“Xem đi, Trần tiểu thư cùn Vinh thiếu đúng là một cặp trời sinh, hợp lực lại có thể mời được Chiến thần” 

“Chúng ta xem ra nên tận dụng tài nguyên mà lấy lòng bọn họ một chút, ngày sau còn chưa biết có thể dự tiệc chung hay không? 

“Đúng, đúng.” 

Mọi người đều nhìn về phía Vinh Y Tiếu cùng Trần Giai Linh mà bàn tán, ánh mắt bọn họ không hâm mộ cũng là thán phục, thỉnh thoảng vẫn có vài ánh mắt đố kỵ. 

Nhưng với hai người Trần Giai Linh cùng Vinh Y Tiểu thì mọi ánh mắt tối hôm nay chính là sự tán thưởng. 

“Trần tiểu thư, Vinh thiếu gia... Ngài ấy đến rồi.” Một tên vệ sĩ nhanh chóng nói nhỏ với cả hai. 

“Đi, chúng ta phải đi đón Ngài ấy.” Trần Giai Linh một thân sườn xám đen đính lưu ly dưới ánh đèn càng vô cùng chói mắt. 

Bộ y phục xẻ cao lên đùi, khoe đôi chân trắng nõn nà không tì vết, gương mặt trang điểm kỹ lưỡng, tay cầm quạt nhẹ phe phẩy. 

Khí chất quyến rũ cùng thần thái cao sang của Trần Giai Linh như được phô bày tất cả. 

Cô ta không phải là muốn làm cho Vinh Y Tiếu đẹp mặt, mà điều cô ta muốn chính là làm Chiến thần để mắt. 

“Chiến thần tới rồi. Mọi người cùng chúng tôi cùng ra ngoài nghênh đón Ngài ấy nào” Vinh Y Tiểu nắm tay Trần Giai Linh, vẻ mặt đắc ý nói. 

Mọi người nghe vậy thì liền ồ lên, ai ai cũng nhanh chóng chinh cho bản thân, hướng phía cửa mà chờ đợi. 

Không phụ lòng bọn họ, một thân ảnh cao lớn, theo sau là hơn ba mươi tên vệ sĩ áo đen, nhìn đoàn người khí thể bước vào. 

Vị tự xưng là chiến thần kia được bảo vệ ở giữa, cứ như là diễn viên hạng A được bảo vệ khỏi fan cuồng. 

Hắn ta đeo mắt kính đen khổ lớn che nửa mặt, một thân quân phục hùng hổ đi vào. 

Mọi người ở đây chưa ai thấy qua Chiến thần kia, nên thấy một đoàn khí thế như thế lại dựa vào uy tín Vinh gia cùng Trần gia, bọn họ nhận định kia chắc chắn là Chiến thần. 

“Chiến thần. Chúng tôi xin cúi đầu chào Ngài” Vinh Y Tiểu dẫn đầu cúi người chào. 

Trần Giai Linh nở nụ cười e thẹn, dùng quạt che bớt rồi cúi đầu trang nhã tỏ ý chào hỏi kính 

trọng. 

Đám người kia cũng nhao nhao làm theo. 

“Không cần! Cứ thoải mái đi.” Giọng nói trầm thấp của Chiến thần vang lên. 

Mọi người lại thoải mái hơn một chút, về trạng thái bình thường. 

“Chúng tôi rất vinh dự khi mời được Ngài tới dự buổi tiệc thân mật này” Trần Giai Linh hơi cúi người, xòe quạt che đi một phần mặt, lịch sự cùng thanh tao nói. 

Cô ta không quên để lại ánh mắt ngưỡng mộ thấy rõ, vị Chiến thần kia nhìn thấy một màn cũng vô cùng kích động. 

Nhưng hắn ta nhanh chóng điều chỉnh thái độ, trở về bộ dạng không có gì. 

“Trần tiểu thư khách khí.” 

“Nào, nhập tiệc đi. Đừng quá cầu nệ.” 

Chỉ cần chờ một câu này, mọi người đều vô cùng thoải mái. 

Vinh Y Tiểu nhanh chóng nâng ly mời vị 'Chiến thần' kia một ly rượu. 

Ánh mắt tỏ rõ như có gì muốn nói. 

“Vinh thiếu có gì khó nói chăng?” Người kia nhanh chóng nhận ra qua ánh mắt của Vinh Y Tiểu. 

Trần Giai Linh cũng theo tầm mắt “Chiến thần mà nhìn lại Vinh Y Tiếu. 

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement