Mọi người đều gọi cô ta là Thẩm tiểu thư. 

“Cũng xem như đã nắm bắt. Chỉ là có một số tuyệt kỹ vẫn là chưa luyện được.” 

Vẻ mặt Mộc Thúy Lan vô cùng tiếc nuối. Cứ như bỏ lỡ gì đó quý giá. 

“Thẩm tiểu thư phải hiểu rõ, có những kỹ năng phải luyện theo năm tháng, còn hiện tại chỉ có thể dùng những chiêu thức có thể gây đê mê mà thôi.” 

Huy Phát vừa mặc lại quần, vừa chậc lưỡi nói. 

Mà Trình Vũ trải qua nhiều lần bị hành hạ, được Mộc Thúy Lan đưa về đây xem như thoát khỏi địa ngục. 

Hắn ta khi biết được thân phận người cứu mình là Thẩm tiểu thư thì trong lòng dâng lên một tia tính toán. 

“Số tiền kia đã đưa hết cho Thẩm tiểu thư, cô xem... tôi.” 

Trình Vũ bày ra bộ dạng đáng thương. 

Để được ở lại Thẩm gia, hắn đã uống bảy tấc lưỡi, bịa ra một câu chuyện vô cùng bi thảm. 

Cả Tiểu Diêu cùng Huy Phát lăn lộn trong chốn bụi trần, vậy mà vẫn tin vào lời nói của Trình Vũ. 

Hắn vẽ ra một câu chuyện vô cùng cảm động, nào lại gia đình hắn là một gia đình khá giả ở thành phố Gia. 

Vì bị chèn ép kinh doanh mà phải bôn ba, lại bị người hại rơi vào chỗ kia, may là hắn bị đánh đập cũng không khuất phục, sau đó trốn được thì gặp Mộc Thúy Lan tốt bụng giúp đỡ. 

Mà Mộc Thúy Lan vì thấy hắn cùng cảnh ngộ với mình, cho nên cũng để hắn lại. 

“Số tiền kia, tôi sẽ chỉ lấy một nửa, còn lại anh giữ mà tìm đường làm ăn.” 

Nói xong Mộc Thúy Lan trả lại thẻ kia cho hắn. 

Nhìn thẻ đen này, Mộc Thủy Lan càng tin Trình Vũ nói thật, vì chỉ ai có thân phận cao quý mới có thể giữ được chiếc thẻ này. 

Có lẽ số tiền này là số tiền còn lại của Trình Vũ, cho nên cô cũng chỉ lấy đi một nữa. 

Mà điều quan trọng là qua mấy ngày tiếp xúc, Mộc Thúy Lan vậy mà có cảm tình với Trình Vũ. 

Phải nói Trình Vũ này quả thật có khả năng lừa đảo phụ nữ quá tốt rồi. 

“Anh ta có thể giữ mình ở Thiên Đường xem như có bản lĩnh. Thẩm tiểu thư không biết đâu, cực hình ở đó chưa ai vượt qua.” 

Tiểu Diêu nhìn Trình Vũ toàn thân là vết thương thì vô cùng bội phục. Mà Huy Phát thì không nghĩ vậy. 

Đều là đàn ông, chiêu thức kia của Trình Vũ chỉ lừa được phụ nữ mà thôi, sao qua mắt được đàn ông chứ. 

Huống hồ dấu vết kia... còn không phải là lăn lộn cùng đàn ông mà có sao? 

Đàn ông với đàn ông lăn lộn sẽ rất khác với ái muội nam nữ. Cho nên Tiểu Diêu cùng Mộc Thúy Lan không biết cũng là chuyện bình thường. 

Mấy ngày qua, Mộc Thúy Lan coi như đã học được một thân bản lĩnh trên giường, mà để có được... thì bọn họ ngày ngày chính là trên giường mà luyện tập. 

Không nói cũng biết, loạn như thế nào. 

“Kỹ thuật của anh khá tốt. Tôi sẽ thưởng thêm, dù sao mai tôi cũng phải để các người về lại Thiên Đường... tối này xem như... thoải mái nhé.” 

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement