Trình Vũ gian manh nở nụ cười.
Vì trời nhá nhem, Trần Giai Linh chỉ thấy Trình Vũ cười, cho rằng vị Chiến thần này đã xiêu lòng.
“Em.. chỉ cần Ngài.” Trần Giai Linh trưng ra dáng vẻ quyến rũ nhất.
Đồng thời, cô ta cũng rất biết làm cho bản thân thêm nổi bật.
Thâm tâm cô ta đã quyết định, dù là hiến thân cũng phải có được lợi ích cao nhất.
“Được. Đây chính là Trần tiểu thư nói rõ.” Trình Vũ cười nhếch mép rồi nói.
“Em ghi nhớ." Trần Giai Linh cúi đầu.
Cô ta cảm nhận được bản thân đã thành công.
Lúc Trình Vũ định bước lại gần, thì trong đầu lóe qua một tia tính toán, thêm chút thích thú.
“Trần tiểu thư... em nói xem, thành ý có phải rất quan trọng?” Trình Vũ tiếp tục lên tiếng.
“Ý ngài là.” Trần Giai Linh nghi hoặc.
Trình Vũ nhìn xung quanh, sau đó lấy áo khoác bên ngoài choàng cho cô ta.
Sau đó hắn ta lùi lại, vẻ mặt nhìn xung quanh rồi cười khiêu khích.
“Em xem đi... trên giường, trong phòng... tôi không quen. Lăn lộn chiến trường, tôi thích hoang dại.” Trình Vũ cười lớn.
Thật ra hắn là muốn làm khó Trần Giai Linh, hắn ta thừa biết Trần Giai Linh dâng thân chính là muốn lợi ích.
Hắn ta cũng không phải chiến thần thật, cũng nên lưu lại chút gì đó hay họ phòng thân.
“Ngài muốn... tại đây..” Ánh mắt của Trần Giai Linh vô cùng hoảng loạn.
Gì chứ?
Dù sao cô ta cũng là tiểu thư danh giá, ở đây mà làm chuyện kia... chẳng khác nào xem cô như đồ chơi.
“Đúng! Xem như thành ý” Trình Vũ vừa nói, vừa quay người như đang làm gì
đó.
Trình Vũ là kẻ lừa đảo chuyên nghiệp, sao có thể lại đơn giản như thế. Hắn ta quay người nhanh chóng mở chế độ quay phim, để về chế độ yên lặng.
Sau đó cúi người như đang làm gì đó, nhưng đó chính là đặt máy ở góc quay tốt, không quan trọng đêm tối.
Chất lượng kỹ thuật khá tốt, có thể quay rõ ban đêm nha.
“Vậy Trần tiểu thư vẫn nên về nhà nghỉ ngơi đi.” Trình Vũ lại giả vờ tiếp tục
đi.
Nhưng ngay lúc này Trần Giai Linh đã cắn răng đưa ra quyết định.
Cô ta đứng bật dậy, thả áo khoác trên người xuống.
Chiếc váy xẻ tà cũng bị cô xé toạc, cởi sạch sẽ.
Từng món đồ lột xuống vô cùng mạnh bạo, còn có chút kiên quyết.
Trần Giai Linh nghĩ rằng, một người quân nhân lăn lộn chiến trường, vốn nếu đã thích cảm giác mạnh, vậy chỉ cần cô ta được chiến thần ưu ái.
Vậy thì ngày sau cô ta sẽ có phúc phần hơn nữa.
“Em... thật sự muốn." Trình Vũ cũng hơi bất ngờ trước hành động của Trần Giai Linh.
Hắn ta cũng là đàn ông, nhìn cơ thể lõa lồ của người phụ nữ xinh đẹp sao lại không muốn?
Hơn nữa kia còn là tiểu thư danh giá, một chút cũng muốn nếm thử nha, hắn thật muốn dày vò vị tiểu thư kiêu ngạo này.
“Tốt! Tôi chơi với em.” Trình Vũ tuy nói nhưng vẫn đứng im đó.
Hắn không làm gì cả, nhưng ánh mắt hắn như nhìn xuống phần thân dưới của mình.
Đây là muốn...
Trần Giai Linh nhìn theo ánh mắt Trình Vũ.
Thân thể thoáng run lên.
Nếu bình thường, cô ta sẽ cho đây là một sự sỉ nhục.
Nhưng cũng còn xem làm chuyện này với ai...
Trần Giai Linh đi đến từng bước ngượng ngùng.
Quỳ xuống dưới chân hắn ta, dùng tay cởi đồ cho hắn, nhìn cảnh tượng này chẳng khác gì là Trình Vũ là một vị vua được phi tần phục vụ.
Hắn cảm thấy vô cùng phấn khích.
Sau đó hắn cũng không màn Trần Giai Linh kia là bông hoa cao quý thế nào, cũng tùy ý hắn chà đạp.
Mà hắn lăn lộn với bao nhiêu phụ nữ rồi? Kinh nghiệm chắc hẳn là rất phong phú.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!