Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)

 
             Xuất Khiếu muốn đột phá Nguyên Anh thì phải dung hợp: thần hồn, pháp lực và cơ thể, dùng ngọn lửa pháp tắc rèn luyện cuối cùng biến thành một đứa trẻ sơ sinh chứa đựng tất cả tinh khí thần toàn thân. Đứa bé này có thể tự do ngao du vũ trụ, tiêu dao thế gian dù đã rời khỏi cơ thể.  

             Đến khi ấy, người tu tiên mới được tính là vượt ra ngoài sự trói buộc của cơ thể, chân chính trở thành Thiên Quân, có thể phá vỡ sự hạn chế của tuổi thọ, sống cả mười nghìn, hai mươi nghìn năm, thậm chí là lâu hơn.  

             Hợp Đạo phi thăng chính là sự thăng hoa của Nguyên Anh. Có thể nói, bước vào Nguyên Anh thì mới thật sự bắt đầu con đường tu tiên. Kim Đan tu thể trước đó chỉ là đặt nền móng mà thôi, còn phi thăng giống như mọc cánh hóa bướm vậy.  

             “Ba tầng sức mạnh của mình muốn tu luyện tới mức mạnh nhất, muốn dung hợp thành một thì quá khó. Vốn dĩ ban đầu muốn về Địa Cầu, đánh nhau với Thần tử các giáo phái, thậm chí là đụng chạm với Chân Tiên Hợp Đạo, muốn đánh nát tất cả, hoàn toàn dung hợp trước lằn ranh của sống chết. Nhưng lần này mức độ nguy hiểm quá lớn, dù mình đã có át chủ bài nhưng cuối cùng vẫn không thành công, vẫn không thể đảm bảo!”  

             “Lần này thi triển thần thông nhân quả, tuy nguyên khí tổn hại nhiều, tu vi cũng ngã xuống nhưng đây cũng là chuyện tốt. Nhân cơ hội này, mình có thể dùng pháp tắc tôi thể, dung hợp ba loại sức mạnh tinh khí thần, tạo trụ cột vững vàng nhất cho tương lai thăng cấp Nguyên Anh”.  

             Diệp Thành thầm nghĩ trong lòng.  

             Anh cố gắng chống cái thân toàn vết thương, bắt đầu tu luyện.  

             Mặc dù hiện giờ Diệp Thành đang bị sức mạnh pháp tắc áp chế, cơ thể bị nghiền nát nhưng huyền công mà anh tu hành quá kinh khủng, loại nào cũng là mạnh nhất trong vũ trụ. Anh hít một hơi thôi là nguyên khí khổng lồ trong không gian lặng lẽ tụ lại như cái phễu với anh là trung tâm. Linh khí Địa Cầu lúc này nồng đậm vô cùng, là nơi tốt nhất để Diệp Thành tu luyện.  

             “Vù vù...”  

             Vết nứt trên cơ thể Diệp Thành dần khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy, mà tu vi thê thảm đã tụt xuống Trúc Cơ của anh đang dần ổn định và khôi phục.  

             Trúc Cơ, Tu Thể, Kết Đan...  

             Chỉ trong một tiếng đồng hồ, Diệp Thành đã khôi phục tới Ngưng Đan đỉnh phong, cuối cùng, anh mở to miệng, quát lớn một tiếng:  

             “Mở!”  

             “Ầm...”  

             Lúc này đây, cả trời đất đều chấn động, mây mù trăm dặm chung quanh, mặt đất đều lắc lư giống như có động đất. Trên đỉnh đầu Diệp Thành xuất hiện chín hỗn độn.  

             Trong chín hỗn độn, kết nối tới chín thế giới khác nhau, giờ nó như miệng núi lửa, những nguồn năng lượng khác nhau đang chảy ra từ đó.  

             Thiên Đế, Hải Hoàng, Minh Vương, Đại Thánh... Một tầng năng lượng như tinh khí tuôn ra chẳng khác nào thác nước đổ xuống, tưới lên thân Diệp Thành.  

             Cửu Khiếu Thần Anh ở sâu bên trong Tử Phủ Khí Hải từ từ chuyển động, tham lam hấp thu năng lượng khổng lồ từ chín thế giới này. Vết nứt vừa bị vỡ ra đang dần được chữa trị.  

             Khí thế Diệp Thành tăng cao, vọt tới Ngưng Đan, hơn nữa còn đang tăng cao, không ngừng hướng tới Kim Đan.  

             Lúc này, nếu Diệp Thành không áp chế.  

             E là khoảng trời mấy trăm dặm chung quanh sẽ thay đổi, vô số người phát hiện, cho rằng có tu sĩ Kim Đan độ kiếp. Nhưng tất cả đều bị Diệp Thành khổng chế trong ba trượng nhỏ nhoi chung quanh.  

             Dù là người ngoài ba trượng đi ngang thì cũng chỉ thấy một thằng nhóc ăn mặc rách rưới ngồi thiền trên mặt đất, luyện khí ngộ đạo mà thôi. Hơn nữa, họ còn sẽ nghĩ Diệp Thành không có tu vi gì, nếu không thì sao chẳng có dị tướng gì khi tu luyện.  

             Người ta tới cảnh giới Trúc Cơ, Tu Thể, Luyện Khí thì giữa miệng và mũi có luồng khí màu trắng chuyển động như rắn. Tu sĩ Ngưng Đan thì càng rầm rộ hơn, vừa ngồi xuống, nguyên khí mười dặm chung quanh đều tụ lại như sương mù.  

             Đương nhiên không ai có hi vọng xa vời là một thằng nhóc thảm thương, gầy đét, cả người dính đầy cỏ cây, ngự còn có một tảng máu lớn dính bết là một tu sĩ Ngưng Đan.  

             “Rầm rầm rầm...”  

             Diệp Thành vẫn rèn luyện như cũ, rất nhanh, tu vi của anh đã khôi phục tới Kim Đan.  

             Diệp Thành lấy ra một bán thần dược, trực tiếp dùng luôn. Những bán thần dược này đều do anh thuận tay vơ vét trong Tàng Bảo Các của thánh địa Lăng Tiêu.  

             Mỗi một cây đều có số năm hơn mười nghìn năm.  

             Bảy, tám bán thần dược bị Diệp Thành nuốt vào, cũng chỉ có những cây này nên Diệp Thành mới dám thoải mái như vậy, không sợ tổn thương tu vi, có thể nhanh chóng tu luyện lại trong thời gian ngắn.  

             Đến cuối cùng, anh bóp nát thần dược khiến chất lỏng trong cây thuốc bắn ra khắp nơi trên người Diệp Thành, vô số dược lực thấm qua da thịt, rèn luyện cơ thể anh.  

             Hai tiếng sau, khi tu vi đã hồi phục hơn nửa, khi tới Xuất Khiếu đỉnh phong, Diệp Thành mới chân chính bắt đầu.  

             Pháp tắc tôi thể!  

             Nguyên Anh làm pháp!  

             Muốn trở thành Nguyên Anh, trừ ba loại tinh khí thần hợp nhất, nhất định phải dẫn pháp tắc vào trong cơ thể, hoàn toàn luyện hóa thành cơ thể pháp tắc, từ đó nắm giữ một loại pháp tắc. Diệp Thành cũng cần thúc giục trời đất, một tầng pháp tắc như chính thân thể, rèn luyện pháp lực, cơ thể và thần hồn.  

             Dù là tu sĩ Nguyên Anh nào, nhiều nhất cũng chỉ có thể nắm giữ một loại pháp tắc ví dụ như lửa, đất, Suối Vàng...  

             Người có thể tu thành hai loại pháp tắc thì thường là thiên tài tuyệt diễm, là Nguyên Anh mạnh mẽ, tiền đồ vô hạn. Như tổ tông của Dược Vương Tông, chỉ nắm giữ hai loại pháp tắc.  

             Mà nếu có thể tu thành ba loại, người đáng sợ như vậy đều là Thần tử đứng đầu đại giáo trong vũ trụ.  

             Đương nhiên, trong truyền thuyết, những thế giới lớn trong Tinh Hà có siêu cấp thiên tài tu luyện tới bốn, năm, sáu, bảy pháp tắc. Thiên kiêu như vậy gần như là đã được quyết định tương lai trở thành Chân Tiên chứng đạo, thậm chí thăng cấp Tiên Tôn. Con đường họ đi khác người thường, họ là vô địch cùng cảnh giới, thậm chí khiêu chiến vượt cấp bậc.  

             Mà giờ phút này, Diệp Thành đang thúc giục chín loại pháp tắc.  

             Sức mạnh thời gian của Hải Hoàng, sức mạnh không gian của Minh Vương, sức mạnh thần kiếm của thiên Đế, sức mạnh lửa thánh của Chu Tước, sức mạnh nước của Huyền Vũ, sức mạnh đất rộng của Kỳ Lân, sức mạnh sấm sét của Thanh Long, sức mạnh cuồng bạo của Bạch Hổ, sức mạnh chiến đấu của Đại Thánh.  

             Chín đại Thần vương, thần thú đều bị Diệp Thành dẫn ra, dùng để rèn luyện cơ thể và thần hồn.  

             “Bùm...”  

             Cửu Khiếu Thần Đan và Thần Anh trong Tử Phủ của Diệp Thành chuyển động dữ dội, chín loại pháp tắc kia dần thành hình trong người anh như chín ngôi sao mang màu sắc khác biệt và sáng chói.  

             Giữa những ngôi sao này và cơ thể Diệp Thành như có một khoảng cách lạch trời không thể vượt qua. Đây là chướng ngại của Thiên Quân – cũng được gọi là chướng ngại pháp tắc, vô số tu sĩ Xuất Khiếu đỉnh phong cũng bị dừng ở bước này.  

             Bọn họ bế quan cực khổ tu luyện, tìm đủ thứ pháp bảo, đan dược, thần thông...  

             Tất cả là để vượt qua khoảng cách này, không ngừng chạm tới sự tồn tại của pháp tắc, cuối cùng luyện hóa vào trong cơ thể, chính thức hoàn thành cảnh giới Nguyên Anh.  

             “Lửa lên!”  

             Đối mặt với nó, Diệp Thành chỉ hét một tiếng.  

             Trong không gian, từng tầng sức mạnh pháp tắc đè ép Diệp Thành dần dâng lên, biến thành ngọn lửa pháp tắc. Mỗi một ngọn lửa pháp tắc này đều không thể nhìn thấy, nhưng lại có sức mạnh hủy diệt trời đất, có thể giết chết cả tu sĩ Nguyên Anh, luyện hóa thần hồn, tu sĩ Kim Đan Xuất Khiếu càng không dám đụng.  

             Chỉ có Chân Tiên Hợp Đạo độ kiếp mới tạo ra được ngọn lửa pháp tắc này!  

             

Advertisement
';
Advertisement