Các đệ tử Sương Diệp cũng biết đây là thời khắc sinh tử, dưới Kim Đan cũng liều chết bay ra. Ai nấy đều ngự pháp bảo xông lên trời, dù là châu chấu đá xe cũng coi cái chết nhẹ tựa lông hồng.
"Tông phái này tuy thành lập chưa được mấy năm nhưng quả thật toàn là tinh hoa", có người cảm thán.
Các tu sĩ Nguyên Anh ngoại vực ngồi trong đại điện ánh mắt lập lòe không rõ. Tuy bên ngoài họ thở dài nhưng lại chẳng có một ai đứng dậy. Mọi người đều biết đây chỉ là lấy trứng chọi đá mà thôi, hoàn toàn không có phần thắng, thứ quyết định tất cả vẫn là cuộc quyết đấu bên ngoài Địa Cầu.
Mà lúc này Diệp Thành quay đầu lại không nhìn Địa Cầu nữa.
Cửu Khiếu Thần Anh cầm Phương Thiên Họa Kích nhảy từ quanh người anh ra, biến thành một luồng sáng vàng kim vọt về Địa Cầu. Mà Diệp Thành lại chắp hai tay, ngạo nghễ lạnh nhạt như thần linh nhìn xuống chúng sinh:
"Bỏ đi, vốn muốn để lại chiêu át chủ bài này cho đám Chân Tiên ngoại vực và kẻ chủ mưu đứng sau. Thế nhưng nếu các người đã muốn chết thì tôi sẽ để cho các người được chứng kiến cái gì mới gọi là sức mạnh Chân Tiên thực sự".
Nói xong Cửu Thần Linh Lung Anh, Hồn Phách Thần, Thần Thể Quy Nhất trong cơ thể anh, ba luồng sức mạnh co rụt lại hòa thành một thể, biến thành một lớp ánh sáng rực rỡ bao quanh toàn thân anh.
Lúc đó người Diệp Thành không động đậy mà lại như một vị thần cổ xưa giáng thế, thân thể ở ngay đây, tràn đầy cả biển sao, sức mạnh đáng sợ chấn động cả tinh hà, ngay cả khoảng trời này dường như cũng không thể nào chứa đựng nổi, thiên thể xung quanh khẽ rung lên. Bảy Thái Thượng trưởng lão đã tu hành vô số năm khi đứng trước mặt anh lại như thần giả đối mặt với thần thậ, toàn thân không khỏi run rẩy kịch liệt.
Ba nhân tố thần hợp lại, sức mạnh Bán Nguyên xuất hiện!
Thần giới thời Thượng cổ, khi con cháu Thần tộc tu đến cảnh giới Nguyên Anh thì nguyên anh, cơ thể và hồn phách đều sẽ đạt đến đại thành. Như thế sẽ có sức mạnh Nhất Nguyên, từ đó có thể đè bẹp Hợp Đạo trong nhân gian.
Diệp Thành chỉ tu thành Thần Anh, mà cơ thể và hồn phách của anh vẫn dừng ở cảnh giới Xuất Khiếu. Nhưng khi ba nhân tố thần hợp lại, tinh khí ngưng tụ thành một thể là miễn cưỡng có thể có sức mạnh Bán Nguyên.
Tuy chỉ là Bán Nguyên nhưng đây chính là sức mạnh của một nửa tu sĩ Hợp Đạo Chân Tiên, nó sẽ vượt xa thứ gọi là Bán Bộ Chân Tiên.
Họ trông có vẻ chỉ cách Hợp Đạo có nửa bước, nhưng nhiều người cả đời cũng không thể bước tiếp bước cuối cùng đó, người có thể trở thành tu sĩ Hợp Đạo vạn người cũng chẳng có lấy một. Mà ngày nào còn chưa tu thành Hợp Đạo thì đẳng cấp về cảnh giới của họ mà để so với Hợp Đạo thực sự thì còn kém xa.
Nếu nói Hợp Đạo là Chân Long, Nguyên Anh là rắn thì họ chỉ có thể coi là giao long, trên đầu miễn cưỡng có sừng, bụng có thêm mấy cái chân, có thần thông hô mưa gọi gió, còn kém xa so với Chân Long thực sự.
Mà Diệp Thành thì tương đương với một con Chân Long chưa trưởng thành. Tuy chưa trưởng thành nhưng dù sao vẫn là Chân Long, khác biệt lớn với giao long hay mãng xà.
"Ầm ầm!"
Khi sức mạnh của Thần thể, Thần hồn và Thần anh hội thụ, ánh tiên sáng chói vô tận bùng nổ trên người Diệp Thành. Anh dựa trời mà đứng, chắp tay sau lưng, áo dài bay bay, uy thế đó khiến cả bầu trời phải chấn động. Mặt trăng cách đó mấy nghìn dặm hơi rung lên bởi uy thế quanh thân anh. Vô số người hồn thể run lên, kinh hồn táng đảm.
Nếu không phải hai người Nam Tuyệt đã rời xa hệ Thái Dương, họ mà quay đầu thấy cảnh này thì tuyệt đối sẽ không dám thốt ra câu Diệp Thành sẽ thua các giáo phái lớn.
"Đây, đây là?"
Một tán tu trong biển sao vẫn còn chưa kịp trốn khỏi Địa Cầu, đang lặng lẽ đứng ngoài bầu trời quan sát trận chiến trợn to mắt.
Họ nhìn thấy một vòng sáng lơ lửng trên đỉnh đầu Diệp Thành. Dưới vầng sáng rực rỡ như ánh hào quang, Diệp Thành đắm chìm trong ánh hào quang màu vàng, ánh sáng rực rỡ khiến anh tựa như thần vương giáng thế. Vầng sáng đó vô cùng thần thánh, cứ như còn cao quý hơn vòng tiên trên đỉnh đầu Chân Tiên, nó tràn đầy khí tức vĩnh hằng tiêu dao tự tại viên mãn, nhật nguyệt cũng chẳng thể đổi thay.
Nhưng nếu có người chú ý thì sẽ phát hiện vầng sáng đó vô cùng hư ảo, dường như chỉ có một nửa mà không viên mãn.
"Đây là sức mạnh gì?", mấy trưởng lão đều kinh ngạc.
Lão già vạm vỡ trợn to mắt, lần đầu tiên nhìn thẳng vào Diệp Thành. Nụ cười nhạt trên mặt Vân Cực không giữ nổi nữa, đôi mắt ánh lên sự kinh ngạc. Người phụ nữ mặc đồ cổ trang vốn lạnh nhạt thong dong lúc này cũng nhíu mày.
Họ cảm nhận được khí tức khi đối mặt với Chân Tiên trên người Diệp Thành.