Thiết Soái Chiến Thần - Hồ Cửu (FULL)

 

Ông ta cho rằng Hồ Cửu hiện tại chỉ là muốn đến gây sự, cuối cùng là vì tiền mà thôi. 

Dung Vị lúc trước bao nhiêu tiềm năng, ông ta nhìn thấy hết, chỉ là trách cậu ta quá xui xẻo bị người hãm hại mà phải rớt đài. 

Ai trong thành phố Gia này không biết bọn họ hãm hại chứa? Chỉ là biết thì sao chứ? Hai người họ cũng đã không còn trở mình được. 

Hồ Cửu nhích người qua Mộc Lãng. 

“Hai mươi tỷ là hai mươi tỷ. Nếu không ai đấu giá thì theo quy tắc món đồ kia. là của tôi.” 

Mọi người xung quanh cảm thấy Hồ Cửu là đang kiếm chuyện với Mộc gia. 

“Anh nên biết điều một chút. Hai mươi tỷ không phải chuyện anh có thể làm.” Mộc Thúy Lan tỏ ra tốt bụng nhắc nhở. 

Nghe vậy, Hồ Cửu đi thẳng lên khán đài, Mộc Lãng sợ anh làm liều nhanh chóng gọi bảo vệ. 

“Bảo vệ đâu? Chết đâu rồi. Lôi nó ra.” Mộc Lãng gào lên. 

Một đám bảo vệ mặc đồ đen chạy vào vây kín khán đài, một tốp khác lại vây lấy Hồ Cửu. 

“Tôi nhắc lại. Quy tắc đấu giá tôi thực hiện đủ. Các người nếu ra tay trước thì đừng trách tôi.” Hồ Cửu vừa nói xong thì nhíu mày chặt lại. 

Anh nhìn thấy Lục Thạc, cảnh tượng máu me này anh không muốn cô thấy. 

“Hay là... thử xem tôi có đủ hai mươi tỷ không hãy động tay chứ? Mộc gia vô lý vậy sao?” Hồ Cửu chợt đổi lời. 

Anh không muốn Lục Thạc thấy anh đánh nhau, anh nhớ nhiều năm trước từng hứa với cô sẽ không gây sự với ai trước mặt cô. 

“Sao? Sợ? Cần nhiều lời với mày sao? Một thằng con rể ăn bám vợ, lấy đâu ra hai mươi tỷ?” Mộc Lãng gằn giọng hỏi. 

“Tôi có thể bảo lãnh cho anh Hồ. Hay ông Mộc muốn tôi chồng đủ hai mươi tỷ rồi mới thôi?” Hào Danh Đạt đứng lên nói. 

Mọi người lại càng cảm thấy khó hiểu, Hào tổng sao lại có thể bênh vực Hồ Cửu chứ. 

Nhưng khi nhìn thấy bên cạnh là Lục Thạc, mọi người dường như hiểu sai gì đó. 

Họ nghĩ có lẽ vì Hào tổng để ý đến Lục Thạc mà đứng ra giúp Hồ Cửu, đây cũng quá cầu huyết rồi. 

Lục Thạc lúc này cảm thấy vô cùng khó chịu với ánh mắt soi mói của mọi người, nhanh chóng đứng lên chạy ra ngoài. 

Hồ Cửu nhìn thấy vợ mình chạy đi cũng rất muốn đuổi theo, nhưng anh còn chuyện phải làm. Anh không thể cứ thế bỏ mặc. 

Nghĩ vậy, anh quay sang Hào Danh Đạt gật đầu tỏ ý cảm ơn, Hào tổng cũng là người thông mình. 

Hiểu ý Hồ Cửu muốn anh đi theo bảo vệ Lục Thạc cũng nhanh chóng đuổi theo sau. Lòng anh ta vô cùng dậy sóng, anh ta thực sự không muốn nhận cái nhiệm vụ đi dỗ phụ nữ nha, thự sự muốn ở lại xem tới cuối cùng nha. 

“Hào tổng đi rồi, mày lấy đâu hai mươi tổ chứ. À, hay mày bán vợ... nhìn một chút thì vị Lục tiểu thư kia...” 

“Chát” 

Mộc Lãng còn chưa nói hết câu đã bị Hồ Cửu dùng một tốc độ kinh hồn tát lệch mặt. 

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement