Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (Bản dịch chuẩn)

-Việc học viên bị tẩu hỏa nhập ma là chuyện đã phát sinh, không thể thay đổi. Dù ngươi có cố gắng ngụy biện, miệng lưỡi dẻo quẹo cũng vô dụng!  

             Thượng Thần trưởng lão biết dù có giải thích thế nào về vụ việc khảo hạch lão sư này, người khác cũng sẽ không tin tưởng. Thậm chí dù hắn đưa ra bài thi, người khác cũng sẽ nghi ngờ hắn làm giả.  

             - Chuyện này… - Trương Huyền hoàn toàn không biết trả lời thế nào.  

             - Hừ! Có phải ngươi không muốn thừa nhận? Bạch Vũ lão sư, đưa Triệu Nham Phong ở lớp học của Lục Tầm lão sư đến đây! – Thượng trưởng lão nói.  

             Bạch Vũ chính là lão sư công vụ, còn Triệu Nham Phong ban đầu là học viên của Trương Huyền, bị tẩu hỏa nhập ma.  

             - Học viên này… sao lại chạy đến lớp học của Lục lão sư vậy?  

             Nghe thấy Thượng Thần phân phó, đám người đều kinh ngạc nhìn sang. Ngay cả Trương Huyền cũng đần mặt ra.  

             Dựa theo trí nhớ của đời trước, sau khi gia hỏa này bị tẩu hỏa nhập ma cũng chưa từng xuất hiện lại ở lớp học của hắn. Bởi vì xấu hổ nên tiền thân cũng không nghe ngóng gì. Từ lúc nào hắn lại ở lớp của Lục Tầm lão sư?  

             Hơn nữa, Lục Tầm lão sư là ai?   

             Minh tinh giáo sư hạng nhất trong Hồng Thiên học viện. Mạc trưởng lão cũng nói, hắn có cơ hội trở thành minh tinh trợ giáo. Học viên muốn gia nhập lớp học của hắn nhiều vô số kể. Tại sao hắn lại thu một học viên bị mình dạy tẩu hỏa nhập ma?  

             - Triệu Nham Phong tẩu hỏa nhập ma, căn cơ hao tổn nhiều. Ban đầu hắn muốn nghỉ học, được Lục Tầm lão sư nhìn thấy liền thu làm học viên. Sau mấy tháng chỉ điểm, điều dưỡng, hiện tại không những tai họa ngầm biến mất, thực lực càng đạt đến võ giả tầng một Tụ Tức cảnh đỉnh phong, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá! – Thượng Thần trưởng lão nói.  

             - Được Lục Tầm lão sư thu làm học viên? Vận khí thật tốt!  

             - Trong thời gian ngắn tiêu trừ tai họa ngầm sau khi tẩu hỏa nhập ma, lại còn giúp tăng tiến tu vi? Lục Tầm lão sư thật lợi hại!  

             …  

             Nghe thấy Thượng trưởng lão nói vậy, tất cả mọi người đều kinh ngạc.  

             Tẩu hỏa nhập ma đối với người tu luyện tổn thương cực lớn, rất dễ khiến căn cơ bị hao tổn. Chuyện này cũng giống như xây nhà cần có móng, móng nhà không tốt khẳng định nhà cũng không thể xây cao.  

             Lục Tầm lão sư có thể chữa trị cho học viên từng bị tẩu hỏa nhập ma nhanh như vậy, cũng tăng lên Tụ Tức cảnh đỉnh phong, quả là danh bất hư truyền!  

             Không lâu sau, Bạch Vũ lão sư liền mang một học viên tới. Người tới khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, thân thể hơi gầy, nhưng tinh thần sung mãn.  

             Đó chính là học viên không may của tiền thân… Triệu Nham Phong!  

             - Thượng trưởng lão!  

             Đi vào phòng, nhìn thấy nhiều người như vậy, Triệu Nham Phong vô cùng tắc mắc, đi đến trước mặt Thượng trưởng lão.  

             - Ừm. Triệu Nham Phong, ngươi có nhận ra người này không? – Thượng Thần trưởng lão chỉ tay.  

             Triệu Nham Phong xoay người nhìn, lúc này mới phát hiện Trương Huyền. Vốn mặt hắn vô cùng bình tĩnh, bỗng trở nên kích động mãnh liệt, không tự chủ được xiết chặt nắm đấm, tựa như ném kích động trong lòng.  

             - Là lão sư trước đây của ta, Trương Huyền!  

             Mấy chữ này dường như được nói qua kẽ răng.  

             Nhìn dáng vẻ của hắn liền biết, hắn vẫn có oán niệm rất lớn đối với Trương Huyền.  

             Cũng đúng! Học viên đi theo lão sư học tập là tin tưởng vô điều kiện. Điều đó đồng nghĩa với việc ủy thác số phận của mình vào tay người đó. Nếu lão sư không chịu trách nhiệm, chẳng khác nào phá hủy tương lai của đối phương!  

             Nhất là, tiền thân còn khiến đối phương tẩu hỏa nhập ma, kém chút bị hủy hoại, đây chính là thâm cừu đại hận. Nếu không phải vì một chữ “lão sư”hắn đã ra tay rồi!  

             - Nghe nói trước đây hắn từng dạy ngươi để tẩu hỏa nhập ma, có việc này sao?  

             Thấy biểu hiện đó, Thượng trưởng lão mừng thầm, hỏi tiếp.  

             - Việc này là thật! May mắn có Lục Tầm lão sư cứu giúp, nếu không ta đã sớm trở thành phế nhân! – Triệu Nham Phong nói.  

             - Rất tốt!  

             Nghe hắn xác nhận, Thượng Thần trưởng lão không hỏi thêm nữa mà nhìn về phía Mạc trưởng lão và Hoàng Ngữ, khuôn mặt dữ tợn:  

             - Hoàng trợ giáo, Mạc trưởng lão! Vừa rồi các ngươi đã nghe thấy rồi đấy! Trước tiên chúng ta không nói đến sự việc khảo hạch lão sư, sớm muộn sự thật sẽ được phơi bày. Thay vào đó, nói đến việc học viên bị tẩu hỏa nhập ma, nạn nhân ở ngay đây, nếu không tin các vị có thể tra hỏi. Thân là lão sư lại khiến học viên tẩu hỏa nhập ma. Sự việc này đủ để bị khai trừ tư cách đi!  

             - Ây… - Hoàng Ngữ và Mạc trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, cùng nhíu mày.  

             Những điều Thượng Thần nói rất đúng! Trách nhiệm của lão sư là làm rõ những nghi ngờ và dẫn các học viên đi đúng con đường. Dạy học sinh của mình bị tẩu hỏa nhập ma chính là tội lớn nhất. Vì vậy, dù họ muốn giúp Trương lão sư cũng lực bất tòng tâm.  

             - Trương lão sư, ngươi có gì để nói không? Nếu cảm thấy oan uổng có thể giải thích. Tuy nhiên, ngươi phải thuyết phục được Triệu Nham Phong học viên đã!  

             Thấy hai người vẫn im lặng, Thượng Thần trưởng lão cuối cùng cũng báo được thù, quay đầu nhìn về phía Trương Huyền, cười giễu cợt.  

             Thực lực mạnh thì thế nào? Học tâm khảo vấn thắng thì sao?  

             Chỉ cần có nhược điểm này, ngươi sẽ mất đi tư cách lão sư. Chỉ cần có bùa hộ mệnh này, chẳng phải ta muốn chỉnh ngươi thế nào cũng được sao!  

             Thượng Thần trưởng lão tìm ra người bị hại. Đối phương lại xác nhận chuyện này. Ánh mắt của mọi người đồng thời nhìn về phía Trương Huyền, muốn nhìn phản ứng của hắn.  

             Họ cho rằng hắn nhất định sẽ giải thích tình huống lúc đó, nói rõ lý do. Nhưng ngược lại, chỉ thấy thanh niên trước mắt tùy ý phất tay:  

             - Oan uổng? Có gì oan uổng? Đúng là ta đã khiến hắn tẩu hỏa nhập ma!  

             - Ta biết ngay ngươi sẽ ngụy biện. Nhưng mà, Triệu Nham Phong sẽ nói rõ tình huống lúc đó… A?  

             Thượng Thần trưởng lão cho rằng đối phương sẽ cố giải thích vài câu nên chuẩn bị sẵn lời kịch. Nhưng còn chưa nói xong, hắn đột nhiên kịp phản ứng lại, kinh ngạc nhìn sang:  

             - Ngươi… Ngươi thừa nhận?  

             Chuyện này… Ngươi thừa nhận quá nhanh đi!  

             Chẳng lẽ có âm mưu gì?  

             Hắn đã bị đối phương làm cho sợ hãi. Liên tục bị mất mặt khiến hắn có bóng ma tâm lý.  

             - Đương nhiên thừa nhận ! Việc ta đã làm, sao phải phủ nhận? – Trương Huyền gật đầu.  

             Tiền thân dạy người để bị tẩu hỏa nhập ma. Chuyện này hắn không tránh khỏi liên lụy. Thay vì ở đây nói nhảm, không bằng hắn thừa nhận nhanh cho nó vuông!  

             - Hả… - Mọi người xung quanh đều sững sờ.  

             Hắn thừa nhận có nghĩa đây là sự thật. Vì vậy, Lão sư công hội có thể hủy bỏ tư cách lão sư của hắn.  

             Hơn nữa, khiến học viên bị tẩu hỏa nhập ma không phải việc vẻ vang gì, vậy mà hắn có thể thẳng nói ra một cách oai hùng như vậy… Ngươi lấy đâu ra tự tin đó?  

             - Thừa nhận là tốt! Hoàng trợ giáo, Mạc trưởng lão, các ngươi đều nghe thấy rồi đó! Bản thân hắn là lão sư, khiến học viên bị tẩu hỏa nhập ma lại không chút nào hối hận, còn hung hăng như vậy. Loại người này vạn lần không xứng làm lão sư!  

             Thượng Thần trưởng lão cắn răng hô lớn. Tuy nhiên, hắn còn chưa gào xong đã thấy Trương Huyền đi đến trước mặt:  

             - Được rồi! Sự việc cỏn con như vậy mà ngươi lảm nhảm mãi! Lớn tuổi như vậy vẫn còn kích động ưa náo nhiệt, ngươi không sợ có ngày vỡ tim mà chết sao?  

             - Ngươi…- Thượng Thần trưởng lão lảo đảo.  

             Ngươi mới ưa náo nhiệt! Cả nhà ngươi đều kích động!  

             - Triệu Nham Phong, bây giờ ngươi theo Lục Tầm lão sư học tập sao? Tiến bộ không ít! Ngươi đến đây đánh hai quyền cho ta xem!

Advertisement
';
Advertisement