Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)

 
             "Cái gì?"  

             Ân U Liên vô cùng kinh ngạc.  

             Kim Đan tam phẩm là Kim Đan thuộc hàng thượng phẩm, đẳng cấp dòng chính của thế gia Thiên Quân. Cho dù là Ân U Liên lúc trước cũng chỉ ngưng tụ thành Kim Đan ngũ phẩm mà thôi. Hơn nữa nhờ Diệp Thành dùng Thiên Địa Vạn Linh Thủy và các loại tiên dược tiên đan tôi luyện mới có thể tái tạo Kim Đan, lên đến tiên phẩm.  

             Chỉ có Diệp Thành là không hề để tâm.  

             Ở nơi sâu trong vũ trụ, có nhiều đạo thống tối cao hoặc là thần giáo bất hủ, đệ tử không ngưng thành Kim Đan nhất phẩm thì hoàn toàn không cho phép đột phá Kim Đan. Đây mới chỉ là thần giáo bất hủ chứ đừng nói đến các thánh địa hay tiên tông. Ở trong đó hoàn toàn có thể nói rằng, Thần Tử nhiều như nấm sau mưa, Thánh Tử đi đầy đường.  

             Tiếc là cho dù là tôn giả Bằng hay Ân U Liên đều chưa từng nhìn thấy cảnh phồn thịnh như thế này, hoàn toàn không tưởng tượng ra được giới tu tiên thực sự là như thế nào.  

             Thành Bồng Lai rất lớn, mọi người tìm nơi nghỉ chân trong thành Bồng Lai rồi mới tìm Dao Nhi.  

             Sơn môn của Bồng Lai Tiên Sơn tọa lạc ngoài thành Bồng Lai.   

             Nhìn từ phía xa thì nhìn thấy từng ngọn núi hùng vĩ nguy nga cao vọt lên trời, cao vạn trượng thậm chí là mấy vạn trượng, trông như người khổng lồ chống trời. Tuy ngọn núi được bao phủ trong sương mù vô tận nhưng có thể lờ mờ nhìn thấy trên đó có giao long vờn quanh, linh thú bay lượn, tinh khí rơi xuống như mưa. Từng tấc đất đều có âm thanh đại đạo vô cùng vô tận vang lên.  

             "Thánh địa, đây là thánh địa thực sự".  

             Ngay cả Ân U Liên cũng không khỏi nắm chặt tay. Tu hành trong một thánh địa tu tiên như vậy, cho dù là đột phá Nguyên Anh cũng có hy vọng chứ đừng nói là Ngưng Đan hay Kim Đan.  

             "Bồng Lai Tiên Sơn không hổ là môn phái hàng đầu của dải Ngân Hà, e là chỉ kém thánh địa Lăng Tiêu thôi".  

             Tôn giả Bằng cảm thán.  

             "Nhưng một thánh địa như này thì chắc chắn sẽ được canh phòng cẩn mật, đi vào cực khó. Sao chúng ta tìm thấy Dao Nhi được?", Ân U Liên nhíu mày.  

             "Không sao".  

             Diệp Thành không hề lo lắng.  

             Minh Sương trước khi đưa Dao Nhi đi từng để lại tín vật của mình ở thành Nam Hoa. Dựa vào thân phận thiên nữ Ngọc Cơ của cô ấy thì đi vào sơn môn không phải chuyện khó.  

             Cùng lắm thì Diệp Thành bộc lộ thân phận rồi xông vào. Với tu vi thông thiên thất khiếu quy về làm một của anh thì cho dù là Nguyên Anh ở đây cũng không sợ.  

             "Nhưng mà trước đó phải dò la rõ tin tức đã. Tình hình Minh Sương dạo gần đây thế nào, Dao Nhi rốt cuộc có ở trong Bồng Lai Tiên Sơn không", Diệp Thành nói.  

             Trong giới tu tiên, muốn dò la tin tức không phải chuyện dễ, nhưng tôn giả Bằng lại thông thạo đưa họ vào một tòa nhà.  

             "Vạn Sự Lâu?"  

             Diệp Thành ngước mắt lướt qua tấm biển.  

             "Chủ nhân, Vạn Sự Lâu này là nơi tiêu xài nổi tiếng của dải Ngân Hà, ăn uống chơi bời không gì là không thể. Chỉ cần có linh thạch thì có thể giống như cái tên của nơi này, có thể làm được hàng vạn thứ. Bảo vật hay tin tức gì đều có thể mua được, tin tức vô cùng nhạy bén, không gì là họ không biết. Cho dù có hỏi tin tức của thánh địa Lăng Tiêu hay là bắt một cô chủ dòng chính của thế gia Thiên Quân về làm người hầu, Vạn Sự Lâu đều có thể làm được".  

             Tôn giả Bằng cung kính nói.  

             "Lợi hại như vậy sao? Cô chủ dòng chính của thế gia Thiên Quân cũng có thể bắt được, không sợ bị báo thù sao?"  

             Ân U Liên trợn to mắt.  

             Thế gia Thiên Quân coi trọng nhất là truyền thừa và thể diện. Dám bắt cô chủ dòng chính là tuyên chiến với một thế gia Thiên Quân. Cho dù là nơi suy tàn như Thánh Thiên Cung cũng có kẻ như Phong Lung Thiên Quân là con át chủ bài. Không phải Nguyên Anh thì ai dám chọc vào?  

             "Nghe nói đằng sau lưng Vạn Sự Lâu có Thiên Quân chống lưng, chỗ dựa cực mạnh. Tất nhiên muốn bắt cô chủ dòng chính của thế gia Thiên Quân cần một lượng khổng lồ linh thạch", tôn giả Bằng giải thích.  

             Đi vào Vạn Sự Lâu, cảnh tượng quả nhiên khác biệt hẳn.  

             Nhìn từ bên ngoài thì Vạn Sự Lâu chỉ là tòa nhà nhỏ ba thước, bên trong thì lại là cả một khoảng không gian khác. Trước mắt hiện ra một vùng không gian rộng lớn phạm vi mấy dặm, rộng hơn khu chợ lớn nhất trên Địa Cầu nhiều. Nó chia thành trăm tầng, tầng tầng trùng điệp lên nhau, mỗi một tầng đều khác nhau, hiển nhiên là đã dùng trận pháp hư không để mở rộng không gian.  

             Có thể mở rộng không gian, không phải Nguyên Anh thì không thể làm được.  

             Chỉ vừa nhìn thế này là đã biết sự thần thông quảng đại của Vạn Sự Lâu.  

             "Các vị khách quý muốn mua gì?"  

             Thấy có người vào, người hầu của Vạn Sự Lâu liền đi tới trước hỏi han.  

             Người hầu này mặc đồ xanh, hiển nhiên là có địa vị không cao trong Vạn Sự Lâu, phía trên còn có người hầu mặc đồ tím, đồ đen.  

             Nhưng cho dù chỉ là một người hầu đồ xanh, tu vi cũng đã là cảnh giới Kim Đan. Cao thủ bậc này nếu ở trong các tông môn Thượng cổ cũng là chủ thành hoặc là trưởng lão của gia tộc lớn, lúc này lại làm một người hầu bình thường trong Vạn Sự Lâu.   

             Sau khi hỏi rõ tin tức, người hầu dẫn đám người lên tầng.  

             Đám người Diệp Thành đi dọc đường, xung quanh đều có Chân Quân cảnh giới Xuất Khiếu đỉnh phong hoặc là con cháu của gia tộc lớn dẫn người hầu thị thiếp đi qua đi lại với dáng vẻ hiên ngang.  

             Đám người này ai nấy đều giàu có cao quý, khí thế kiêu ngạo.  

             Những người như ba người Diệp Thành đều áp chế tu vi của mình ở Kim Đan là vô cùng hiếm gặp. Đặc biệt là Ân U Liên với sắc đẹp diễm lệ thi thoảng lại hấp dẫn ánh nhìn của người xung quanh. Nhưng mọi người đều biết, có thể đi vào Vạn Sự Lâu không phải người giàu có thì cũng có địa vị cao quý, cho dù chỉ là một người hầu đồ xanh dẫn đường họ cũng không muốn chọc vào.   

             Sự giàu có của Vạn Sự Lâu khiến mọi người mở mang tầm mắt.  

             Họ nhìn thấy có một tầng có phạm vi tận mấy dặm, tất cả đều là hồ rượu khổng lồ. Rượu ngon dùng Long Hoa Thiên Thành ủ đầy ắp cả hồ, vô số hầu gái xinh đẹp mặc áo mỏng như cánh ve, tơ lụa xuyên thấu lộ ra dáng người uyển chuyển quyến rũ vây quanh hồ rượu, từng làn khí thơm tỏa ra ngào ngạt. Nhiều hầu gái thậm chí xinh đẹp không thua kém Ân U Liên và Bạch Vân Thường. Thậm chí có một hai cô gái tuyệt sắc có thể sánh bằng Minh Sương.   

             Ân U Liên đứng đắn nhất tức tới nỗi mặt đỏ bừng lên.  

             Diệp Thành mặt không biểu cảm, hoàn toàn không để tâm. Cuối cùng, mọi người theo người hầu đồ xanh đi vào tầng thứ năm mươi bảy, tầng này chuyên dành cho việc mua bán tin tức.  

             Vừa vào cửa Diệp Thành đã bắt được nhiều tia thần niệm.  

             Có một tia trong đó khiến sắc mặt anh thay đổi, liền nhìn qua.  

             "Mọi người nghe nói chưa? Thiên nữ Minh Sương của Bồng Lai Tiên Sơn bế quan năm năm, sắp xuất quan rồi".  

             "Nghe nói là Kim Đan thần phẩm, một bước vọt lên đầu bảng Tinh Hà".  

             "Được xưng là người mạnh nhất dưới Thiên Quân!"  

             Tầng năm mươi bảy không giống những tầng khác, không gian hơi hẹp, thành hình vòng cung như một nhà hát kịch lớn.  

             Mọi người khí thế bất phàm, những tu sĩ Kim Đan hoặc Xuất Khiếu có vẻ lai lịch không nhỏ đều túm năm tụm ba, uống trà rót rượu, họ im lặng không lên tiếng nhưng lại trao đổi thần niệm, tựa như một khu chợ náo nhiệt không tiếng động.  

             Những tu sĩ Chân Quân này thấy đám người Diệp Thành đi vào thì hơi khựng lại.  

             Nhưng khi liếc thấy người dẫn đường chỉ là người hầu đồ xanh thì ai cũng thầm cười khinh miệt trong lòng, không quan tâm nữa mà tiếp tục trao đổi thần niệm. Họ đều là Chân Quân cảnh giới Xuất Khiếu hoặc là có chỗ dựa vững chắc, sao có thể coi một người hầu đồ xanh ra gì.  

             Tiếc là họ không biết rằng, đối với Diệp Thành thì cho dù Nguyên Anh dùng thần niệm trao đổi cũng chẳng có ý nghĩa gì.  

             "Minh Sương sắp xuất quan rồi?"  

             Diệp Thành khẽ ngẩn ra.  

             Cô gái lần đầu gặp mặt mọc cánh bạc sau lưng, kiêu ngạo vô cùng đó giờ sắp tu thành Kim Đan thần phẩm, trở thành người tu tiên thực sự?  

             "Tôi cũng nghe nói để thiên nữ Minh Sương tu thành Kim Đan thần phẩm mà ngay cả những vị lão tổ lánh đời của Bồng Lai Tiên Sơn cũng đã mời Đan Hoàng đích thân luyện đan, dùng pháp lực tối cao để tạo nên thiên trận, dẫn linh khí từ tận chín tầng trời cho đến dưới Minh giới, còn tìm một chương thần văn truyền thừa của bậc đại năng thời Thượng cổ để cho thiên nữ thuận lợi tu thành".  

             Lão tổ Nguyên Anh!  

             Đan Hoàng luyện đan!  

             Thiên trận tối cao!  

             Thần văn truyền thừa!  

             Cho dù là cái nào mà đối tượng là bất kỳ một người nào khác thì cũng đều dẫn đến thù hận vô tận, thế mà giờ lại tập trung hết trên người một người, mọi người đều vô cùng ngưỡng mộ. Cho dù là những Chân Quân giậm chân một cái chấn động cả vùng, những gia chủ của thế gia Thiên Quân hay là những anh tài sắp bước lên bảng Tinh Hà nghe vậy đều cảm thán không thôi.  

             "Thiên nữ Minh Sương sắp xuất quan, ngưng luyện được Kim Đan thần phẩm. Chỉ e là Cố Trường Sinh đứng đầu bảng Tinh Hà phải nhường chỗ rồi. Phải biết là Thần Tử truyền thừa qua các đời của thánh địa Lăng Tiêu cũng chỉ như thế thôi!"

Advertisement
';
Advertisement