Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)

Chương 510: Một quyền giết Chân Quân

“Sao chuyện này có thể xảy ra?”

Mọi người trợn mắt há mồm, Diệp Thành lại dùng sức mình ép lùi năm Chân Quân?

Ngay cả Thương Lam Tinh cũng phải co rút đồng tử, tuy ông ta đã thấy Diệp Thành dùng một quyền giết lão tổ Bí Ngân nhưng vẫn bị sức chiến đấu mà Diệp Thành thể hiện làm sợ hãi.

“Thực lực như thế, đây chính là nhân vật tương đương tộc trưởng thế gia, lão tổ danh môn chính tông. Thanh niên Hoa tộc này còn trẻ như vậy mà đã có thực lực như thế sao?”

Thương Lam Tinh không tin, sau khi bước vào cảnh giới Xuất Khiếu, mỗi một cảnh giới tiếp theo đều mang theo kho khăn gấp mười, trăm lần cảnh giới trước đó. Ông ta khổ tu rất lâu, tiêu tốn vô số thiên tài địa bảo, dựa vào kim đan trung phẩm mới có thể đồng thời đối phó với hai Bắc Minh Tiên Ông cấp bậc Chân Quân.

“Đáng chết!”

Hợp tác không có kết quả, năm vị Chân Quân đều mất mặt.

Bắc Minh Tiên Ông nhìn thoáng qua bàn tay Diệp Thành, hồn phách của lão tổ Bí Ngân đang gào thét liên tục, nửa thân dưới đã bị thiêu đốt thành tro thì không thể giữ vẻ tiên phong đạo cốt. Ông ta âm trầm nói:

“Đạo hữu không nghe chúng tôi khuyên thì đừng trách chúng tôi vô tình!”

“Phật môn có câu, Kim Cang trừng mắt, thu phục yêu ma. Hôm nay bản tôn cũng muốn làm hộp pháp Kim Cang một lần, dạy dỗ thứ yêu ma này cái gì mới là chính đạo!”

Thanh Sương Tiên Tử nói một tiếng, thần kiếm xuất ra.

Bắc Hải Yêu Chủ, Chính Nguyên Thượng Nhân, Tà Kiếm Quỷ đều hiện thần uy. Từng lĩnh vực được trải ra, những pháp tướng khổng lồ xuất hiện trong không trung, từng món linh bảo được sử dụng. lúc này, nhóm Chân Quân đã thực sự tức giận, họ muốn bày ra thực lực chân chính.

Đứng trên mặt đất nhìn lên trời thì kiếm khí nghìn trường, ánh sáng rọi cả chín tầng trời, sông máu to lớn như hòa vào nhau, năm hiện tượng kỳ lạ xuất hiện trên trời, mỗi một dị tượng đều long trời lở đất như thần thoại.

“Đây là sức mạnh của Chân Quân sao? Khi nào Dao Nhi mới có được sức mạnh như vậy để san sẻ với anh mà không phải như bây giờ, phải núp sau lưng cho anh bảo vệ!”

Cô bé mặc quần áo xanh bích ngẩng đầu, trong mắt lộ ra sự khát vọng, siết chặt nắm đấm.

Phần lớn các trưởng lão Hoa tộc đều mang vẻ mặt căng thẳng. Nếu nói trước đó, năm Chân Quân đều chỉ muốn làm giảm nhuệ khí của Diệp Thành, không định ra tay tàn nhẫn thì bây giờ, sau khi nhìn thấy thực lực của Diệp Thành, họ thật sự muốn giết Diệp Thành, bóp chết anh ở ngoài thành Nam Hoa.

“Ầm…”

Diệp Thành vẫn bình thản như cũ, anh nhẹ nhàng niết một cái, bóp nát thần hồn của lão tổ Bí Ngân. Đến trước khi chết, gương mặt đối phương vẫn còn hiện lên sự khó tin, không rõ sao thanh niên Hoa tộc này lại dám giết mình!

“Giỏi, giỏi lắm!”

Bắc Minh Tiên Ông tức giận, vung ống tay áo, cực quang rực rỡ sặc sỡ hiện ra, hóa thành cầu vồng vắt ngang trời đất, đè ép Diệp Thành. Bắc Minh Tiên Ông nổi tiếng về chiêu điều khiển sức mạnh Bắc Minh, chiêu thức “Bắc Minh Thần Mang” chính là thuật pháp bị che giấu của ông ta.

“Vèo vèo vèo!”

Trong không khí truyền tới tiếng nổ vang, nhìn kỹ thì có thể nhận ra là cực quang đẹp đẽ kia được tạo thành vô số mũi tên thần Bắc Minh, mảnh như lông tơ nhưng lại rất cứng rắn, có thể xuyên thủng sắt thép linh khí. Dù là đạo thể, nếu bị nhiều mũi tên thần Bắc Mang như vậy đâm vào thì sẽ bị chích thành tổ ong mất.

“Múa rìu qua mắt thợ!”

Diệp Thành khinh thường cười nhạo, anh vung tay, sức mạnh Bắc Minh như chim yến non về ổ, chúng bay hết vào trong tay Diệp Thành, ngay sau đó, dưới ánh mắt sợ hãi của Bắc Minh Tiên Ông, Diệp Thành nhẹ nhàng hất một cái.

Những mũi tên thần bắc Minh biến thành một luồng sáng đỏ, bay ngược về phía Bắc Minh Tiên Ông.

“Không ổn!”

Bắc Minh Tiên Ông hét lớn, trong nháy mắt, ông ta bóp nát pháp khí hộ thân, di chuyển cách xa hơn trăm trượng. Vừa quay đầu, ông ta thấy chỗ mình vừa thấy ban nãy bị cột sáng nện thành một lỗ lớn, dưới một kích kia, không gian cũng bị nghiền nát.

Đây chính là sức mạnh đáng sợ của Bắc Minh.

“Chuyện này, đây là… Tiểu Thiên Quân sao?”

Bắc Minh Tiên Ông hít sâu một hơi, trừ cảnh giới Nguyên Anh, ông ta không biết yêu nghiệt cỡ nào mới có thể sử dụng sức mạnh không gian.

“Hãy đỡ một kiếm của bản tôn!”

Kiếm khí của Thanh Sương Tiên Tử ngang trời xuất thế, một kiếm chém xuống chỉ thấy không gian nổ tung, một tia kiếm quang bá đạo như Thần Long bay lượn, phóng vút lên hóa thành tia chớp, xé rách hư không chém về phía Diệp Thành.

Thanh Hải Kiếm Môn dùng kiếm đạo nổi danh, “nhất kiếm cửu chuyển, kiếm quang cửu hiện”. Thanh Sương Tiên Tử là phái nữ, nhưng không thua đấng trai tráng, pháp tướng càng hiện rõ. Một bóng kiếm khổng lồ dung hợp vào mũi kiếm sắc bén xé trời khiến kiếm quang càng thêm sáng chói.

“Ầm..”

Một quyền của Diệp Thành đánh nát kiếm khí xé trời.

Không đợi người khác ra tay, Diệp Thành đá xé rách không gian, lao tới trước mặt Chính Nguyên Thượng Nhân một cách quỷ dị.

“Xé rách không gian?”

Thấy cảnh này, CHính Nguyên Thượng Nhân biến sắc.

Đây chính là thần thông lợi hại trong truyền thuyết, chỉ có đại Chân Quân cảnh giới Xuất Khiếu đỉnh Phong và Nguyên Anh Thiên Quân mới làm được. Dù là lão tổ danh môn cũng chưa chắc làm được, nhưng nếu được, khi có sức mạnh xé rách không gian, người nọ sẽ là vô địch, không ai có thể đánh bại.

Thức lực khủng bố như thế chỉ có ở trong thất đại huyền môn.

“Trốn thôi!”

Chính Nguyên Thượng Nhân muốn chạy.

Nhưng không còn kịp rồi, một quyền của Diệp Thành đã đánh nát lĩnh vực của ông ta. Trong nháy mắt pháp tướng kỳ lạ của Chính Nguyên Thượng Nhân– một pho tượng Phật lơ lửng giữa không trung biến đổi, thế chỗ ông ta, nếu không thì có lẽ ông ta đã chết dưới tay Diệp Thành.

Dù là vậy, Chính Nguyên Thượng Nhân chảy mồ hôi đầy đầu, trong lòng sợ hãi.

Nhưng đây chỉ mới bắt đầu, cơ thể Diệp Thành biến hóa, biến mất không thấy tăm tích rồi lại cùng mấy vị Chân Quân khác đánh nhau.

“Bốp bốp bốp…”

Trong không trung có vô số bóng dáng của Diệp Thành.

Dường như chỗ nào cũng có anh, trước đó còn ở ngoài nghìn trượng, sau một giây lại đánh tới trước mặt. óng dBáng quỷ dị, ngay cả Mị Ảnh Giáo trong thất đại huyền môn cũng phải chịu thua.

“Bùm…”

Trời đất nổ tung, mỗi một cú va chạm đều có một Chân Quân hộc máu rút lui.

Sức mạnh của thần thể U Uyên Minh Vương quá đáng sợ, những Chân Quân bình thường này không phải là đối thủ của Diệp Thành. Dưới vài đòn của anh, ai cũng bị thương. Bắc Minh Tiên Ông vô cùng thê thảm, trường kiếm của Thanh Sương Tiên Tử đã gãy, họ liên tiếp lùi ra sau. Bắc Hải Yêu Chủ còn bị một trảo của Diệp Thành cào trúng.

Đến cuối cùng, Diệp Thành bùng nổ. Ngọn lửa màu vàng chói mắt hừng hực quanh thân anh. Diệp Thành được lửa thần bọc bên trong, kiêu ngạo quần hùng, trời đất chấn động, cuối cùng, anh tung một quyền về phía Tà Kiếm Quỷ.

“Minh Thể Hư Không Quyền!”



Giây phút này, không gian lại nổ, trăng sao treo ngược, hỗn độn dâng lên, trời đất cũng bị nứt ra vì quyền này.

“Đáng chết, cút ngay!”

“Lĩnh vực Kiếm Quỷ!”

Sắc mặt Tà Kiếm Qủy thay đổi. Vẻ ngoài ông ta là một con yêu quái cao trăm mét, cả người cắm đầy kiếm như ác quỷ mới chui ra từ địa ngục. Hiện giờ mở lĩnh vực, nghìn trượng chung quanh biến thành một biển máu và bóng kiếm.

Đối với một chiêu xuất quỷ nhập thần của Diệp Thành. Tà Kiếm Quỷ xuất ra pháp tướng, yêu quá to lớn cao trăm mét che chắn cả bầu trời giống như ma thần,

Nhưng thế vẫn chẳng có tác dụng gì.

“Ầm ầm…”

Diệp Thành thúc giục Minh Thể Hư Không Quyền, sau lưng là bánh xe màu vàng rực rỡ. Thần thể cuồn cuộn huyết khí, chúng đều ngưng tụ trong tay Diệp Thành. Đến cuối cùng, mọi sức mạnh đều biến thành một quyền đánh xuyên không gian trời đất.

Mọi người trừng to hai mắt, chỉ thấy trong hư không, một vòng ánh sáng màu vàng lao đi nhanh như chớp, chẳng khác nào ảo ảnh, không ai có thể nhìn thấy.

Ngay sau đó, vẻ mặt Tà Kiếm Quỷ cứng đờ. Cái thân yêu quái hơn trăm mét khẽ run lên như đạn hạt nhân sắp kích hoạt, bỗng chốc nổ “bùm”. Cuối cùng, lĩnh vực cũng không chịu nổ, sụp đổ theo, một tiếng rắc vang lên, kéo theo sau là tiếng một quyền bùng nổ.

“Lĩnh vực Kiếm Quỷ!”

Sắc mặt Tà Kiếm Qủy thay đổi. Vẻ ngoài ông ta là một con yêu quái cao trăm mét, cả người cắm đầy kiếm như ác quỷ mới chui ra từ địa ngục. Hiện giờ mở lĩnh vực, nghìn trượng chung quanh biến thành một biển máu và bóng kiếm.

Đối với một chiêu xuất quỷ nhập thần của Diệp Thành. Tà Kiếm Quỷ xuất ra pháp tướng, yêu quá to lớn cao trăm mét che chắn cả bầu trời giống như ma thần,

Nhưng thế vẫn chẳng có tác dụng gì.

“Ầm ầm…”

Diệp Thành thúc giục Minh Thể Hư Không Quyền, sau lưng là bánh xe màu vàng rực rỡ. Thần thể cuồn cuộn huyết khí, chúng đều ngưng tụ trong tay Diệp Thành. Đến cuối cùng, mọi sức mạnh đều biến thành một quyền đánh xuyên không gian trời đất.

Mọi người trừng to hai mắt, chỉ thấy trong hư không, một vòng ánh sáng màu vàng lao đi nhanh như chớp, chẳng khác nào ảo ảnh, không ai có thể nhìn thấy.

Ngay sau đó, vẻ mặt Tà Kiếm Quỷ cứng đờ. Cái thân yêu quái hơn trăm mét khẽ run lên như đạn hạt nhân sắp kích hoạt, bỗng chốc nổ “bùm”. Cuối cùng, lĩnh vực cũng không chịu nổ, sụp đổ theo, một tiếng rắc vang lên, kéo theo sau là tiếng một quyền bùng nổ.

Từ đầu đến chân Tà Kiếm Quỷ đều banh xác. Đến cuối cùng, quyền kình khủng bố còn đánh vào Kim Đan, đập nát Kim Đan của đối phương.

“Không…”

Tà Kiếm Qủy chỉ kịp rú thảm một tiếng, sau đó thần hồn và Kim Đan dần mờ đi, toàn thân biến mất trong trời đất.

Một quyết giết chết Tà Kiếm Quỷ.

Thời khắc này, trên trời lẫn dưới đất, mọi người yên tĩnh. Bốn vị Chân Quân biến sắc, mặt Thương Lam Tinh cũng tái mét.

 



Advertisement
';
Advertisement