Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)

    “Ầm ầm…!”  

             Tựa như một cánh cửa bị mở ra vậy, bên trong cái giếng trước đó không có bất cứ vật gì đột nhiên trào ra những dòng mực nước vào đen. Những dòng nước đen đó chính là khí của Ma Sát vô cùng nồng đậm, chúng nó từ khắp các đại lục trên tiên thổ, thậm chí là dưới cả tiên thổ bị giếng Ma Linh Tạo Hóa hút về trong giếng.  

             Thứ ma khí này còn đậm đặc hơn cả ma khí trên tiên thổ rất nhiều, sau khi bị áp chế qua nhiều tầng lớp, cuối cùng đều hóa thành dạng lỏng, trông chẳng khác nào một ao nước đen sì.  

             “Chỉ với ao ma khí này thôi cũng đã đủ để vượt qua tất cả ma khí mà Nguyên Anh của Ma tộc tu luyện suốt hàng nghìn năm!”, Diệp Thành thầm cảm thán từ trong lòng.  

             Mà giờ phút này, giếng Ma Linh Tạo Hóa đã bị thôi thúc thực sự, vô số kim quang phát sáng trên vách giếng. Rất nhiều trận pháp mà Diệp Thành có thể gọi ra tên đều được mở đồng loạt.  

             Những trận pháp dày đặc xếp chồng lên nhau kia phải lên đến chừng mười vạn không ngừng va vào thành giếng Ma Linh Tạo Hóa phát ra tiếng “keng keng”. Nó chính là báu vật vô cùng quý giá, giá trị của nó vượt qua tất cả tài phú của một tinh vực, thậm chí còn bỏ xa là đằng khác.  

             “Xoạt xoạt xoạt!!!”  

             Theo sự khai mở của giếng Ma Linh Tạo Hóa, những luồng ma khí đậm đặc như mực nước kia bắt đầu chầm chậm chuyển động, dần dần được luyện chế chuyển hóa. Chỉ riêng quá trình luyện hóa này cũng đã mất hơn một tháng.  

             Trong khoảng thời gian đó, Diệp Thành đã phái Trọng Lâu đi thống trị, để Phong Linh quay lại Địa Cầu, tiện thể phái ba ma tu hộ tống về điểm xuất phát. Mấy ma tu kia đi theo Diệp Thành để tu luyện, bây giờ mỗi kẻ đều đột phá được bình cảnh, đạt tới cảnh giới Nguyên Anh đỉnh cao, cho dù đối mặt với tu sĩ ngoại vực tinh hải cùng cảnh giới với mình, cũng chẳng việc gì quản ngại số lượng, kể cả bọn chúng có mạnh mẽ đến thế nào thì họ cũng có thể dễ dàng trấn áp Ma La và cả Địa Cầu.  

             Sau khi Phong Linh nhận lệnh rời khỏi, Diệp Thành tiếp tục chờ đợi trong đại điện.  

             Năm ngày, mười ngày, mười lăm ngày…  

             Cuối cùng, sau một tháng, giếng Ma Linh Tạo Hóa cũng đã phát ra một tiếng “oong”, một lần nữa tách ra kim quang không thể đong đếm.  

             “Cuối cùng cũng luyện hóa thành công tiên khí rồi”.  

             Diệp Thành mừng rỡ, chăm chú nhìn vào trong giếng Ma Linh Tạo Hóa, ngay lập tức thấy cả ao ma khí màu đen đậm đặc lúc trước đã biến mất hoàn toàn. Trong giếng cổ lúc này trống trơn, chỉ còn sót lại một sợi tiên khí màu vàng kim nhàn nhạt ngay chính giữa giếng cổ.  

             Diệp Thành tham lam nhìn sợi tiên khí tia, bề ngoài của sợi tiên khí ấy cứ lơ lửng dao động, phát ra kim quang lóng láng, nhưng bên trong lại tựa như cầu vồng năm màu đang biến hóa không ngừng. Thậm chí còn có thể nhìn thấy cả một thế giới thông qua sợi tiên khí ấy.  

 

             Bên trong nó biến hóa không ngừng, mặt trời lên mặt trăng lặn, sinh linh liên tiếp sinh sôi… Nó ngưng tụ thành một chùm sáng nhàn nhạt xuất hiện trong không trung, tất cả linh khí xung quanh đều bị nó gạt ra xa, tất cả nguyên khí trong đại điện này đều như bị dìm ngập dưới nước, không dám động đậy chút nào. Sợi tiên khí kia giống như sự tồn tại tối cao không thứ gì dám động tới vậy.  

             Diệp Thành nhìn nó một lúc lâu, sau đó mới thở dài một hơi, trên gương mặt lộ vẻ vui mừng:  

             “Thật sự là Cửu Thiên tiên khí, cho dù không thuần lắm, nhưng để có thể nhìn thấy Cửu Thiên tiên khí tại nhân gian chính là chuyện vô cùng hiếm. Quả thật các thầy giáo đã phải nhọc lòng lắm mới bố trí được cục diện thế này”.  

             Đây chính là Cửu Thiên tiên khí – nguồn năng lượng chỉ có thể tìm ra được trong các bí cảnh hiểm địa của vũ trụ, chúng vượt ra khỏi hàng ngũ linh khí, nguyên khí, ma khí trên thế gian, thậm chí là cả nền tảng của thiên giới tối cao. Truyền thuyết có nói, chỉ cần hít được một hơi tiên khí này thì sẽ có đủ năng lượng tối cao để sống được một vạn năm.  

             Kiếp trước, Diệp Thành đã từng tìm ra được rất nhiều nguồn năng lượng không kém gì Cửu Thiên tiên khí, thậm chí còn có cấp bậc cao hơn nó. Nhưng còn kiếp này, anh chỉ là một tu sĩ nhỏ bé có cảnh giới vô cùng thấp, có thể tiếp xúc với Cửu Thiên tiên khí vào thời điểm vẫn đang trong Xuất Khiến kỳ, quả thực chính là cơ may vô cùng lớn mà anh gặp được kể từ khi sống lại tới giờ.  

Advertisement
';
Advertisement