Dung Vị hơi giật mình, luống cuống tay chân, nhìn Hoàng Đàn rồi nhìn ra bên ngoài, biểu cảm vô cùng quái dị. 

“Không thể... không ai làm được cả... không được.” 

Anh ta lẩm bẩm vô cùng rối loạn, không có chút trật tự nào. Hoàng Đàn cảm giác có gì đó rất lạ, nhưng hiện tại hắn ta còn đang chú tâm chống đỡ. 

Nhóm người này mạnh hơn rất nhiều nhóm người lúc trước, đừng nói là trận pháp mà ngay cả thực lực công phu cũng cao hơn nhiều. 

Đàn em của hắn quả thực không trụ nổi rồi! 

“Đứng đó làm gì vậy? Còn không nhanh đi đưa cha mẹ anh đi.” Hoàng Đàn như muốn quát lên. 

Trong lòng hắn tức giận vô cùng, tên này bị làm sao vậy nhỉ? 

Nói gì cũng không nghe, thái độ cứ như bị ma nhập vậy, Hoàng Đàn thật sự muốn tắt hắn vài cái. 

Lòng hắn ta cũng run sợ không ít, nếu thực sự trận pháp bảo vệ bị phá mà Hồ Cửu vẫn chưa đến thì hắn xong đời rồi. 

Nếu không phải bị gắn kết với khế ước truy hồn thuật thì có lẽ hắn rất muốn hối hận. 

Dung Vị luống cuống tay chân, cả người anh ta cứng đờ, dù là đi hai bước cũng vấp té, không còn bộ dáng thanh niên ngày nào. 

“Tôi...” 

“Tôi gì chứ? Anh muốn họ vào lột xác chút ta mới vui à?” Hoàng Đàn mất kiên nhẫn, cũng buộc miệng chửi vài câu. 

“Anh mau đi đi, còn đứng đó làm gì? Còn chờ tôi mời hay sao? Anh có là bạn của Hồ Cửu tôi cũng không khách khí đầu. Nhanh đi!” Hoàng Đàn vô cùng vội vàng. 

Âm... 

Lời nói của Hoàng Đàn vừa dứt thì kết giới trận pháp bị nổ tung, tiếng động tuy không lớn vì Hoàng Đàn đã chống đỡ. 

Bóng dáng cao lớn của một người đàn ông tiến vào kết giới vừa bị phá hủy, theo đó là bốn năm người khác, dáng vẻ vô cùng tự đắc. 

“Tình nhân nhỏ bé, lâu quá không gặp. Em quên tôi sao?” Tên cao to kia cười khả ổ, nhìn Dung Vị liếm môi một chút, tỏ vẻ thèm thuồng. 

“Không... không.” Dung Vị ấp úng. 

“Các người là người của ai? Tới tận đây thì có lẽ cũng phải biết có hậu quả gì chứ?” Hoàng Đàn tuy bất ngờ trước thái độ của Dung Vị cùng tên to cao kia, nhưng vẫn cứng giọng nói. 

Đồng thời hắn ta cũng bước lên một bước, chắn ngang tầm mắt của tên kia với Dung Vị. 

Tên to cao kia nhìn thấy vậy thì hơi nhíu mày, tỏ vẻ không hài lòng, nhìn một người đàn ông bên cạnh mặt vest đen, đeo kính đen. 

“Không phải muốn đọ xem trận pháp sao, làm gì làm đi. Nhớ để lại tình nhân bé nhỏ của tôi.” Tên cao to kia lại cợt nhã cười khả ổ. 

“Đại Hải, đừng hồ nháo. Dung Vị còn phải đưa về cho ông chủ” Người mặt vest đen kia nghiêm giọng nói. 

Tên Đại Hải kia vẫn vẻ mặt không mấy quan tâm nhìn chằm chằm Dung Vị, cứ như muốn ăn tươi nuốt sống anh ta. 

“Tiểu Long à, cậu xem đi, tôi vẫn giữ Dung Vị nguyên vẹn về gặp ông chủ là được. Tình nhân bé nhỏ của tôi còn cấm tôi đụng chân đụng tay sao.” Đại Hải hùng hổ nói. 

Tuy người tên Tiểu Long kia nghiêm mặt những ánh mắt tỏ vẻ giễu cợt, xem ra nếu Dung Vị rơi vào tay bọn họ thì có lẽ thảm hơn gấp ngàn lần ở tù. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement