Vừa thoa son đỏ lên môi, Mộc Thúy Lan cười nói, cứ như chuyện vừa rồi chỉ đơn giản là chỉ để xả stress. 

Chu Nhiệm cũng không biết nói gì, lần đầu tiên ông ta rơi vào trạng thái thế 

này. 

“Tôi...” 

“Sao? Chưa đủ?” 

Mộc Thúy Lan xoay người lại, đôi môi mọng đỏ, tóc xoăn dài một bên, vảy đỏ xẻ tà, cô đong đưa chân mình, lộ ra vệt ren đen của nội y. 

Càng làm cho Chu Nhiệm hơi lúng túng. 

"ha ha ha." 

Mộc Thúy Lan lóe lên tia tự đắc, rồi đàn ông sẽ phải quỳ dưới váy cô ta. 

“Đi thôi! Không phải sợ không kịp sao?”. 

Nói xong cô ta xoay người xuống dưới tầng, chuẩn bị ra xe. 

Mà Chu Nhiệm tức tốc mặc đồ chạy theo, ông ta còn chưa kịp tắm rửa nha. 

Suốt quãng đường, Mộc Thúy Lan cố ý không nói gì, mà Chu Nhiệm lại càng im lặng. 

Buổi tiệc này được tổ chức tại một khách sạn vô cùng sang trọng ở phương Bắc, mà thiếp mời cũng đã gửi tới Hồ Cửu. 

Mộc Thúy Lan bước vào buổi tiệc đã thu hút sự chú ý của cánh đàn ông, không phải vì cô quá đẹp. 

Nói về đẹp thì ở phương Bắc không thiếu, chỉ là trên người cô ta có chút phong tình, còn vì qua nhiều lần giao hoan, cho nên cả người toát ra một mùi 'nhục dục. 

“Anh Hồ Cửu, sao lại đưa em đến đây.” 

Bạch Thố nhìn xung quanh vô cùng ngại ngùng, cô không thích tiếp xúc nhiều ở những buổi tiệc thế này. 

“Chỉ là tiệc mà thôi, muốn em ra ngoài nhiều một chút. Không thích sao? 

Ánh mắt Hồ Cửu xoáy sâu vào người Bạch Thố. 

Cô chột dạ, nhưng lại có chút ngại ngùng. 

“Em.. chỉ là... chỉ cần cùng anh là được.” 

Nói xong Bạch Thố lại nép vào người anh như sợ người khác và phải mình. 

Bạch Thổ vô cùng xinh đẹp, nước da trắng ngần, mái tóc nổi bật màu bạch kim sáng. 

Hôm nay cô diện một bộ váy suông màu đỏ đơn giản, càng tôn lên khí chất của cô, nhưng là sự thanh thuần, nhìn sẽ muốn bao bọc bảo vệ. 

“Bạch tiểu thư, còn có tôi, cô đừng ngại.” 

Hữu Thủ cũng bên cạnh cười cười. 

Tất nhiên có Hữu Thủ, Hồ Cửu thì chắc chắn buổi tiệc này có việc cho họ lam. 

Nhưng điều kỳ lạ lại có thêm Bạch Thố. 

Khi Hồ Cửu quyết định để Bạch Thố đi cùng cả Túc Trì cũng Hữu Thủ đều ngạc nhiên. 

Mà người không được đi là Túc Trì đang ở nhà đi đi lại lại lo lắng. 

“Anh Hữu Thủ, tôi biết rồi, tôi chỉ ngại đông người thôi. Nhưng có anh Hồ Cửu cùng anh, tôi cũng yên tâm.” 

Bạch Thố nói xong thì nở nụ cười ngọt ngào. 

“Vị tiểu thư này, tôi có thể mời cô một ly không?” 

Một người đàn ông vô cùng lịch lãm, lại có chút tuấn tú, bộ dáng vô cùng đáng tin đi đến gần Bạch Thố. 

“Tôi... tôi.” 

Gương mặt cô vô cùng lúng túng, cứ như không biết phải trả lời sao. 

“Không!” 

“Được!” 

Cả Hồ Cửu cùng Hữu Thủ lên tiếng, khi nghe Hồ Cửu nói được, cả Bạch Thố cùng Hữu Thủ đều nhìn về phía anh như sinh vật lạ. 

“Vị này là..” 

“Anh trai của cô ấy.” 

Hồ Cửu không nhanh không chậm nói. 

Mà Bạch Thố nhìn thấy một màn này thì tức giận vô cùng. 

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement