Hải Thủy Vô Ba vừa dứt lời, mọi người trong phòng livestream đều ngớ người, chưa từng nghe thấy câu nói kỳ quặc nào như vậy!
[Cái gì mà con trong bụng mất rồi? À à, ý bạn là con bạn bị bắt cóc! Vậy thì bạn nên đi báo cảnh sát chứ, sao lại tìm đến streamer?]
[Cười c.h.ế.t mất, streamer lúc nào cũng nhận được vụ việc kỳ quái.]
[Nếu tôi là cảnh sát, tôi sẽ ngồi canh ở phòng livestream này, vụ án ở đây nhiều vô kể.]
Hải Thủy Vô Ba lau nước mắt, hít hít cái mũi đỏ ửng vì khóc, nhìn bình luận, lắc đầu, nói năng hơi lộn xộn: "Tôi không phải muốn streamer tìm kẻ buôn người và con tôi. Không đúng, đúng là tôi muốn tìm con, nhưng mà con tôi chưa sinh ra, à không đúng, đáng lẽ nó phải sinh ra rồi."
Cô ta vừa nói xong, khán giả trong phòng livestream đã ngây người. Rốt cuộc con của cô ta đã sinh ra rồi hay chưa?
Thấy cô ta có vẻ kích động, An Như Cố bèn an ủi: "Cô bình tĩnh lại đã, từ từ nói."
Hải Thủy Vô Ba nhận ra mình hơi mất kiểm soát, hít sâu một hơi, bình tĩnh lại một chút rồi vội vàng nói: "Tính tôi khá hướng nội, không giỏi ăn nói cho lắm, tôi nói chậm một chút."
"Chuyện là thế này, sau khi tốt nghiệp đại học tôi đến thủ đô tìm việc, làm công việc văn thư, lương không cao. Mỗi tháng chẳng để dành được bao nhiêu, làm hết tháng nào tiêu hết tháng đó."
"Khoảng hai năm trước, tôi quen một người trên mạng khi đang chơi game, nói chuyện qua lại một thời gian thì thành người yêu online. Tình cờ là chúng tôi ở cùng thành phố, nên đã hẹn gặp mặt."
"Lần đầu tiên gặp mặt, anh ấy đã dẫn tôi đi ăn ở một nhà hàng rất nổi tiếng, lúc đó tôi mới biết anh ấy đẹp trai, nhà lại giàu có. Thật lòng mà nói tôi rất lo lắng, sợ anh ấy chê bai gia cảnh của tôi, nhưng may mắn là anh ấy không chê tôi nghèo."
"Sau khi biết tôi thuê trọ ở khu nhà giá rẻ, anh ấy bảo tôi đừng ở đó nữa, nói là không an toàn, bảo tôi đến ở cùng anh ấy, tôi đồng ý."
"Nhà anh ấy ở khu vực vành đai 5, là căn hộ chung cư, anh ấy ở một mình, sau khi chuyển đến đó tôi sống rất thoải mái."
Nói đến đây, Hải Thủy Vô Ba chìm vào hồi ức, trên mặt hiện lên nét ửng hồng nhàn nhạt, ngượng ngùng lên tiếng: "Sau khi sống chung với anh ấy được một thời gian, tôi có thai. Ban đầu tôi định bỏ đứa bé, vì dù sao chúng tôi cũng chưa kết hôn. Nhưng anh ấy bảo tôi đừng bỏ thai, nói nhất định sẽ cưới tôi."
"Nhà tôi nghèo, lại không phải hộ khẩu thủ đô, nói thế nào nhỉ, vậy mà lại có một anh chàng cao phú soái ở thủ đô để ý đến tôi. Tôi cứ ngỡ là bánh từ trên trời rơi xuống, giống như đang mơ vậy!"
[Ban đầu tôi còn tưởng là tra nam, không ngờ anh ta lại có trách nhiệm đến vậy, rút lại lời nói ban nãy, đúng là người đàn ông tốt hiếm có khó tìm!]
[Sao tôi thấy sai sai nhỉ? Xem livestream này nhiều quá, tôi đã khắc cốt ghi tâm câu "trên trời sẽ không rơi xuống bánh mà chỉ rơi xuống bẫy" rồi.]
[Woa, chị gái cũng rất xinh đẹp, hóa ra hẹn hò online cũng có kết quả tốt đẹp! Ngọt ngào quá!]
An Như Cố nhìn dáng vẻ tiều tụy của cô ta, cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy.
Quả nhiên, Hải Thủy Vô Ba lập tức đổi giọng, vẻ hạnh phúc trên mặt biến mất hoàn toàn, thay vào đó là nét mặt u sầu, khóc lướt mướt nói: "Nhưng mà bạn trai tôi hỏi ý kiến bố mẹ anh ấy, bố mẹ anh ấy kiên quyết phản đối chúng tôi kết hôn."
"Gia đình họ rất truyền thống, bạn trai tôi là con trai độc nhất vô nhị truyền nối ba đời, không thể nào cứ thế mà tuyệt tự được. Cho nên nếu sinh được con trai thì họ mới đồng ý cho chúng tôi kết hôn."
Khán giả trong phòng livestream: "!!!!"
[Trời ơi đất hỡi, nhà Thanh sụp đổ lâu rồi, sao vẫn còn nhiều người cổ hủ như vậy?]
[Hừ, chắc là nhà họ có ngai vàng cần kế thừa đấy!]
[Người hữu duyên mau chạy đi, quay đầu chạy thẳng, đừng ngoảnh lại, gia đình như vậy là hố lửa đấy.]
Hải Thủy Vô Ba lau nước mắt, ủ rũ nói: "Tôi rất yêu bạn trai tôi, bỏ lỡ anh ấy, cả đời này tôi không thể nào gặp được người nào tốt như anh ấy nữa. Lời các bạn nói tôi đều hiểu, nhưng tôi không muốn chia tay với anh ấy."
"Sau khi về nhà, bạn trai tôi an ủi tôi, bảo tôi đừng buồn, con trai hay con gái đều như nhau. Ý anh ấy là, bảo tôi cứ sinh con ra trước đã, đến lúc đó gạo đã nấu thành cơm, cho dù là con gái thì bố mẹ anh ấy chắc cũng sẽ nhượng bộ thôi."
"Sau đó tôi nghỉ việc, ở nhà dưỡng thai."
Khán giả trong phòng livestream: "..."
[Lời đàn ông thốt ra, quỷ còn phải tin sao? Bây giờ không có hôn thú bảo đảm, đến lúc sinh con xong, đá bạn một cái, bạn muốn khóc cũng không có chỗ mà khóc đâu.]
[Không nói gì nữa, tôn trọng và chúc phúc, não yêu đương đừng có c.h.ế.t trước cửa nhà tôi.]