Lòng người đã tan rã, làm sao còn dẫn dắt được nữa?

Tiểu Bạch Long lại tỏ vẻ thờ ơ, khiêu khích nói: “Ngươi nói thì hay lắm, vậy ngươi thử gọi Hạn Bạt ra đây xem nào, hay là không gọi ra được?”

“Hơn nữa, ta còn có rất nhiều thuộc hạ.”

Cậu đánh không lại Hạn Bạt cũng không sao, bởi vì cậu còn có rất nhiều đàn em!

Cậu lặng lẽ nháy mắt ra hiệu cho Niên Thú Vương to lớn thô kệch bên cạnh.

Bây giờ cậu có rất nhiều đàn em, không chỉ có Tà Phật, mà còn có cả gia tộc Niên Thú.

Trong đó Niên Thú Vương là người có thực lực mạnh nhất. Cậu ấy đã ăn vô số thiên tài địa bảo dưới trướng của Tịnh Không pháp sư, ngày ngày đêm đêm đều phải trải qua quá trình huấn luyện hà khắc, quả thực là cỗ máy g.i.ế.c người, trước đây đã suýt chút nữa đánh bại Động Minh Tinh Quân và Ẩn Nguyên Tinh Quân.

Nếu như An Như Cố không lấy ra chiếc loa thùng đen khổng lồ kia, thì đến cuối cùng ai thắng ai thua cũng chưa biết chừng.

Niên Thú Vương ngẩn người, sau đó lập tức đứng bên cạnh Bạch Long, lớp da lộ ra ngoài dần dần biến thành vảy màu đỏ, từ hình người bắt đầu biến thành hình thú.

Để tăng thêm khí thế, cậu ấy nhe răng trợn mắt, hung dữ vô cùng.

Hình dạng nguyên thủy của cậu ấy quá quen thuộc, chỉ cần nhìn một cái là có thể nhận ra ngay.

Tham Lang Tinh Quân, Thất Sát Tinh Quân, Phá Quân Tinh Quân: “???”

Tham Lang Tinh Quân không nhịn được quay đầu nhìn Tô Kiều nho nhã lịch sự, tức giận đến mức m.á.u dồn lên não, phẫn nộ nói: “Chẳng phải ngươi đã nói với ta là ngươi đã bắt được một con Niên Thú, con Niên Thú đó tiềm lực rất lớn, được ngươi giao cho thuộc hạ nuôi dưỡng, sau này sẽ là cánh tay đắc lực của ngươi và ta sao? Tại sao bây giờ hắn ta lại đi theo giúp đỡ người khác?”

Lúc y còn ở trên trời, đã nhận được thư của Tô Kiều. Tô Kiều nói rằng hắn ta đã bắt được Niên Thú, là thủ lĩnh của tộc này, tiềm lực bất phàm, chỉ cần lấy thời gian nhất định sẽ trở thành một vị đại tướng.

Nhìn khí thế nguy hiểm trên người Niên Thú, quả nhiên là một vị đại tướng, nhưng tại sao lại biến thành đại tướng của phe địch rồi?

Y không nói thì thôi, vừa nói Tô Kiều liền nhớ đến thuộc hạ bị mình bẻ gãy cánh là Tịnh Không pháp sư.

Tô Kiều nghĩ đến tên thuộc hạ đang bị nhốt trong ngục, thái dương giật giật: “Tên pháp sư kia làm việc bất lực, chỉ biết huấn luyện đối phương, không biết cách thu phục lòng người. Sau khi hắn ta thất bại, con Niên Thú này đã bị bọn họ mang đi, bây giờ đã bị tẩy não rồi.”

Hắn ta ngẩng đầu nhìn con Niên Thú hung dữ kia, trong lòng ngổn ngang trăm mối.

Hắn ta biết Tịnh Không pháp sư đã bỏ ra bao nhiêu tâm huyết cho con Niên Thú này. Đối phương không chỉ dồn hết tâm huyết cả đời vào đó, mà còn ngày đêm nhận đơn kiếm tiền mua thiên tài địa bảo. Đáng lẽ Niên Thú Vương phải là người ủng hộ đại nghiệp của bọn họ mới phải!

Các vị đạo trưởng: "......"

Bọn họ làm nhiều việc như vậy, vậy mà lại đi may áo cưới cho người khác.

Ngay cả tâm trạng của cảnh sát Cục Quản lý Đặc biệt cũng có chút phức tạp.

Tô Kiều nói cũng không phải là giả, con Niên Thú này quả thực rất dễ bị tẩy não, vừa nghe thấy bao ăn bao ở là đã bị dụ dỗ rồi! Sau này phải tăng cường giáo dục tư tưởng, không thể để cho cậu ấy bị bọn họ lừa gạt quay về nữa.

Tiểu Bạch Long nghe thấy người khác nói mình tẩy não Niên Thú Vương thì tỏ vẻ bất mãn: “Bọn họ không cho cậu ấy ăn uống còn ngược đãi cậu ấy, ngày nào cũng lấy đồ đạc ra dọa cậu ấy. Còn nói là huấn luyện, quả thực là bắt nạt người khác mà.

Chúng ta ở đây bao ăn bao ở, ngày thường có tám món chính để ăn, đến Tết còn được nhận lì xì. Cậu ấy cũng đâu phải là nô lệ bị bán mình, tại sao không thể nhảy việc?”

Tham Lang Tinh Quân bị cậu làm choáng váng, sau khi hoàn hồn liền phẩy tay áo, quát lớn: “Ngươi nói bậy bạ gì vậy? Chúng ta coi trọng hắn ta là vinh hạnh của hắn ta, hắn ta tu luyện mấy đời mới có thể làm việc cho chúng ta!”

Bây giờ cậu thường xuyên lên mạng, nên thuận miệng nói ra một số điều: “Ta nói cho các ngươi biết, các ngươi đây là vi phạm luật lao động! Cậu ấy có thể kiện các ngươi đấy!”

Tuy Niên Thú Vương không biết luật lao động là cái gì, nhưng thấy Tiểu Bạch Long lên tiếng bênh vực mình, mơ hồ đoán được là thứ tốt.

Cậu ấy nhìn Tiểu Bạch Long và An Như Cố với ánh mắt rưng rưng: “Sau này ta nhất định sẽ làm việc thật tốt cho hai người!”

So với Tịnh Không pháp sư thì An Như Cố quả thực là vị sếp tốt khó tìm.

Rốt cuộc cậu ấy đã tích được cái đức gì, mà có thể gặp được Tiểu Bạch Long, được tuyển dụng vào một công ty tốt như vậy?

 

Advertisement
';
Advertisement