Tổ Sư Gia Trùm Phản Diện - Lục Châu (FULL) - Bản dịch chuẩn

Nhìn một màn này, Lục Châu cũng cảm thấy bất ngờ.  

             Hoa Vô Đạo lại có thể vận dụng công pháp bát quái để kết hợp với Lục Hợp Ấn.  

             Không cần biết uy lực của chiêu thức này ra sao, chỉ cần mỗi tinh thần cầu tiến và phần can trường này thôi đã đủ khiến người khác phải than thở… Hơn nữa, hắn đã dám đến Ma Thiên Các thì sao có thể chưa khảo nghiệm qua uy lực của chiêu Lục Hợp Ấn này.  

             Thiên Quyến Hữu Khuyết chính là đại chiêu của Thiên Nhất Quyết, lại được pháp thân Bách Kiếp Động Minh gia trì và vũ khí thiên giai hỗ trợ nên tất cả mọi người đều tràn ngập lòng tin đối với chiêu này của Đoan Mộc Sinh.  

             Vô số thương ảnh tụ lại thành một điểm, lấy điểm phá diện, đánh mạnh vào Lục Hợp Ấn.  

             Lục Hợp Ấn phối hợp với đồ án hình bát quái tạo thành cương khí có năng lực phòng hộ vô cùng quỷ dị.  

             Cương khí va chạm gây ra từng đạo gợn sóng đánh ra ngoài đại điện Ma Thiên Các.  

             “Lục Hợp Ấn thật mạnh… Tam tiên sinh đã dùng đến đại chiêu mà cũng không cách nào rung chuyển!”  

             “Tên Hoa Vô Đạo này đúng là có bản lĩnh.”  

             Phan Trọng xuất thân từ Tịnh Minh Đạo, có thể xem như là cùng nguồn cội với Vân Tông, vì thế cũng hiểu rất rõ Đạo ấn. Lục Hợp Ấn của Hoa Vô Đạo đã hoàn toàn thay đổi nhận thức của hắn. Nhưng ngẫm lại cũng phải, ai sẽ dùng toàn bộ thời gian hai mươi năm chỉ để nghiên cứu có một chiêu như thế chứ?  

             Quy tắc Hoa Vô Đạo đặt ra là Ma Thiên Các tấn công, hắn chỉ phòng thủ. Nếu bọn họ thật sự đánh nhau sống mái một phen thì chưa hẳn Hoa Vô Đạo đã đấu lại Đoan Mộc Sinh.  

             “Vẫn chưa xong đâu!” Đoan Mộc Sinh đột nhiên hét lớn một tiếng.  

             Bá Vương Thương sau khi va chạm với Lục Hợp Ấn lại lần nữa bay lên xoay tròn trên không.  

             Thương cũng như kiếm, đều tạo ra uy lực mạnh nhất khi đâm tới chứ không phải chém vào.  

             Một màn khiến người sợ hãi đột nhiên xuất hiện.  

             Trên đầu thương Bá Vương Thương bỗng có một cỗ cương khí hùng hồn bao vây lấy, cương khí xoay tròn tạo thành mũi nhọn.  

             Đầu thương loé lên quang mang màu đỏ rực.  

             Hoa Vô Đạo trầm giọng nói: “Vẫn chưa đủ!”  

             Sáu tự phù thể chữ triện tụ họp tại một điểm rồi chồng chất lên nhau, đồng thời đồ án hình bát quái dâng lên cao, dung hợp với sáu tự phù.  

             Rõ ràng là…  

             Hắn đã sớm nghĩ tới chiêu thức này sẽ bị người ta tấn công theo phương thức lấy điểm phá diện.  

             Ông ông ——  

             Khi Bá Vương Thương va chạm với Lục Hợp Ấn, tiếng ông ông liên tục vang lên.  

             Mọi người nhíu mày.  

             Âm thanh này tựa như tiếng nguyên khí va chạm vào nhau.  

             Khi xảy ra va chạm, nguyên khí chung quanh sẽ trở nên hỗn loạn, khi cộng hưởng cùng âm thanh sẽ tạo ra sóng âm xung kích rất quỷ dị, gần như là một loại âm công hỗn hợp.  

             Mọi người vội vàng điều động nguyên khí chống cự lại cỗ sóng âm quỷ dị này.  

             Duy chỉ có một mình Lục Châu vẫn tỏ ra bình tĩnh, trong lòng một mảnh không minh.  

             Hắn nhẹ nhàng thoải mái quan sát cuộc chiến, dường như không hề bị sóng âm ảnh hưởng chút nào.  

             Ầm!  

             Sóng âm xung kích quỷ dị chỉ duy trì trong một thời gian ngắn ngủi khoảng vài hơi thở đã kết thúc.  

             Bá Vương Thương đâm tới, sáu tự phù trên Lục Hợp Ấn đột nhiên tản ra!  

             Hoa Vô Đạo lảo đảo lui lại, vòng sáng dưới chân tiêu tán.  

             Tương tự…  

             Đoan Mộc Sinh cũng bị lực lượng va chạm bắn ngược ra sau, hắn lăng không xoay người, sau khi hạ xuống đất phải lui ba bước mới có thể miễn cưỡng đứng vững.  

             Đoan Mộc Sinh có chút khó tin nhìn Hoa Vô Đạo, hắn không ngờ Hoa Vô Đạo có thể đỡ được một chiêu này! Mà lão ta chỉ lui lại một hai bước chân.  

             Theo quy tắc này, Đoan Mộc Sinh rơi vào thế hạ phong.  

             Nhưng mà…  

             Hoa Vô Đạo lại còn kinh ngạc hơn của Đoan Mộc Sinh.  

             Hắn tự tin rằng một chiêu này của mình không ai có thể phá nổi.  

             Trước khi đến Ma Thiên Các, hắn từng đến tìm không ít cường giả Nguyên Thần cảnh để giao thủ. Không một người nào trong số đó thành công phá vỡ phòng ngự của hắn.  

             Không ngờ lại có ngày bị Đoan Mộc Sinh bức lui.  

             Nếu Đoan Mộc Sinh mạnh hơn một chút nữa… nói không chừng chiêu vừa rồi đã đánh tan Lục Hợp Ấn.  

             Hoa Vô Đạo khen ngợi từ tận đáy lòng: “Các hạ thật mạnh!”  

             Đoan Mộc Sinh không có tâm tình khích lệ đối thủ, hắn cầm Bá Vương Thương quét ngang, nói: “Thêm ba chiêu nữa!”  

             “. . .”  

             Đoan Mộc Sinh là loại người càng đánh càng hăng.  

             Hoa Vô Đạo chắp tay: “Ta thừa nhận ngươi rất mạnh. Nhưng mà ba chiêu đã kết thúc. Dựa theo ước định trước đó… tiếp theo hẳn nên để Các chủ xuất thủ.”  

             Mọi người nhìn về phía Lục Châu.  

             Ước định này vốn là hắn định cùng người ta.  

             Đoan Mộc Sinh lắc lắc đầu. “Vừa rồi ta chưa dùng toàn lực, đánh thêm một chiêu nữa thôi là ta có thể phá Lục Hợp Ấn của ngươi rồi!”  

             Hoa Vô Đạo hờ hững nhìn Đoan Mộc Sinh. “Nếu không phải do ta chủ quan thì e là các hạ cũng không thể bức lui được ta. Chiêu Lục Hợp Ấn này của ta chỉ mới sử dụng có năm thành lực lượng mà thôi.”  

             Mọi người cả kinh.  

             Không rõ Hoa Vô Đạo đang khoác lác hay cố ý mỉa mai Đoan Mộc Sinh.  

             Mặc kệ là ý gì thì lời này đều có vẻ phách lối.  

             “Năm thành? Lục Hợp Ấn đỡ được đại chiêu của tam tiên sinh mà chỉ dùng mới có năm thành công lực!” Phan Trọng kinh ngạc.  

             “Đúng là chưa bao giờ thấy Đạo ấn phòng ngự mạnh tới vậy.”  

             Ánh mắt Hoa Vô Đạo từ đầu đến cuối đều nhìn thẳng vào Lục Châu.  

             Hắn đang chờ đợi Lục Châu đáp lại.  

             Rốt cuộc…  

             Lục Châu chậm rãi bước xuống bậc thềm.  

             “Lục Hợp Ấn này là chiêu thức Đạo ấn ngươi đã khổ tu suốt hai mươi năm qua?”  

             “Đúng vậy.”  

             “Nếu bản toạ xuất thủ… Rất có thể ngươi sẽ chết.” Lục Châu lạnh nhạt nói.  

             Hoa Vô Đạo khẽ giật mình.  

             Sau khi hắn đã chứng minh sự cường đại của Lục Hợp Ấn mà Lục Châu còn có thể nói ra lời như vậy, thì lực lượng chân chính của Lục Châu còn mạnh đến cỡ nào?  

             Tính mệnh rất đáng quý.  

             Người có thể thật sự xem nhẹ việc sinh tử chẳng có mấy ai.  

             Trầm ngâm một lát, Hoa Vô Đạo chắp tay nói: “Mời Các chủ chỉ giáo. Nếu bất hạnh bỏ mình… Hoa Vô Đạo xin tự làm tự chịu.”  

             “Rất tốt.”  

             Lục Châu tiếp tục cất bước đi đến một vị trí rộng rãi trong đại điện.  

             Đồng thời, trong lòng bàn tay hắn cũng xuất hiện một tấm thẻ đạo cụ…  

             Hoa Vô Đạo không cảm thấy trên người Lục Châu có khí tức ba động nào, cũng không thấy có sự điều động nguyên khí.  

             Nhưng Hoa Vô Đạo không hề chủ quan.  

             Hắn bước ra nửa vòng cung, một tay nhẹ nhàng nhấc lên.  

             Đồ án hình bát quái dưới chân và sáu chữ Càn, Khôn, Sinh, Tử, Thuỷ, Hoả lấp loé kim quang xoay vòng thành hình tròn.  

             Mạnh mẽ và khí thế hơn trước đó rất nhiều.  

             Nhưng như thế vẫn chưa đủ ——  

             Song chưởng Hoa Vô Đạo đánh ra, giữa không trung đột nhiên xuất hiện thêm hai tự phù “Có” và “Không”.  

             Có tất cả tám tự phù toả ra kim quang xoay vòng.  

             Nguyên khí ba động, cương ấn cũng xoay tròn theo tám tự phù này.  

             Không ngờ lúc trước hắn đã thật sự che giấu thực lực!  

             Lục Hợp Ấn nay đã biến thành Bát Hợp Ấn, lại thêm đồ án hình bát quái.  

             Hoa Vô Đạo không hề khoác lác! Vừa rồi hắn chỉ mới thi triển có năm thành công lực!  

             Ánh mắt Hoa Vô Đạo sáng rực nhìn chằm chằm vào Lục Châu, làm một tư thế mời!  

             “Mời!”  

             Tám tự phù to lớn lượn vòng trên không trung toả sáng lấp lánh.  

             Ánh mắt mọi người lại nhìn về phía Các chủ.  

             Không biết lão nhân gia người có thể đánh tan một chiêu này không.  

             Hoa Vô Đạo cũng không phải là Tả Tâm Thiền, hắn đâu chỉ mạnh hơn Tả Tâm Thiền một chút.  

             Chỉ riêng một chiêu này thôi, Lục Hợp Ấn của Hoa Vô Đạo đã mạnh hơn Kết Định Ấn của Tả Tâm Thiền gấp trăm gấp ngàn lần!  

             Hôm nay liệu Lục Châu có phá giải được chiêu thức của Hoa Vô Đạo không?  

             Mọi người đều rửa mắt trông đợi.  

             Lục Châu nhấc tay phải lên.  

             Tấm thẻ đạo cụ màu lam nhạt vỡ vụn trong lòng bàn tay hắn.  

             Lần này không xuất hiện vòng xoáy mà thay vào đó là một ký hiệu hình tia chớp.  

             Ngưng khí thành cương!  

             Tia chớp đột nhiên phóng đại, mang theo cương khí giánh mạnh từ trên trời xuống!  

             “Lôi Cương?! Chuyện này sao có thể?!” Chu Kỷ Phong và Phan Trọng nghẹn họng nhìn trân trối.  

             Đoan Mộc Sinh, Minh Thế Nhân và Tiểu Diên Nhi đều bị chiêu thức xa lạ này làm cho kinh ngạc.  

             Bọn họ đi theo sư phụ đã nhiều năm nhưng chưa từng thấy sư phụ thi triển chiêu thức này!  

             Vậy mà lại là Lôi Cương!  

             Ầm!  

             Trước mắt tất cả mọi người, tia chớp mang theo cương khí đập mạnh vào Lục Hợp Ấn.  

             Tia lửa điện văng khắp nơi, khói bụi mù mịt tràn ngập đại điện!  

             Roẹt ——  

             Hoa Vô Đạo bị va chạm mạnh, nhanh chóng lui lại!  

             
 

Advertisement
';
Advertisement