Tòa nhà công ty Xuất Vân

Từ ngày quyết định thành lập công ty, An Như Cố đã sớm bao trọn toàn bộ khu đất của công viên Thiên Lạc. Giờ đây, khu đất rộng lớn này đã trở thành khuôn viên của công ty Xuất Vân.

Trung tâm khuôn viên là tòa nhà văn phòng cao chọc trời. Ký túc xá nhân viên, nhà ma, nhà yêu quái... tất cả đều được xây dựng xung quanh tòa nhà văn phòng.

Tối 30 Tết, An Như Cố phát cho mỗi nhân viên một phong bao lì xì, cầu mong một năm mới tốt đẹp.

Trương Thiên Sư cùng các vị đạo trưởng khác cũng không nghỉ ngơi trong đêm giao thừa, tình cờ đến tìm An Như Cố bàn chuyện. Nhìn thấy cảnh tượng thần tiên yêu quái vui vẻ nhận lì xì, ai nấy đều chìm vào im lặng.

Bọn họ còn chưa kịp phát lì xì năm mới cho đệ tử, vậy mà đạo quán Xuất Vân đã phát tiền cho những sinh vật phi nhân loại rồi, phúc lợi đúng là chu đáo toàn diện!

Tôn đạo trưởng thuộc phái Quan Sơn có sở trường gia truyền là trừ tà, xung quanh ông luôn có rất nhiều quỷ quái đi theo.

Bọn quỷ quái nhìn thấy các thành viên nhà ma của đạo quán Xuất Vân vui vẻ nhận lì xì, trái tim dần chìm xuống.

Tôn đạo trưởng của phái Quan Sơn tuy cho bọn họ rất nhiều hương nến và tiền giấy, cuộc sống của bọn họ cũng được coi là khá giả trong giới, không ngờ hôm nay đến đạo quán Xuất Vân, tầm mắt lại được khai sáng.

Không ít quỷ quái trong lòng đồng loạt nảy ra một suy nghĩ. Hay là tìm hiểu thử đạo quán Xuất Vân xem sao?

Lúc Tôn đạo trưởng vừa nhìn thấy đám quỷ quái kia, trong lòng liền giật thót, vội vàng nhìn sang đám quỷ quái bên cạnh mình. Quả nhiên, bọn chúng đều lộ vẻ mặt ngơ ngẩn, ngẩn ngơ nhìn các thành viên nhà ma của đạo quán Xuất Vân, rõ ràng là đã có ý định d.a.o động.

Tôn đạo trưởng: "???"

Mới ra ngoài một chuyến, hồn vía của nhân viên đã bị câu mất rồi!

Bao lì xì An Như Cố phát được cắt may tinh tế, gói ghém đẹp đẽ, gói rất chặt tay, chỉ có thể nhìn từ độ dày để đoán được số tiền bên trong.

Tiểu Bạch Long nhận lấy phong bao lì xì căng phồng, ước lượng trọng lượng, cố gắng kìm nén khóe miệng đang nhếch lên.

Với nhãn lực của cậu, cậu tuyệt đối không nhìn nhầm, từ nãy đến giờ, bao lì xì trên tay cậu là dày nhất!

Yêu ma quỷ quái, thần tiên nào cũng không bằng cậu.

Quả nhiên cậu là người có địa vị cao nhất sau sếp!

Trong lòng cậu hừ hừ, An Như Cố cũng thật biết điều, biết cậu đã làm rất nhiều việc, nên cho cậu rất nhiều tiền.

Thế nhưng ngay sau đó, hai người đàn ông mặc áo choàng đen bước qua mặt cậu, nhận lấy bao lì xì từ tay An Như Cố.

Hai bao lì xì kia còn phồng hơn, dày hơn cả bao lì xì Tiểu Bạch Long nhận được, nhìn là biết bên trong có rất nhiều tiền.

Móng vuốt đang nắm bao lì xì của Tiểu Bạch Long khựng lại, hai mắt trợn tròn.

Tại sao bao lì xì của bọn họ lại dày hơn cậu?

Hai tên Tinh Quân kia trước đây từng đánh cậu, coi như là có thù oán với cậu. Người khác cầm nhiều tiền như vậy cậu đã không vui rồi, giờ hai tên Tinh Quân này lại cầm nhiều tiền như vậy, cậu càng không vui hơn.

Cậu bay đến bên cạnh An Như Cố, ngồi trên bàn làm việc, uốn éo cuộn tròn người lại, tỏ vẻ bất mãn: "Bao lì xì của bọn họ có phải nhiều hơn của tôi không? Không nên như vậy, tôi đã làm nhiều việc hơn bọn họ nhiều."

Cậu đã chạy việc cho An Như Cố rất nhiều lần, còn để cô cưỡi như cưỡi ngựa, hai tên Tinh Quân kia có thể để cô cưỡi như cưỡi ngựa sao?

Động Minh Tinh Quân vốn không để tâm đến chuyện bao lì xì, nhưng nghe Tiểu Bạch Long nói vậy, y liền siết chặt bao lì xì, cảm thấy vô cùng hả hê: "Xem ra cô ấy cũng thấy ngươi vô dụng mà, đúng là người sáng suốt."

Bầu không khí bỗng chốc trở nên lạnh lẽo, tràn ngập sát khí, không khí ngập tràn mùi thuốc súng, như thể giây tiếp theo sẽ lao vào đánh nhau.

An Như Cố: "..."

Các vị đạo trưởng: "......"

Đây thật sự là thần tiên sao? Không ít người trong lòng bắt đầu vỡ mộng.

Thế là cô vội vàng nói: "Tiền trong bao lì xì đều như nhau."

"Vậy tại sao của bọn họ lại dày hơn của tôi?!"

"Bởi vì tôi không tìm được nhiều tiền mặt như vậy, cho bọn họ là tờ mệnh giá nhỏ, không có tờ mệnh giá lớn như của anh."

Tiểu Bạch Long nghe vậy, trong lòng thoải mái hơn không ít.

Cậu miễn cưỡng cất bao lì xì đi, lắc lư trên không trung, trừng mắt nhìn hai tên Tinh Quân kia, vẫn cảm thấy chướng mắt.

Tốt nhất là số tiền trong bao lì xì của bọn họ ít hơn cậu.

"Sắp Tết rồi, sao hai người còn ở lại nhân gian, không trở về trời? Rảnh rỗi sinh nông nỗi!"

Nơi ở của cậu là ở Tế Thủy, cũng chính là nhân gian. Còn hai tên Tinh Quân kia là người trên trời, bây giờ ngày nào cũng ở lại nhân gian, không trở về trời, là có ý gì? 

 

Advertisement
';
Advertisement