Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh

 

Thật sự không có ai nói với cậu công đức là gì.

An Như Cố: "..."

Cô chỉ có thể nói: "Vậy khi nào cậu đến Nam Thành, tôi sẽ nói rõ những điều này cho cậu. À phải rồi, trên đường cẩn thận, đừng vội vàng."

Trước đây Hoàng Tiên từ Đông Bắc chạy đến Nam Thành. Rất sợ ô tô, nhưng lại chạy hết nửa đất nước, những khó khăn nguy hiểm trong đó có thể tưởng tượng được.

Lần này, cô đặc biệt nhắc nhở Bạch Tiên đi chậm lại.

"Được!"

Sau khi cúp máy, khán giả trong livestream vẫn đang bàn tán về Bạch gia Lão Lục.

【Chàng trai đẹp mã, hehe, được streamer để ý, y thuật này chắc chắn không phải dạng vừa. Gần đây tôi hơi đau đầu, không được, tôi phải tìm cậu ấy khám xem sao.】

【Khụ khụ, tôi bị bệnh tương tư, một loại bệnh không được ngắm trai đẹp sẽ chết, không biết chàng trai đẹp mã này có chữa cho tôi không?】

【Thật lòng mà nói, không cần biết y thuật cậu ấy giỏi hay không, chỉ cần đẹp trai như vậy tôi cũng nguyện ý tặng tiền cho cậu ấy. Idol nhỏ mà tôi đang hâm mộ cũng không đẹp trai bằng cậu ấy.】

【Cậu ấy có khám phụ khoa không, chỉ tò mò thôi, không có ý gì khác.】

【Chị em ơi, quần lót của mọi người quăng vào mặt tôi rồi.】

【Cả khu bình luận rộng lớn như vậy, không tìm ra nổi một cái quần lót!】

An Như Cố: "..."

Cô uống một ngụm trà, trong lòng cảm thấy hơi kỳ lạ.

Lại có nhiều người xem livestream như vậy, nguyện ý coi cậu như ngôi sao mà tặng tiền.

Bạch gia Lão Lục trước đây chữa bệnh là lỗ vốn, nhưng sau này chưa biết chừng.

Cô đặt chén trà xuống, sau đó liên lạc với người hữu duyên thứ ba [Mèo Mập Không Ăn Cá], sau khi thống nhất xong liền gọi điện.

Một người đàn ông đeo khẩu trang, khoảng hai mươi mấy tuổi xuất hiện trên màn hình.

Anh ta tóc ngắn, để lộ đôi mắt, mặc áo bông đen, ngồi trước bàn học, phía sau là giường, hình như đang ở nhà.

Khán giả livestream thấy người hữu duyên mới đến, lại bắt đầu màn chào hỏi truyền thống.

【Năm mới vui vẻ, người xui xẻo!】

【Năm mới vui vẻ, kẻ đen đủi!】

【Ha ha ha ha ha, lời chúc mừng năm mới giới hạn, mở cửa đón hơi ấm!】

Anh ta thấy điện thoại đã được kết nối, theo bản năng nhìn ra ngoài cửa, nhớ ra bố mẹ vừa ra ngoài, trong lòng thư thái.

Anh ta lập tức donate tiền xem bói, thấy khán giả trong livestream đang trêu chọc mình, thở dài, tự an ủi: "Mọi người nói tôi xui xẻo, tôi thật sự rất oan ức.

Tôi năm nay năm tư, đã được nghỉ nửa tháng rồi. Không biết tại sao, chỗ đó lại rất đau."

Anh ta đưa tay ra sau sờ m.ô.n.g mình, mặt nhăn nhó, mắt nheo lại, hít một hơi khí lạnh.

"Không biết có phải bị trĩ không nữa, đau c.h.ế.t tôi rồi."

Khán giả livestream: "???"

【Đây là một người hữu duyên có mùi!】

【Anh bị trĩ, sao không mau đi bệnh viện khám?】

【Vị khách hữu duyên trước còn đó không? Anh có khách rồi!】

【Ha ha ha ha, mười nam chín trĩ, quả không sai.】

【Tôi là nữ, tôi cũng bị trĩ. Mỗi lần bị, thật sự m.á.u chảy thành sông.】

Mèo Mập Không Ăn Cá than ngắn thở dài: "Lúc đầu tôi cứ tưởng là đi vệ sinh, dùng sức quá, dẫn đến rách da, nghĩ là vài hôm sẽ khỏi, nên vẫn chưa đi bệnh viện khám."

"Kết quả khoảng một tháng, vẫn còn âm ỉ đau, tôi lên mạng tìm hiểu, người ta nói tôi có khả năng bị trĩ."

"Tôi học theo cách tự kiểm tra trên mạng, cởi quần áo nằm sấp trên giường lấy điện thoại chụp, muốn chụp vài tấm ảnh. Sau đó bố tôi vào lấy đồ, thấy…"

Mèo Mập Không Ăn Cá sờ khẩu trang trên mặt, may mà mình chuẩn bị kỹ càng, không ai nhận ra mình, suýt nữa khóc ra tiếng: "Tại sao ông ấy không gõ cửa? Tôi thật sự không hiểu."

Khán giả livestream: "???"

【Hay lắm, đây là cái tôi có thể nghe miễn phí sao?】

【Nói thêm đi, tai tôi đã vểnh lên rồi.】

【Cảm ơn, ngón chân tôi đã bắt đầu thi công, đào ra một cung điện Potala.】

Mèo Mập Không Ăn Cá thở dài thườn thượt, vẻ mặt chán nản: "Sau đó bố tôi lập tức đi ra ngoài, cả ngày hôm đó tôi không dám nói chuyện với họ, họ cũng không tìm tôi. Tối hôm qua lúc ăn cơm, bố tôi nói với tôi, bình thường phải vận động nhiều hơn, ở nhà ít thôi, xem những thứ lành mạnh."

"Tôi biết ngay, chắc chắn họ đã nghĩ sai rồi!"

"Tôi nói là đang kiểm tra trĩ, sắc mặt bố tôi rất phức tạp, có thể là tin, cũng có thể là không tin. Haiz, tại sao tôi lại thảm như vậy?!"

Nỗi buồn của con người không giống nhau, Mèo Mập Không Ăn Cá buồn rười rượi, khán giả livestream lại cười nghiêng ngả.

【Thi triển pháp thuật, quên hết mọi thứ!】

【Trời ơi, đó là bố mẹ anh, chuyển sang thành phố khác sống cũng không giải quyết được vấn đề.】

【Cả đời rất ngắn, nhịn một chút là qua.】

【Tôi cũng vậy, tôi mua một cái gối ôm người thật của idol tôi, ôm ngủ. Sau khi bị mẹ gọi dậy, mẹ tôi bóng gió hỏi tôi, tối qua lúc nào dẫn đã người đàn ông đó về nhà, có làm biện pháp gì không? Tôi FA từ trong trứng nước: …Đó chỉ là một cái gối ôm thôi.】 

Advertisement
';
Advertisement