Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (Bản dịch chuẩn)

- Tiểu Ngữ cũng tới? – Mắt Bạch Tốn sáng lên.  

             Hôm qua lục trầm đại sư muốn bọn hắn học tập Trương Huyền, vì vậy trười vừa sáng bản thân liền chạy đến. Tiểu Ngữ sao có thể không đến!  

             Đang nói chuyện, một thân hình xinh đẹp đi từ ngoài vào. Áo dài vàng nhạt tôn lên dáng người hoàn mỹ của nàng, làn da trắng như tuyết, so với Thẩm Bích Như cũng không kém bao nhiêu.  

             - Ra mắt Trương lão sư!  

             Vừa đi vào phòng, nàng liền đi tới trước mặt Trương Huyền, cúi gập người.  

             - Ừm! – Biết mục đích của đối phương giống Bạch Tốn, Trương Huyền xoa mi tâm, cảm thấy đau đầu.  

             Thật ra hắn dâu biết gì về thư họa, chỉ có thể nhìn ra khuyết điểm thôi! Để mình dạy vẽ, hắn không biết dạy thế nào.  

             - Xin chào tiểu thư!  

             Hắn đang lo lắng không biết làm sao, bỗng thấy Mạc trưởng lão cung kính đi đến trước mặt hoãng ngữ ôm quyền.  

             - Tiểu thư?  

             Thượng Thần trưởng lão như nhớ ra điều gì, hai chân mềm nhũn, liên tục lùi về phía sau mấy bước, sắc mặt trắng bệch:  

             - Chẳng lẽ nàng… nàng là con gái Hoàng hội trưởng của Lão sư công hội, người mới mười mấy tuổi đã trở thành trợ giáo cấp thấp, thiếu nữ thiên tài?  

             Trước đó hắn còn cùng Mạc trưởng lão nói về thiên tài của Lão sư công hội. Nàng lợi hại hơn lão già như hắn nhiều! Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới đây chính là Hoàng Ngữ tiểu thư. Hơn nữa, nhìn điệu bộ này… nàng có quan hệ rất tốt với Trương Huyền!  

             Vọng thiên! Rốt cuộc chuyện này là thế nào?  

             Hắn vừa nói đối phương không thể dạy học, kết quả đám người Vương gia đưa nhỉ tử tới đòi hủy chương trình học của hắn. Hắn chê thực lực không cao, Bạch tiểu vương gia liền tự mình chạy tới chứng minh thực lực đối phương mạnh mẽ, hắn không phải đối thủ! Ngay vừa rồi hắn lại nói chỉ có trợ giáo mới có thể khai trừ tư cách của Tào Hùng lão sư, trợ giáo liền chạy tới…  

             Mẹ nó! Trương Huyền, ngươi là do ông trời phái đến để bắt nạt ta a!  

             Thượng Thần trưởng lão cảm thấy sấm sét đùng đùng, muốn tự tử.  

             Tào Hùng vừa rồi còn phách lối, hiện tại cảm thấy thực sự khủng hoảng.  

             - Không phải hắn chỉ là một lão sư không điểm trong kỳ kiểm định trình độ lão sư sao? Vì sao hắn quen biết nhiều người như vậy? Sao họ có thể tôn trọng hắn? Ta không phục…! – Trong lòng gào thét, tào húng cắn chặt răng.  

             Trước hôm nay, trong mắt hắn đối hương chẳng là gì, căn bản không có tư cách cạnh tranh. Mà bây giờ… đối phương đã trở thành một ngọn núi cao, khiến hắn chỉ có thể ngước đầu ngưỡng mộ!  

             - Hắn…hắn… - Thượng Bân ở bên cạnh răng đánh vào nhau run rẩy.  

             Giờ phút này, trong mắt hắn, Trương Huyền từ một con sâu kiến có thể bị bóp chết dễ dàng, biến thành một con khủng long to lớn.  

             Loại biến đổi này khiến hắn không thể tin nổi.  

             - Ngươi là trợ giáo?  

             Nghe thấy thanh âm kinh ngạc của Thượng Thần, Trương Huyền nghi ngờ nhìn về phía cô bé trước mắt.  

             Nha đầu này còn nhỏ hơn mình, vậy mà đã trở thành trợ giáo của danh sư, đúng là không thể nhìn bề ngoài mà!  

             - Ta chỉ may mắn được Lưu sư coi trọng, đến đó trợ giúp thôi! – Hoàng Ngữ mỉm cười, miệng nói khiêm tốn nhưng ánh mắt lại đầy tự tin.  

             Người có thể trở thành danh sư học đồ, đầu tiên phải có thiên phú hơn người, tiếp theo là cái duyên!  

             Dù cho ngươi có thiên phú hơn nữa, dạy học tốt hơn, chương trình học chất lượng hơn, nhưng không được danh sư thưởng thức cũng chỉ uổng công.  

             Hoàng Ngữ là con gái của hội trưởng Lão sư công hội Thiên Huyền vương quốc. Từ nhỏ nàng đã được tiếp xúc với nền giáo dục tốt nhất, lại thêm những mối quan hệ của cha, nàng trở thành trợ giáo cũng rất bình thường.  

             - Nếu ngươi đã là trợ giáo, vừa đúng lúc! Vị Tào Hùng lão sư này tham gia học tâm khảo vấn thua ta nhưng lại định bội ước…  

             Vừa rồi Mạc trưởng lão nói cần tìm một vị trợ giáo lên tiếng mới có thể khai trừ tư cách của Tào Hùng lão sư. Đối với người muốn đối phó với mình, Trương Huyền dĩ nhiên không nương tay.  

             - Còn có chuyện như vậy? – Đôi mi thanh tú của Hoàng Ngữ nhăn lại:  

             - Bản thân là lão sư, chỉ vì một chút ân oán mà ghi hận trong lòng, không ngại học tâm khảo vấn để hãm hại đồng nghiệp. Loại người này nếu còn giữ lại trong đội ngũ lão sư, sớm muộn sẽ trở thành con sâu làm rầu nồi canh. Mạc trưởng lão!  

             Mạc trưởng lão tiến lên một bước.  

             - Ta nghĩ hắn không đủ tư cách làm lão sư nữa. Ngươi làm thủ tục ngay bây giờ đi! – Hoàng Ngữ nói đầy uy nghiêm.  

             - Ưm! – Mạc trưởng lão gật đầu, sau đó lắc đầu nhìn Tào Hùng.  

             Hoàng Ngữ là danh sư trợ giáo, địa vị tôn quý. Hơn nữa, nàng là con gái của hội trưởng, một lời nói ra quyết định vận mệnh của vị Tào lão sư này.  

             Có thân phận lão sư, đi đến đâu cũng được người tôn trọng. Một khi bị khai trừ, nói lên nhân phẩm của người đó có vấn đề. Sau khi bị ghi vào danh sách, dù hắn đi bất kỳ nơi nào cũng không ai dám nhận.  

             - Ta… - Nghe thấy quyết định này, Tào Hùng xụi lơ trên đất, mặt xám như tro.  

             Vì tư cách lão sư này, hắn đã tốn biết bao công sức. Không nghĩ tới… cứ như vậy bị thu hồi!  

             Chỉ vì hắn khiêu khích một phế vật lão sư khảo hạch được không điểm?  

             Ta không phục! Ta không cam lòng!  

             - Đúng rồi… - Tào Hùng lần nữa đứng dậy, mặt đầy dữ tợn:  

             - Trương Huyền, ngươi không được coi là thắng! Ngươi khảo hạch bị không điểm, lại có học viên bị tẩu hỏa nhập ma. Chỉ cần chuyện này được báo lên Lão sư công hội, sau khi kiểm tra đối chiếu, ngươi cũng sẽ bị khai trừ tư cách lão sư!  

             Lão sư khảo hạch là kỳ thi nội bộ trong Hồng Thiên học viện, không có quyền lực lớn nên không có thẩm quyền khai trừ tư cách lão sư. Tuy nhiên, nếu đem chuyện này báo cho công hội, một khi xác thực cũng sẽ bị khai trừ.  

             Huống hồ, hắn còn có một học viên bị tẩu hỏa nhập ma! Sự việc này đã chạm đến giới hạn của lão sư!  

             - Không sai! Trương Huyền, ngươi đừng đắc ý! Bây giờ ngươi khai trừ tư cách của Tào lão sư, chính ngươi cũng không tự duy trì được đâu! Bây giờ ta sẽ báo cáo những việc này lên Lão sư công hội, khẩn cầu bọn họ quyết định công bằng!  

             Nghe thấy Tào Hùng la lên, con mắt Thượng Bân cũng sáng lên như thiêu đốt ngọn lửa hừng hực.  

             Nếu đã ngửa bài với Trương Huyền, một khi đối phương hùng mạnh, gã sẽ không có một ngày tốt lành, vì vậy đương nhiên không thể bỏ qua!  

             Mấu chốt là… nữ thần cũng nói giúp hắn, nếu bị đánh mà không phản ứng gì, sao hắn có thể ngẩng đầu lên được?  

             Nói xong, Thượng Bân lần nữa nhìn về phía Trương Huyền, ánh mắt lạnh lẽo.  

             Không phải ngươi rất trâu bò sao? Độ tín nhiệm cảu Lưu Dương không phải hơn sáu mươi sao? Đám người Vương gia không phải vội vàng muốn ngươi nhận Vương Đào làm học viên sao?  

             Bây giờ ngươi có thể đắc ý, nhưng chờ khi mất đi tư cách lão sư rồi, ta xem ngươi làm thế nào? Ngươi còn tư cách gì ở lại Hồng Thiên học viện, tư cách gì dạy học sinh!  

             - Tư chất của Trương Huyền lão sư thực sự khiến người nghi ngờ. Hoàng Ngữ trợ giáo, Mạc trưởng lão, lời hai người bọn họ nói là thật, vị Trương lão sư này đúng là đã khiến học viên bị tẩu hỏa nhập ma. Hơn nữa, lần trước thi sát hạch bị không điểm. Ta hi vọng công hội có thể xử lý công bình, diệt trừ cái u ác tính của học viện!  

             Thượng Thần trưởng lão khôi phục một chút sắc mặt, thân hể thẳng tắp, cao giọng nói.  

             Bọn hắn không thể giữ lại Tào Hùng, nhưng cũng sẽ không thể để Trương Huyền được yên!

Advertisement
';
Advertisement