Mưa Tan Nắng Lên vẫn thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra: "Em là nội trợ toàn thời gian, bình thường cũng chẳng có gì giải trí, rất nhàm chán, nên mới đi học nấu ăn, bắt đầu từ việc tự đi chợ. Nhưng mà lần trước em suýt nữa thì đốt cháy cả nhà bếp, chồng em nói căn nhà này không ở được nữa, phải đổi sang căn khác. Thuê người sửa sang lại nhà bếp tốn kém lắm, haizz, đều tại em cả."
Khán giả trong livestream: "???"
Mưa Tan Nắng Lên không buồn để ý đến những dòng bình luận hỗn loạn kia, giả vờ như vô tình nhắc đến chuyện gần đây của mình: "Bởi vì em không có năng khiếu nấu nướng, nên rảnh rỗi quá, chỉ có thể cùng bạn bè đi tập gym. Bây giờ tập ra cơ bụng rồi, chồng em lại bảo vẫn là lúc trước mềm mại ôm thoải mái hơn. Mọi người có cách nào làm cơ bụng biến mất nhanh chóng không?"
Khán giả trong livestream: "???"
[Tôi nghi ngờ cô đang "khoe khoang trá hình" đấy, hơn nữa tôi có bằng chứng.]
[Phải công nhận là chồng của Mưa Tan Nắng Lên tốt với cô ấy thật! Ghen tị quá! Tôi đã ăn hết 10.000 quả chanh rồi.]
[Mặc dù tôi thấy Mưa Tan Nắng Lên giả tạo, nhưng mà cô ấy sống sung sướng thật đấy, ai mà chẳng muốn trở thành Mưa Tan Nắng Lên cơ chứ?]
[Thêm một phiếu nữa, Mưa Tan Nắng Lên kiếp trước chắc chắn đã cứu cả thế giới nên kiếp này mới có người chồng tốt như vậy?]
Hướng gió trong livestream dần dần xoay chiều về phía Mưa Tan Nắng Lên, rất nhiều người bày tỏ sự ngưỡng mộ đối với cô nàng.
An Như Cố vẫn điềm nhiên như không, chẳng có chút cảm xúc nào.
Cô bưng chén trà lên, nhấp một ngụm, sau đó nói: "Bây giờ bắt đầu xem bói, mời em thanh toán phí xem bói, một quả pháo năng lượng cao."
Mưa Tan Nắng Lên gật đầu, hào phóng tặng ngay một quả pháo năng lượng cao. Hiệu ứng rực rỡ của món quà lóe sáng trên màn hình livestream.
An Như Cố nhìn chằm chằm vào gương mặt cô nàng, ánh mắt khẽ dừng lại.
Nhân duyên của cô ta...
Ngay sau đó, cô dời mắt, nhắm mắt lại, bấm đốt ngón tay tính toán. Trong lòng đã có kết quả, cô thản nhiên nói: "Theo lệ cũ, trước tiên nói về gia đình của em. Em sinh ra trong một gia đình khá giả, em và bố em không có duyên phận, ông ấy đã qua đời khi em mới ba tuổi, mẹ em sau đó tái giá, đúng chứ?"
Mưa Tan Nắng Lên lập tức ngồi thẳng dậy, ừm một tiếng: "Đúng vậy, hồi bé bố em bị ung thư mất, lúc đó em mới ba tuổi. Sau đó mẹ em và bố dượng đến với nhau. Bố dượng đối xử với em rất tốt, gia đình cũng khá giả. Em cũng là thông qua bố dượng mà quen biết chồng em."
Nói đến đây, gương mặt cô nàng thoáng hiện lên vẻ e thẹn.
Từ lúc bước vào livestream, gần như câu nào của Mưa Tan Nắng Lên cũng đều nhắc đến chồng mình, ngay cả khi nhắc đến bố dượng cũng phải tiện thể nói thêm một câu. Có thể thấy cô nàng coi trọng người chồng này đến mức nào.
"Con đường học hành của em cũng bình thường, thi vào một trường đại học bình thường, hơn nữa còn chưa tốt nghiệp."
Mưa Tan Nắng Lên nghe vậy, có chút ngượng ngùng, ánh mắt đảo đi: "Bởi vì bạn cùng phòng đối xử với em không tốt, cả phòng cùng tẩy chay em, quá đáng lắm, em thật sự không chịu đựng nổi, nên đã bảo lưu kết quả học tập. May mà bố mẹ chồng và chồng em không chê bai việc em chưa tốt nghiệp đại học."
Ánh mắt An Như Cố có chút vi diệu. Mưa Tan Nắng Lên đang đánh trống lảng. Bạn cùng phòng của cô ta không phải chủ động tẩy chay cô ta, mà là do cô ta có phẩm hạnh không đoan chính, xảy ra mâu thuẫn với họ, cuối cùng dẫn đến việc cạch mặt nhau.
Tuy nhiên, cô ta đã nói như vậy rồi, An Như Cố cũng lười vạch trần lời nói dối của cô ta, bèn hỏi: "Vậy lần này em đến muốn xem bói chuyện gì?"
Mưa Tan Nắng Lên đưa tay xoa xoa bụng mình, ánh mắt tràn đầy hy vọng: "Thật ra thì, em muốn cầu xin một đứa con. Lúc trước khi kết hôn, em đã nói với chồng em là sẽ sinh cho anh ấy thật nhiều con. Nhưng mà đã mấy năm rồi, bụng em vẫn chưa có động tĩnh gì."