ thế liền truyền tống rời khỏi thế giới Tí Hộ Sở.

Hàn Sâm về đến nhà, mẹ vẫn còn ở không gian thứ hai của thế giới Tí Hộ Sở, Tiểu Nghiên cũng đang ở trường chưa trở về.

Hàn Sâm tắm rửa một cái lền lên trên internet tìm tư liệu, các tiền bối từng sống ở Cương Giáp Tí Hộ Sở trước đây đã để lại không ít tâm đắc, nhưng đại bộ phận trong đó đều là những thông tin rất phổ thông vô dụng, Hàn Sâm tìm tòi một hồi lâu, rốt cục tìm được một bản tư liệu hữu dụng.

Hàn Sâm đang định xem xét cẩn thận, đột nhiên nghe được tiếng chuông cửa, nhìn thoáng qua máy giám sát, phát hiện người đứng ở cửa lại là Tuyết Tịch, bên cạnh còn có người tứ ca Phương Cảnh Kỳ kia của cô.

- Tại sao anh ta lại tới đây?



Hàn Sâm biết Phương Cảnh Kỳ không hề có cảm tình gì với mình, trước kia hai người còn có một chút xung đột nhỏ, không nghĩ tới vậy mà y lại tới nhà hắn.

Mở cửa, Hàn Sâm cười nói với Tuyết Tịch:

- Tiểu Tuyết, rất lâu rồi em không có đến nhà anh đấy.

Vẻ mặt Tuyết Tịch lại có chút cổ quái, nhỏ giọng nói:

- Nếu Sâm ca cảm thấy không tiện, hiện tại chúng em sẽ rời đi ngay.

Nói xong, Tuyết Tịch đang định lôi kéo Phương Cảnh Kỳ rời đi, nhưng mà Phương Cảnh Kỳ lại bất vi sở động, cười tủm tỉm nhìn Hàn Sâm nói:

- Hai người là bạn cùng nhau lớn lên từ nhỏ, có gì mà tiện với không tiện? Cậu nói có đúng không?

- Xác thực không có vấn đề gì, vào nhà rồi nói.

Lúc này sao Hàn Sâm không nhìn ra được, lần này chỉ sợ Phương Cảnh Kỳ là đến gây phiền toái.

Sau khi mời Phương Cảnh Kỳ và Tuyết Tịch vào nhà, Hàn Sâm thuận tiện cầm hai bình nước cho bọn họ:

- Trong nhà chỉ có thứ này, thông cảm chút nhé.

- Không sao cả.

Phương Cảnh Kỳ cũng không thèm tính toán, không hề đụng vào nước, nhìn Hàn Sâm nói:

- Hiện tại cậu đang ở Tí Hộ Sở nào?

- Cương Giáp Tí Hộ Sở.

Hàn Sâm cũng không giấu diếm, nói thẳng ra.

- Sâm ca ở Cương Giáp Tí Hộ Sở? Tại sao em không nghe Hàn Hạo nhắc đến?

Tuyết Tịch hơi ngẩn ra.

Hàn Sâm lạnh nhạt nói:

- Có thể là chưa gặp nhau đi.

Nhưng mà lời này hiển nhiên không lừa được Tuyết Tịch, nhưng Tuyết Tịch chỉ là nghi hoặc trong lòng, không tiếp tục hỏi.

Phương Cảnh Kỳ lại nhìn Hàn Sâm nói:

- Nếu anh ở Cương Giáp Tí Hộ Sở, vậy thì thật là trùng hợp, tôi có một người bạn học cũng ở Cương Giáp Tí Hộ Sở, tên của y ở bên trong đó là Quyền ca, không biết anh có nghe nói qua chưa?

- Quyền ca là một trong ba bá chủ ở Cương Giáp Tí Hộ Sở hiện nay, tôi muốn không nghe nói cũng rất khó.



Hàn Sâm nói.

- Thật sự là rất tốt.

Phương Cảnh Kỳ cười tủm tỉm nhìn Hàn Sâm:

- Lần trước anh đưa cho tôi một cái lễ vật nhỏ, nhận mà không trả lễ thì cũng không hay, hôm nay tôi cũng muốn đưa cho anh một cái lễ vật nhỏ, không biết anh có thu hay không?

- Tôi là người không thích thu lễ, hai người có thể tới nơi này thăm tôi, tôi đã rất cao hứng rồi.

Nhìn ánh mắt giống như đang cầu khẩn của Tuyết Tịch ở bên cạnh, Hàn Sâm lắc đầu nói, vì không muốn để cho Tuyết Tịch khó xử, hắn cũng không muốn lại phát sinh xung đột với Phương Cảnh Kỳ nữa.

- Một cái thú hồn biến dị, anh cũng không có hứng thú sao?

Phương Cảnh Kỳ cũng không giận dữ, nhìn Hàn Sâm chậm rãi nói.

- Thú hồn biến dị?

Hàn Sâm hơi có hơi kinh ngạc nhìn Phương Cảnh Kỳ, lập tức nhớ tới dụng ý của Phương Cảnh Kỳ vừa rồi khi nhắc tới Quyền ca.

Phương Cảnh Kỳ nhìn Hàn Sâm giống như cười mà không phải cười nói:

- Hai người chúng ta đi lên sàn đánh lộn chơi một chút, bất kể thắng bại thế nào, tôi đều sẽ nhờ cho Quyền ca cho anh một cái thú hồn biến dị, anh cảm thấy lễ vật này như thế nào?

Dùng tính tình của Hàn Sâm, có chỗ tốt như vậy, nhất định sẽ một lời đồng ý luôn, lấy chỗ tốt trước rồi nói sau.

Nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt cầu khẩn của Tuyết Tịch, Hàn Sâm nhún vai nói:

- Không có công lao thì không thể nhận lợi ích, thú hồn biến dị coi như thôi đi, hai người ăn cơm chưa, nếu chưa thì ở lại ăn bữa cơm, nếm thử tay nghề của tôi xem thế nào.

Phương Cảnh Kỳ cho rằng Hàn Sâm không tin y, liền cầm máy truyền tin, bấm một dãy số, lập tức bắn ra một thân ảnh nam tử giống như tháp thép, nam tử kia lại cười híp mắt nhìn Phương Cảnh Kỳ:

- Chú tư, lâu như vậy rồi không gặp, da thịt cậu càng ngày càng mịn màng đó...

- Quyền ca, có chút chuyện muốn nhờ anh giúp một tay, tôi có người bạn ở Cương Giáp Tí Hộ Sở, muốn nhờ anh chăm sóc anh ta một chút, cho anh ta một cái thú hồn biến dị để sử dụng.

Phương Cảnh Kỳ khẽ cười nói.

- Nếu người khác nói lời này tôi khẳng định sẽ bảo y cút ngay, nhưng cậu thì lại khác, sau này bảo người kia đến Cương Giáp Tí Hộ Sở tìm tôi, xem như cậu nợ tôi một lần. . .

Quyền ca đồng ý rất sảng khoái.

Sau khi tắt máy truyền tin, Phương Cảnh Kỳ cười tủm tỉm nhìn Hàn Sâm nói:

- Bây giờ anh có đồng ý thu lễ vật của tôi chưa?
Advertisement
';
Advertisement