Tình Yêu Khắc Cốt Ghi Tâm Full - Giản Đồng - Trầm Tu Cẩn

Chương 274 THỰC HIỆN KẾ HOẠCH

Kane nhìn bàn tay đưa ra ấy, cô gây hơn trước nhiêu quá, trâm mặc một chút, anh cũng đưa tay ra, năm lấy bàn tay mỏng manh ấy, bàn tay chai sạn ấy mà so sánh với bàn tay gầy yếu kia, thì thật không phù hợp Trái tim anh có một tia khó chịu đè nén…gây như thể.

Nếu ngày đó đưa cho cô ấy năm mươi vạn kia thì có lẽ hôm nay cô ấy đã không ở trong bộ dạng này.

Không kiềm chế được, đưa ngón tay ra, mân mê một chút vết chai sạn trong lòng bàn tay ấy.

Nhưng chỉ mới chạm vào một chút…

“Anh Kane, xin anh tự trọng”

Kane sững người một chút…tự trọng, cô ấy bảo anh phải tự trọng đẩy.

Có chút nuối tiếc, buông bàn tay đang năm tay có xuống.

Tầm mãt của anh ta, rơi xuống vết sẹo trên trán cô ấy, lại nhớ lại, xúc cảm khi từng nhẹ nhàng hôn lên vết sẹo ấy, cánh môi có chút ngứa ngáy, lập tức quay đầu đi, chỉ sợ răng không kiêm chế được mà lại đi chạm vào vết sẹo ấy.

“Vết sẹo này…”

“Anh Kane, tỏi cảm thấy, lần hợp tác này, có lẽ tôi suy xét chưa kỉ”. Cô nói, chỉnh đốn lại trang phục: “Đã vậy thì, xin cáo từ rồi”.

Cô không muốn nhận sự giúp đỡ của Trâm Tu Cẩn, chảng lẽ lại đồng ý đón nhận sự giúp đỡ từ con người này sao?

Cô nhìn một chút tập tài liệu trong tay, xem ra, mấy ngày bận rộn vừa rồi, đều thành vô dụng rồi, đợi lúc nữa đi ra, Vi Vi An nhất định sẽ máng cô ngu xuân.

Nghĩ nghĩ, đột nhiên mỉm cười nhẹ Vi Vi An sẽ măng cô ngu xuần.

Ừm, Giản Đồng, cô thật ngu xuẩn.

“Đợi một chút”. Người cô đã đi tới của phòng hội nghị, thì Kane ở phía sau lại nói: “Có phải giữa chúng ta không thể trở về như trước đây được nữa?”

Giản Đồng dừng bước chân: “Trước đây chúng ta, có trước đầy sao? Anh Kane, nêu anh có quen biết tôi của trước đây, thì xin hãy quên đi”.

Trước đây?

Kane và cô chủ?

Khóe môi cô lộ ra một tỉa tự giêu Cô của trước đây, rất đặc säc.

“Theo như tôi biết, thì Giản Chẩn Đồng đã chuyển một lượng lớn tiên mặt của Giản Thị đi Nói cách khác, thì lượng tiên mặt lưu động của Giản Thị sàp đứt rồi”.

Bàn tay đặt trên tay nam cửa của Giản Đồng đột nhiên diết chặt lại, trái tim thì nhói lên: “Anh Kane, nói gì cũng cần có bảng chứng! Anh phải biết răng, anh nói sai một câu thôi, cũng có khả năng khiến cho cổ phiếu của Giản Thị của tôi rối loạn, là phải chịu trách nhiệm trước pháp luật đấy!” Anh ta rốt cuộc làm thế nào mà biết được chứt Sự việc này, trừ trưởng phòng tài vụ và cô ra, thì không còn ai biết nữa!

Mà trưởng phòng tài vụ tuyệt đối không thể tự mình hủy hoại mình, phải biết làm Giản Chấn Đông chuyển tiền của Giản Thị đi mất, thì trưởng phòng tài vụ anh ta cũng có một phần trách nhiệm không thể trốn tránh.

Nói lớn một chút, thì là đồng mưu Nói nhỏ một chút, thì là không hoàn thành trách nhiệm Nhưng bất luận là thế nào, thì trưởng phòng tài vụ cũng không thể tránh khỏi liên quan!

Người này làm thế nào mà biết đượ!

c “Có phải bịa đặt hay không, tự bản thân em rõ”. Người đàn ông trâm giọng nói, tiền lên phía trước, “Tiểu Đồng, hiện tại hợp tác khỏng?”

Giọng nói điềm đạm, mười phần chäc chín, dường như đã nhận định được quyết định của Giản Đồng Cô đương nhiên cũng nghe ra.

Nhưng…nhưng!

Bàn tay năm trên tay năm cửa, đột nhiên dùng lực, cánh cửa phòng hội nghị, mở ra trước mặt cô, ánh sáng trên hành lang, lóe lên chiếu vào mắt, cô bước từng bước dài rời đi.

Cộc cộc cộc cộc…

Trên hành lang, cô chủ nghe thấy tiếng bước chân của chính mình, cương quyết như thế, nhất quyết không chịu cúi đầu như vậy, rời đi dứt khoát không chịu quay đầu như thể Đi ra khỏi hành lang dài, vừa ngẩng đầu, những người mà cô đưa tới, khoảnh khác nhìn thấy có, kích động đến mức đứng bật dậy khỏi ghế.

Bảy đôi mat, người nào người nấy tràn đầy kỳ vọng.

“Giản, chủ tịch Giản…thế, thế nào rồi?” Một người vừa dè dặt vừa vô cùng chờ đợi nhìn vào cô hỏi.

Trái tim Giản Đồng cứ như bị một thứ gì đó đập mạnh vào.

Đột ngột nhãm chặt mät, buồng thống hai tay xuống, năm thật chặt, những vết hản hình trăng khuyết in sâu vào da thịt cô “Chủ tịch Giản…không, không được sao?” Một tia thất vọng, xen lần vào trong lời nói của người đặt câu hỏi.

Hỏ hấp của Giản Đông chớp mát như ngừng lại, cô nghiến chặt răng, không cần mở mắt nhìn, cô cũng có thể đoán ra được, sự thất vọng trong mắt những người ấy.

Bọn họ…bọn họ là người Giản Đồng cô đưa tới!

Là Giản Đồng cô đem những người này đến, là Giản Đồng cỏ bắt những người này tăng ca làm việc cả một tuần trời Đột nhiên!

Người phụ nữ mở to đôi mät, quay gót chân.

Động tác không phát ra tiếng động, dưới ánh mặt của những người ấy, cô quay đầu đi về phía phòng hội nghị Cánh cửa phía trước đã sớm thuận theo động tác của cô mà đóng lại rôi, đứng trước cánh cửa phòng hội nghị khép kín, Giản Đồng thở hät ra một hơi, đưa tay đẩy cửa: “Anh Kane, vần hoan nghênh tôi chứ?”

Mặt cô không chút biểu tình, nhưng trong tim lại như có một con dao nhọn, từ nhát từng nhát đâm vào bản thân.

Trong phòng hội nghị, trên gương mặt anh tuần của Kane lóe lên một chút kinh ngạc…Anh ta cho räng cô đã đi rồi, thực sự đi rồi Ngay lập tức, một nụ cười hiện ra trên đôi môi mỏng: “Hoan nghênh cỏ!”

Giản Đồng nhấc chân bước vào trong, nhưng lại cảm thấy dưới mỗi bước chân như treo một thứ gì đó nặng cả nghìn cân.

“Vậy thì, có thể nói một chút về việc hợp tác chứ?” Gô không muốn phát sinh thêm vấn đề, nên lập tức vào luôn chủ đề chính Đổi với Kane mà nói, những việc trong kí ức, sớm muộn gì cũng sẽ cùng với thời gian qua đi mà biến mất hoàn toàn “Được”. Người đàn ông ngôi trước cửa sổ cười ấm áp, vui vẻ đồng ý.

€ó thể quay lại…là tốt rồi.

Giản Đồng nhanh chóng mở tập tài liệu trong tay ra, ngồi xuống nói với Kane việc lợp tác song phương lần này.

Cô diên giải rất đến nơi đến chốn, cũng rất nghiêm túc.

Trên vấn đề công việc, cô đã đem toàn bộ việc tư vất sang một bên Giản Chấn Đồng đã để lại một mớ hỏn loạn như thế, cô lại vân muốn giữ gìn, không phải thứ khác, chỉ là vì…

Bản thân cô không hề chú ý đến, lúc cô diễn thuyết, người đàn ông bên cạnh, nhìn cö không chớp mắt, vỏ cùng chuyên chú, chú ý đến mồi động tác nhỏ của cô.

Nhíu cô cũng tốt mà thoải mái dien thuyết cũng tốt.

Dường như, nhìn bộ dạng lúc cô làm việc, có thể khiến anh ta chìm đăm vào nó, trong lòng có một sự vui vẻ nhẹ nhàng.

Cô nhẹ nhàng đặt tập tài liệu trong tay xuống mặt bàn, ngẩng đầu, nhìn sang bên cạnh: “Anh Kane, anh cũng nhìn thấy rồi.

Nhưng bài diễn thuyết nửa tiếng đồng hồ của tôi vừa rồi, thì thực sự việc hợp tác lần này, đối với đôi bên đều là một việc có lợi Mà tôi muốn để anh Kane hiểu được răng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement