Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh

Dưới bài đăng Weibo có người ca ngợi An Như Cố, cũng có người bán tín bán nghi, còn có người ngưỡng mộ năng lực xem bói thần vô cùng kì diệu của cô, muốn bái sư học nghệ.

An Như Cố không để ý đến những bình luận này, bản thân cô cũng mới tiễn sư phụ đi không lâu, tạm thời chưa có ý định thu nhận đồ đệ.

Lúc này, điện thoại của cô đột nhiên vang lên, là một số điện thoại lạ, vừa bắt máy, đã nghe thấy giọng nói nức nở có phần quen thuộc: "Đại sư, tôi và bố mẹ đã bàn bạc xong rồi."

An Như Cố chợt nhớ ra, thì ra là vị khách thứ ba trong buổi livestream lần trước - Tiểu Cư Cư.

Sau khi Tiểu Cư Cư trở về quê, đã lấp nhầm đường nước, phá hỏng phong thủy cục, dẫn đến năng lượng của nhà tổ và phần mộ phía sau nhà mất cân bằng. Âm dương bất dung, nếu không xử lý tốt, sẽ gây tổn hại rất lớn cho cả hai bên.

An Như Cố: "các người định xử lý như thế nào?"

Tiểu Cư Cư thở dài: "Chúng tôi không dám động vào phần mộ kia, muốn dời nhà đi, nhưng đất thổ cư nhà chúng tôi ở ngay đó, thật sự không dễ dời nhà tổ đi."

Tiểu Cư Cư sau khi rời khỏi phòng livestream, liền kể cho bố mẹ nghe chuyện này. Bố mẹ anh ta tiếp nhận rất tốt chuyện liên quan đến phương diện này, nghe nói đến năng lực xem bói lợi hại của An Như Cố, biết là đã gặp được cao nhân, thế là lập tức về quê xử lý chuyện này.

Nhưng sau khi bàn bạc, lại phát hiện ra chuyện không dễ xử lý.

Đất thổ cư nhà bọn họ ở đó, nhà chỉ có thể xây ở vị trí trung tâm. Nếu xây ở chỗ khác, sẽ rất gần đường, ảnh hưởng đến giao thông, cho dù có xây nhà xong cũng sẽ bị dỡ bỏ.

An Như Cố suy nghĩ một chút: "Vậy các người cứ dời mộ đi, đừng sợ, bọn họ đã không lựa chọn làm hại cậu, chứng tỏ không có ác ý với cậu. Phong thủy nhà cậu đã bị phá hỏng đến mức độ như vậy rồi, chắc hẳn bọn họ cũng không muốn ở lại đó nữa đâu."

Tiểu Cư Cư gật đầu lia lịa: "Vâng, nhưng mà đại sư, vậy chúng tôi nên dời phần mộ đó đến đâu ạ?"

Anh ta nhớ đến việc An Như Cố trước đó đã nhìn ra thế đất "bão thủy" của nhà mình, trong lòng nảy sinh ý muốn bù đắp: "Đại sư, ở đây chúng tôi còn thế đất nào tốt không, có thể dời phần mộ đến đó được không? Tôi có để dành được một ít tiền, có thể đưa hết cho cô làm thù lao!"

An Như Cố có chút kinh ngạc, chàng trai này vì người không quen biết mà bỏ ra nhiều tiền như vậy, thật đúng là rất lương thiện.

Tuy nhiên, An Như Cố không đồng ý, mà nói: "Không cần phiền phức như vậy, thông thường ban quản lý thôn sẽ xử lý phần mộ vô chủ, ở đó có nghĩa trang công cộng không?"

Bố mẹ Tiểu Cư Cư lắng nghe bên cạnh, nghe vậy vội vàng gật đầu: "Hình như là có."

"Để tôi nhớ xem, hình như là được xây dựng cách đây mười năm, rất nhiều người già trong thôn được chôn cất ở đó, cách nhà chúng tôi khoảng ba bốn cây số."

An Như Cố bèn nói: "Phong thủy của nghĩa trang công cộng thường rất chú trọng, sẽ mời người có chuyên môn đến xem, cho nên phong thủy của nghĩa trang công cộng nhà cậu chắc là không tệ. Cậu có thể thương lượng với ban quản lý thôn, dời phần mộ vô chủ đến đó."

Tiểu Cư Cư do dự một chút, có chút lo lắng phong thủy của nghĩa trang công cộng cũng giống như thế đất nhà mình, bị vô tình phá hỏng, khiến cho chủ nhân phần mộ phía sau nhà không vui, bèn hỏi: "Đại sư, tôi có chút không yên tâm, cô có thể xem giúp tôi phong thủy của nghĩa trang công cộng được không?"

"Có thể thì có thể." An Như Cố đổi giọng: "Nhưng mà tôi đến đó thì xa quá, đi xe khách cũng phải mất nửa ngày, cậu gọi video cho tôi, tôi xem phong thủy từ xa giúp cậu."

Nói đến đây, An Như Cố có chút rất cảm động. Nếu như đặt vào thời cổ đại, khi mà ngay cả bản đồ cũng không rõ ràng, thì thầy phong thủy nhất định phải đích thân đến xem, khoa học kỹ thuật hiện đại không chỉ thay đổi cuộc sống của người bình thường, mà còn thay đổi cuộc sống của những người trong giới huyền môn.

Tiểu Cư Cư lập tức đồng ý, cùng bố mẹ lái xe đến nghĩa trang công cộng trong thôn.

An Như Cố xem xét rất kỹ lưỡng, bảo Tiểu Cư Cư đi loanh quanh khu vực đó mấy vòng, đi đến nỗi đối phương toát mồ hôi đầm đìa, lúc này mới bảo đối phương dừng lại.

Tiểu Cư Cư nuốt nước miệng, liên tục trấn an bản thân: "Đại sư, phong thủy của nghĩa trang công cộng nhà chúng tôi thế nào, có thể khiến vị kia hài lòng không?"

Trong lòng anh ta có chút sợ hãi, nghe An Như Cố nói, chủ nhân phần mộ kia là cố ý được chôn cất ở thế đất "bão thủy". Đối phương chưa chắc đã vừa mắt nơi này. Lỡ như ông ta tức giận, muốn lấy mạng anh ta thì phải làm sao?

Ngoài dự đoán của anh ta, giọng nói của An Như Cố có phần kỳ lạ: "Phong thủy của nghĩa trang công cộng nhà cậu..."

Tiểu Cư Cư nghe thấy cô ấy dừng lại, trong lòng "lộp bộp" một tiếng, thầm nghĩ: "Quả nhiên phong thủy không tốt."

Bố mẹ Tiểu Cư Cư nghe vậy cũng lộ vẻ lo lắng, không biết nên làm thế nào: "Vậy chúng ta nên dời mộ đến đâu bây giờ?"

"Hay là tìm một nghĩa trang công cộng nào đó trong thành phố?"

Tuy nhiên, lúc này, từ trong điện thoại truyền đến giọng nói êm tai của An Như Cố : "Ý tôi là, phong thủy quá tốt."

Tiểu Cư Cư và bố mẹ: “???”

Tiểu Cư Cư ngẩn người, sau khi hiểu ra thì mừng rỡ không thôi: "Thật sao?"

An Như Cố: "Đúng vậy, nghĩa trang công cộng này tứ phía đều là núi, ở giữa có nhiều đường nước uốn lượn nhấp nhô, chảy ngang qua, cậu là họa sĩ, cậu thấy nó giống cái gì?"

Tiểu Cư Cư trợn tròn mắt nhìn nghĩa trang công cộng bên cạnh, cố gắng thế nào cũng không nhìn ra có gì đặc biệt, gãi gãi mặt: "Tôi không biết."

An Như Cố bèn chỉ điểm: "Cậu đi lên sườn núi phía sau, nhìn lại xem."

Tiểu Cư Cư và bố mẹ đành phải đồng ý, sau khi leo lên sườn núi, nhìn xuống khu nghĩa trang phía trước.

Đột nhiên, Tiểu Cư Cư như nhận ra điều gì, hai mắt trợn to, buột miệng nói: "Là hoa sen!"

Bố mẹ nghe vậy kinh ngạc không thôi, suy nghĩ theo lời anh ta nói, lập tức kêu lên kinh ngạc, đúng thật là như vậy!

Những con sông uốn lượn quanh nghĩa trang công cộng kéo dài bảy tám dặm, rồi lại uốn khúc quay trở lại, nước bao quanh đất, rõ ràng là một bông hoa sen nở rộ giữa núi rừng xanh biếc.

An Như Cố gật đầu: "Cục tụ thủy là một loại phong thủy cục đại cát đại lợi, hơn nữa đây lại là cục tứ phương tụ thủy, chính là liên hoa xuất thủy."

Ba người vừa nghe thấy bốn chữ "đại cát đại lợi", lập tức mừng rỡ không thôi.

Advertisement
';
Advertisement