Thiết Soái Chiến Thần - Hồ Cửu (FULL)

 

Lão Bạch cùng Bạch Thố cũng đến phòng khách, Bạch Thố nhìn thấy Hoàng Đàn thì sợ hãi rụt người về phía sau. 

Hồ Cửu nhìn thấy thế thì nhanh chóng đi tới trước che chắn trước mặt cô, anh chỉ là không muốn cô nhớ lại chuyện đáng buồn mà thôi. 

“Đây..” Lão Bạch nghi ngờ. 

“Không phải nói là lấy Trấn Hồn tụ sao? Sao lại lôi cái của nợ này về?” Lão Hắc tuy ngày thường cũng xem như lão ngoan đồng đi. 

Nhưng giờ Lão Bạch ở đây, ông ta cũng lo lắng việc này chắc bạn già tức giận mà ảnh hưởng sức khỏe nha. 

“Trấn Hồn tụ không còn ở trong tay hắn ta.” Hồ Cửu nhanh gọn đáp. 

“Cái gì?” Lão Bạch nhìn Hoàng Đàn tức giận. 

Ông ta tức giận tát Hoàng Đàn một cái thật mạnh. 

“Chát.” 

“Hỗn trường. Bạch gia ta có chỗ nào bạc đãi ngươi.” Lão Bạch tức ôm ngực nói. 

“Ông nội.” Bạch Thố quên cả sợ hãi, đỡ lấy Bạch Cư. 

Lão Hắc cảm thấy chuyện này có chút trầm trọng, chuyện kho tàng kia chưa vàng bạc tài sản gì đó cũng không mấy quan trọng. 

Quan trọng là theo chỉ dẫn thì ở trong kho tàng đó có một cánh cửa, theo như những gì được viết lại thì chỉ cần người hữu duyên thì có thể mở ra cánh cửa này. 

Bí kíp ở đó cũng vô cùng quý giá, có thể giúp con người đạt đến mức tu luyện cực hạn, mà cánh cửa kia dẫn đến là một nơi khác, có thể là một thế giới khác. 

Nếu rơi vào tay kẻ xấu, thì hậu quả vô cùng khó lường. 

“Trấn Hồn tụ ở đâu?” Lão Hắc trực tiếp đánh một gậy lên người Hoàng Đàn rồi hỏi. 

Hoàng Đàn chịu đau, vô cùng khó chịu khi bị vây khốn trong trận pháp của Hồ Cửu. 

“Là...ở nơi gia tộc thần bí kia.” Hoàng Đàn cũng không dám nói dối. 

Nếu có quan hệ mật thiết với Lão Hắc thì chỉ có thể là... Chiến thần mà thôi. Mà hắn còn nghĩ Chiến thần còn chịu sự ràng buộc của Ban Chính trị, đang phải ở vùng biên giới. 

Vậy mà... Hồ Cửu lại thật sự là Chiến thần. 

“Ta đã nói, ngươi có tố chất tốt, nhưng tâm người là không vững. Đó là lý do ta đã không dạy mọi thứ cho ngươi. Người thấy bản thân có bao thực lực? So với Hồ cứu người chỉ là kiến hôi.” Lão Hắc âm trầm nói bằng giọng vô cùng nghiêm khắc. 

Hiếm khi Hồ Cửu thấy Lão Hắc như vậy, anh ban đầu không chú ý tới việc Trấn Hồn tụ này. 

Anh chỉ đơn giản muốn giúp Lão Bạch, cũng là làm Lão Hắc vui vẻ một chút. Lại không ngờ chuyện liên quan Trấn Hồn tụ lại nghiêm trọng tới vậy. 

“Không phải năm đó ông cũng dạy hắn ta sao? Tôi còn nghĩ hắn ta sao lại kém cỏi thế đấy.” Hồ Cửu nhìn Hoàng Đàn rồi nói. 

“Hừ, thằng nhãi, không chọc ta người chết sao? Năm đó ta nhìn ra tâm bất chính, tên này tà tâm, không có kiên định. Ta chỉ dạy hắn vài thư sloong hành vỏ tỏi. Bắt được Bạch gia cũng do hắn dùng thủ đoạn, nếu không người nghĩ có thể dễ dàng trói hắn về đây bằng trận pháp?” Lão Hắc nhìn Hồ Cửu, tuy là lời nói không kiêng nể. 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement