Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)

 Những trưởng lão này đều đến từ các đại giáo Chân Tiên.  

 

Mỗi người bọn họ đều có giá trị con người vô cùng hùng hậu, sở hữu đủ loại thần thông bí bảo giữ mạng và một số bảo vật kéo dài mạng sống, tuy kém hơn thần phù thế mạng một chút, nhưng bình thường cũng không thể giết bọn họ một cách dễ dàng. Nhưng hiện giờ, đứng trước Phương Thiên Họa Kích, tất cả pháp bảo bí thuật đều chẳng khác gì tờ giấy, bị cắt làm đôi, linh hồn bị sát khí kinh thiên động địa xé nát thành mảnh vụn, cho dù Chân Tiên Hợp Đạo đến tận đây cũng đừng mong sống lại.  

 

“Bốp bốp bốp!”  

 

Lúc này, con Song Sí Thiên Long kia mới nứt toác hẳn ra.  

 

Vô số xương thần và máu thần màu vàng nhạt bay đầy trời, tản khắp hư không, giống như một đóa pháo hoa nở rộ, vô cùng rực rỡ.  

 

Nhưng tất cả những người chứng kiến đều thấy trong lòng lạnh lẽo như băng.  

 

Con Song Sí Thiên Long này là hậu duệ của một con thần thú trấn núi của Trường Sinh Giáo, tuy con thần thú trấn núi Cửu Sí Thiên Long kia là về sau tu thành, huyết mạch không thuần chủng, cấp bậc cũng rất thấp, nhưng dù sao cũng là thần thú, xác thịt nổi tiếng là mạnh mẽ.  

 

Tương truyền, từng có Chân Tiên dùng tiên bảo đánh một đòn, nhưng cũng chỉ khiến con Cửu Sí Thiên Long này bị thương, chứ không thể chém đứt hoàn toàn xác thịt của nó.  

 

Từ đó có thể thấy được sự mạnh mẽ của huyết thống và sự rắn chắc về xác thịt thuộc mạch này.  

 

Vậy mà Song Sí Thiên Long có huyết mạch lớn mạnh như vậy lại bị một kích của Diệp Thành chém làm đôi như chẻ tre, thân rồng nghìn trượng còn không ngăn cản Diệp Thành được một giây, bị anh chém chết cả người lẫn rồng chỉ bằng một đòn.  

 

Sao có thể không khiến mọi người sợ hãi chấn động cho được?  

 

Ngay cả sắc mặt của Vân Lam và Huyền Không cũng cực kỳ lạnh lùng khó coi. Con phượng hoàng lửa chín cánh của Vân Lam không khỏi thấp giọng kêu lên, trong đôi mắt đầy vẻ bất an.  

 

Khí thế của Diệp Thành quá đáng sợ, quá hung dữ.  

 

“Soạt soạt soạt!”  

Khi mọi người còn đang hoảng sợ, Diệp Thành đã thừa thắng xông vào giữa đám Nguyên Anh. Lần này có hơn trăm trưởng lão Nguyên Anh đến cùng các đạo thống Chân Tiên, người tu vi yếu nhất cũng là Nguyên Anh sơ kỳ, đủ để uy chấn một ngôi sao, ngạo nghễ mấy tỷ chúng sinh.  

Nhưng bây giờ, Diệp Thành lại như mãnh hổ lao vào bầy dê, mỗi kích của anh đều khiến ít nhất ba bốn trưởng lão bị cách không giết chết.  

Phương Thiên Họa Kích vốn được Diệp Thành dùng linh hồn tẩy luyện vô số năm, chỉ tính phẩm chất thì đã không thua kém bán tiên bảo bao nhiêu, cực kỳ sắc bén, linh bảo cấp Nguyên Anh bình thường mà đụng vào nó thì chỉ có bị chém làm đôi trong nháy mắt.  

Diệp Thành có thêm Phương Thiên Họa Kích trong tay lại càng như hổ mọc thêm cánh. Thần thể tiểu thành của anh thỉnh thoảng lại mở huyệt khiếu ra bốn phương tám hướng, hút vào năng lượng vô cùng vô tận giữa đất trời, máu trong cơ thể như sông sâu biển lớn, cuồn cuộn không ngừng, phát ra những tiếng rền vang như sấm đánh.  

 

Thậm chí khi thần thể được huy động đến đỉnh điểm, trái tim của Diệp Thành còn đập thình thịch.  

 

“Tùng tùng tùng!”  



Mỗi tiếng đều như thần nhân đánh trống, chấn động hư không. Rất nhiều tu sĩ Kim Đan ở gần lập tức bị âm thanh này làm cho chấn động, tinh thần và thể xác muốn nứt toác,

linh hồn dao động. 

Advertisement
';
Advertisement