Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)

  Nhưng lúc này thì đã muộn, đỉnh nhỏ Quang Minh chợt rung lên.  

             Cả trời đất đều chấn động theo, trên đó cứ như vang lên tiếng vang vọng của chuông đồng thời hồng hoang. Âm thanh lớn đến mức này, gần như không thể nghe thấy âm thanh, nó hóa thành làn sóng thần niệm khủng khiếp. Trong không trung, có gợn sóng màu vàng kim có thể nhìn thấy bằng mắt thường nhanh chóng lan ra bốn phương tám hướng với tốc độ chóng mặt.  

             "Bốp!"  

             Tô Ma xông tới, ánh sao vô tận dưới chân hắn hợp lại thành luồng sáng thần thánh. Toàn thân hắn vang lên tiếng xẹt xẹt, không ngừng có màn chắn vô hình nứt ra trong không trung, đó là hiện tượng khi chân nguyên bảo vệ bên ngoài của Tô Ma bị sóng âm của thần đỉnh đập vỡ. Ngay cả luồng khí đen trắng bao quanh cơ thể cũng bị xé nát.  

             Tô Ma không thể không lui về sau. Ngọc bội đeo trên cổ hắn sáng vụt lên, biến thành một vòng tròn sáng xanh bao phủ thì hắn mới miễn cưỡng vượt qua được làn sóng âm của thần đỉnh.  

             Nhưng người trên Vô Cực Tinh Châu thì vô cùng thê thảm. Khi gợn sóng màu vàng kim quét qua chiến hạm cổ xưa dài gần mười dặm, vô số đệ tử kêu gào thảm thiết. Dù chúng là truyền nhân của giáo phái tối cao, tu luyện các loại phép thần thông nhưng dù sao vẫn chỉ là tu sĩ Kim Đan, sao có thể chống lại uy lực tiên bảo do Cửu Khiếu Thần Anh của Diệp Thành tạo nên.  

             Đúng vậy, thần đỉnh đó là thứ được Diệp Thành mô phỏng lại theo tiên bảo mạnh nhất là Thần Mộc Vương Đỉnh của Thi Vũ Chân Tiên, người được coi là một nửa sư phụ của anh ở sâu trong vũ trụ. Nó lấy Cửu Khiếu Thần Anh làm trung tâm, dùng công pháp Bách Niệm Thành Binh luyện thành bảo vật tối cao.  

             Tuy tu vi lúc này của Diệp Thành chỉ có thể tung ra được một phần mười, thậm chí là một phần trăm uy lực của Thần Mộc Vương Đỉnh, nhưng vẫn có thể sánh bằng tiên bảo.  

             "Ầm ầm!"  

             Một tiên bảo đỉnh cao sẽ đáng sợ cỡ nào?  

             Tiên bảo đỉnh cao cũng là pháp bảo trấn tông trong một tông môn đạo thống Chân Tiên trong tinh hà ngoại vực. Dù là những Chân Tiên Hợp Đạo sống suốt quãng đời dài đằng đẵng cũng chưa chắc đã tìm được đủ vật liệu để luyện chế tiên bảo đích thực, thế nên chuẩn tiên bảo là vũ khí mạnh nhất của họ.  

             Binh khí của Chân Tiên! Đó là thứ mạnh cỡ nào cơ chứ? Phải biết là một giọt máu của Chân Tiên cũng có thể giết được Nguyên Anh, huống gì là thần binh được tạo ra từ toàn lực của Chân Tiên chứ?  

             Đỉnh nhỏ màu vàng kim của Diệp Thành tuy chỉ là chuẩn tiên bảo đỉnh phong, uy lực phát huy ra không bằng một nửa của tiên bảo đỉnh phong nhưng vẫn vô cùng mạnh, khiến người ta không rét mà run.  

             "Phụt phụt phụt!"  

             Ở sâu trong trời sao cứ như có những đốm máu nổ tung. Từng đệ tử Vô Cực Tông tu vi từ Kim Đan trung kỳ, hậu kỳ trở lên, mặc áo giáp bạc đặc chế, khoác áo choàng bạc lúc này đều như nổ tung đầu rơi xuống từ trong không trung. Có một nửa số đó tu vi không cao nên nổ tung thành làn sương máu. Thậm chí có hai ba vị trưởng lão đứng đầu cũng bị gợn sóng vàng kim đánh nổ tung cả người.  

             "Dừng tay!", Tô Ma tức giận nói.  

             Dù hắn không coi những đệ tử Kim Đan tầm thường trong tông môn ra gì, chúng chỉ là bia đỡ đạn, có không biết bao nhiêu cái bia đỡ đạn như thế này trong Vô Cực Tông, chết cả trăm cả ngàn hắn cũng không đau lòng. Nhưng mấy chục vị trưởng lão đều là những người theo phe của hắn nên mới theo hắn vượt qua tinh không đến Địa Cầu. Đó là nền móng để sau này hắn tranh giành quyền lợi cao nhất trong giáo, một người chết đi hắn cũng vô cùng xót.  

             "Ong ong ong!"  

             Nhưng Diệp Thành hoàn toàn không quan tâm, anh bộc phát khí thế, Sơn Hà Đỉnh ba chân hai tai liên tiếp rung lên ba lần, gợn sóng vàng kim quét qua từng đợt một. Đến cuối cùng thậm chí nó còn biến thành gợn sóng cao mấy trượng, che trời lấp bể, cuốn hết cả mấy trăm dặm.  

             Nhiều hành tinh lơ lửng trong khu vực này đều bị làn sóng vàng kim đánh nát. Có cả những hành tinh cỡ lớn có diện tích mấy chục cây số, trông như một thành phố lơ lửng trên cao cũng bị nghiền nát, còn chẳng thể nhìn thấy một mảnh vụn nào.  

             Đệ tử Kim Đan trên Vô Cực Tinh Châu hoàn toàn không chịu nổi. Phụt phụt, mấy nghìn đệ tử Kim Đan từ trên xuống dưới gần như tất cả đều bị nổ tung mà chết.  

             Còn các Chân Tiên Xuất Khiếu cũng không thể tránh khỏi. Tuy chúng kiên trì thêm được mấy giây nhưng cũng chỉ càng đau đớn hơn mà thôi. Chúng kêu gào thảm thiết, máy chảy từ thất khiếu như suối trào, cuối cùng bị nổ tung.  

             Dù là các trưởng lão nếu không phải đã nhanh chóng khởi động trận pháp phòng ngự của Vô Cực Tinh Châu thì e là có đến một nửa không thể sống sót. Nhưng dù thế thì cũng có bốn năm trưởng lão yếu nhất bị nổ tung, thần hồn cũng bị phá vỡ.  

             "Chết!". Tô Ma mặt lạnh tanh, ánh mắt sắc bén.  

             Lần này hắn vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ. Trước đó hắn còn có lòng muốn chiêu mộ, định thu Diệp Thành vào dưới trướng, nhưng lúc này không còn nương tay nữa. Hai luồng khí đen trắng còn to hơn lúc trước gấp bội biến thành hai con rồng thần, xẹt qua không trung, linh hoạt như giao long rồi bao trùm về phía Diệp Thành.   

             Trong không trung có tử khí và sinh khí cuồn cuộn giao nhau, hai loại pháp tắc sinh tử hiện lên, hai màu đen trắng hoàn toàn bao phủ cả thế giới. Giữa trời đất có những xiềng xích pháp tắc được tạo thành, nổ tung đùng đoàng.  

             Đòn này của Tô Ma vượt xa Nguyên Anh đỉnh phong.  

             Lúc này khí huyết toàn thân hắn hừng hực như một ngọn lửa. Cho dù là pháp lực, phép thần thông, cơ thể của hắn đều vượt xa Nguyên Anh hậu kỳ, thậm chí còn có phong thái của đệ tử tiên tông thánh địa nào đó mà Diệp Thành từng gặp ở kiếp trước.  

             Nhưng

 

             

Advertisement
';
Advertisement