Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh

 

Trước đây lúc cô làm việc trong nhà máy, nghe nói có một đứa trẻ bán thận để mua điện thoại đời mới, lúc đó cô cảm thấy rất hoang đường, tại sao lại có người vì một chiếc điện thoại mà bán thận chứ?

Người này thật sự là không biết quý trọng sức khỏe của bản thân.

Lúc này, cô cảm thấy lời An Như Cố nói rất vô lý, nhưng không nhịn được bắt đầu suy nghĩ về khả năng đó.

Nếu nợ nặng lãi thật sự không trả nổi, ngày nào lãi mẹ sinh lãi con, ngoài bán thận ra có thể kiếm được tiền, thì cô đã cùng đường rồi.

An Như Cố nhìn chằm chằm người hữu duyên đang mặt kém sắc, trong lòng ngổn ngang trăm mối.

Gia đình của người hữu duyên quá tệ, khiến cho cô có tính cách nhạy cảm, thiếu thốn tình yêu, chỉ cần gặp một chút ấm áp là muốn dâng hiến tất cả mọi thứ của mình cho đối phương.

Không biết nhìn người, u mê không tỉnh ngộ, sắc đẹp làm lu mờ lý trí.

Người đáng thương tất có chỗ đáng trách.

Nhưng ngoài việc không có trách nhiệm với bản thân ra, cô ấy cả đời này chưa từng làm hại ai, tính cách có thể nói là lương thiện, cô cũng không ngại giúp đỡ một phen.

Vì vậy, An Như Cố bèn vạch trần ảo tưởng của đối phương: "Anh ta đâu chỉ có mình cô là bạn gái."

"Dựa theo đào hoa của anh ta mà xem xét, đóa hoa đào khác của anh ta là con gái nhà giàu có."

Tất cả mọi người trong phòng livestream: "???"

[Hoạ sĩ hết thời cộng thêm tra nam gạt lấy thận cộng thêm phượng hoàng nam, người đàn ông này còn có bất ngờ nào mà tôi chưa biết nữa không?]

[Đã tìm được bạch phú mỹ, trèo cao được rồi, tại sao còn phải xin tiền người hữu duyên? Tôi không hiểu.]

An Như Cố nhìn thấy những bình luận này, giải thích: "Anh ta rất giỏi ngụy trang, am hiểu lừa gạt. Để khiến người khác coi trọng mình, anh ta cần rất nhiều tiền để tạo dựng mối quan hệ, hoàn thành giấc mơ làm hoạ sĩ của mình."

Khán giả trong phòng livestream lập tức hiểu ra, thì ra là hút m.á.u bạn gái, để tô vẽ cho bản thân, câu dẫn bạch phú mỹ.

Người hữu duyên như bị sét đánh ngang tai, ôm lấy đầu, vẻ mặt khó tin: "Làm sao anh ấy có thể đối xử với tôi như vậy chứ, không thể nào, anh ấy không phải là người như vậy..."

Tình yêu sâu đậm dành cho bạn trai khiến cô nhất thời rơi vào hỗn loạn.

An Như Cố thấy cô ấy vẫn u mê không tỉnh ngộ, khẽ thở dài: "Nếu cô không tin thì bây giờ có thể đi tìm anh ta."

"Đúng, tôi phải đi tìm anh ta hỏi cho ra lẽ."

Người hữu duyên lập tức đứng dậy, cuống cuồng cầm lấy điện thoại, xỏ dép vào rồi chạy ra ngoài.

Không lâu sau, cô đến bảo tàng nghệ thuật gần đó, bảo tàng có rất đông người ra vào, ai nấy đều ăn mặc vô cùng sang trọng.

Người hữu duyên tóc rối bù, chưa kịp trang điểm, khiến cho rất nhiều người ngoái đầu nhìn, suýt chút nữa thì bị nhân viên công tác chặn lại.

"Cô gì ơi, nơi này của chúng tôi đang tổ chức triển lãm tranh của cô Thẩm, cô đến xem triển lãm tranh sao?"

Người hữu duyên vuốt vuốt tóc, ưỡn thẳng lưng, ừ một tiếng: "Tôi đến tìm bạn trai tôi, bạn trai tôi đang ở bên trong."

Nhân viên công tác nghĩ đến việc đây không phải là buổi triển lãm tranh cần đặt chỗ trước, cuối cùng cũng cho cô vào.

Người hữu duyên nhớ hôm nay bạn trai đến triển lãm tranh để học hỏi, định gửi tin nhắn cho bạn trai, bảo anh ta ra tìm mình.

Kết quả đi được hai bước, rẽ phải vào hành lang, liền nhìn thấy một đôi nam nữ đang xem bức tranh trên tường.

Người đàn ông gương mặt góc cạnh rõ ràng, để tóc mái dài, cằm mọc râu đen, toát ra vẻ phóng khoáng, tùy ý.

Anh ta đút hai tay vào túi quần, thấp giọng nhận xét bức chân dung trước mặt, vẻ mặt tự tin, ung dung, khiến người khác không nhịn được mà tin phục.

Cô gái bên cạnh thỉnh thoảng lại nhìn về phía anh ta, nở nụ cười ngọt ngào, giọng nói dịu dàng: "Peter, mỗi lần nghe anh nhận xét, em đều cảm thấy vô cùng mới mẻ, tối nay em sẽ giới thiệu anh với mẹ em, hai người nhất định sẽ rất hợp nhau."

Mắt người đàn ông sáng lên, khóe miệng khẽ nhếch lên.

Anh ta cố công câu dẫn cô con nhà giàu này, chính là vì muốn quen biết mẹ cô ta - bà Thẩm. Bà Thẩm là hoạ sĩ nổi tiếng trong nước, chỉ cần lọt vào mắt xanh của bà Thẩm, tương lai của anh ta sẽ rộng mở.

Anh ta hận không thể kết hôn với cô con nhà giàu này ngay hôm nay, từ đó có được sự coi trọng của mẹ cô ta, trở thành hoạ sĩ nổi tiếng trong nước.

Đúng lúc anh ta đang chìm đắm trong ảo tưởng, thì trong đầu bất chợt lóe lên hình bóng cô bạn gái quen ở lớp học vẽ.

Anh ta được bạn bè giới thiệu đến đó làm giáo viên, thỉnh thoảng khen ngợi tranh cô vẽ vài câu, đưa ra vài lời khuyên, cô đã vô cùng tin tưởng và sùng bái anh ta. 

Advertisement
';
Advertisement