Trùm Phản Diện Toàn Vũ Trụ - Vương Hạo (FULL)

…  

             Phòng hiệu trưởng.  

             – Ài…  

             Hiệu trưởng Chung Ly thở dài, trong lòng cảm thấy tràn ngập tội ác. Mình anh minh một đời, cuối cùng lại rơi vào tay của thằng nhóc Vương Hạo khốn kiếp này.  

             – Được rồi! Thanh danh không thể vãn hồi, thì phải cố gắng tăng thực lực.  

             Hiệu trưởng Chung Ly yên lặng mở cửa hàng dành cho giảng viên của Đại học Thiên Bắc, chọn tài nguyên tu luyện dùng để đột phá.  

             Ngày nào, hiệu trưởng Chung Ly cũng bị 20.000 điểm cống hiến ăn mòn. Bây giờ, ông đã bắt đầu sa đọa. Ông chưa bao giờ nghĩ kiếm tiền lại đơn giản như vậy. Ông không muốn trở lại thời gian trước đây, muốn mua gì cũng phải tiết kiệm hàng tháng trời.  

             Lúc này, vài sinh viên con nhà giàu như Tôn Chính, cũng biết phương pháp hối lộ hiệu trưởng chính xác.  

             Thế là, những sinh viên này bắt đầu mua Kích Tình Tứ Xạ, sau đó bảo đàn em bỏ vào địa điểm chỉ định, lưu lại tờ giấy nhỏ, trên giấy viết chuyện cần nhờ,  

             Đối với những sinh viên có tiền này, thì tiền bạc chả là gì, chỉ cần có thể tiến vào cơ sở chính của Đại học Thiên Bắc và cầm được bằng tốt nghiệp của cơ sở chính, thì đó là vinh dự vô cùng, là bằng chứng hơn người một bậc, dù tốn nhiều tiền hơn nữa cũng đáng.  

             Thế nên Tiền Vạn Dương bận rộn, một bên bán thuốc, một bên thu lại dược tề đã bán, lòng vòng như vậy. Vương Hạo không cần làm gì, cũng kiếm được rất nhiều điểm cống hiến.  

             …  

             Trong câu lạc bộ Sắc Vi của Cơ Sở 11.  

             Bởi vì hành tinh này có rất nhiều sinh viên, tất nhiên sẽ hình thành những tổ chức nhỏ, mà những tổ chức nhỏ này đều được Đại học Thiên Bắc thừa nhận, cuối cùng biến thành các câu lạc bộ.  

             Dựa vào thống kê không trọn vẹn, thì tổng cộng có hơn 10.000 câu lạc bộ trong thành phố số 11. Trong đó có mấy trăm câu lạc bộ lâu đời, do sinh viên cũ truyền cho sinh viên mới, truyền thừa nhiều đời, đã có lịch sử mấy ngàn năm.  

             Mà câu lạc bộ Sắc Vi là một trong những câu lạc bộ lâu đời. Câu lạc bộ đều là sinh viên nữ, còn sinh viên nam, thậm chí là chó đực đều không được bước vào trụ sở của câu lạc bộ Sắc Vi.  

             Lúc này, trong trụ sở của câu lạc bộ Sắc Vi, các sinh viên nữ đang nhiệt liệt hoan nghênh thành viên mới gia nhập là Hạ Vi Vi và Nhạc Huyên.  

             – Chào các chị!  

             Hạ Vi Vi khôn khéo cháo các sinh viên nữ khóa trước.  

             – Ồ! Vi Vi đáng yêu quá.  

             Một sinh viên nữ chân dài ôm chặt lấy Hạ Vi Vi, yêu thích không buông tay.  

             Nhưng Hạ Vi Vi cũng híp mắt lại, vùi đầu vào đôi hung khí của sinh viên này, mặt đầy hưởng thụ.  

             Nhạc Huyên vuốt trán, tiểu la lỵ bạo lực này là phụ nữ, lại háo sắc với phụ nữ, quả thật là cực phẩm.  

             – Chị Nguyên Linh! Sau này làm phiền chị.  

             Nhạc Huyên lễ phép hỏi thăm một người phụ nữ xinh đẹp. Người phụ nữ đó chính là Nguyên Linh, đội trưởng của câu lạc bộ Sắc Vi.  

             – Chị Nguyên Linh, cứu mạng…  

             Đúng lúc này, một tiếng kêu cứu từ bên ngoài truyền vào.  

             – Giọng nói này là của Tần Phong.  

             Nguyên Linh tức giận, quay người đi ra ngoài.  

             Lúc Nguyên Linh nhìn thấy Tần Phong, thì trông thấy Tần Phong đang run lẩy bẩy, giống như mất hồn.  

             – Xảy ra chuyện gì?  

             Nguyên Linh hỏi.  

             – Chị bảo em đi thu Linh Lộ, Linh Lộ đâu rồi?  

             – Tại sao em lại biến thành thế này?  

             Tần Phong cười gượng:  

             – Chị Nguyên Linh! Linh Lộ đã bị Vương Hạo cướp mất. Nếu không phải em chạy nhanh, thì cũng không về được.  

             – Vương Hạo!  

             Hai tiếng kinh hô vang lên. Hạ Vi Vi và Nhạc Huyên bước ra.  

             – Vương Hạo!  

             Lông mày Nguyên Hinh nhíu lại, khẽ nói:  

             – Chính là người tối hôm qua được nói đến trên mạng, bắn đạn đạo trong thành phố và dùng dược tề kích dục hối lộ hiệu trưởng.  

             – Bắn đạn đạo trong thành phố!  

             Hạ Vi Vi và Nhạc Huyên nhìn nhau, trong nháy mắt nghĩ đến tiếng nổ ngày hôm qua.  

             – Qua nhiên là phong cách của Vương Hạo, đi đến đâu thì không yên tĩnh đến đấy.  

             Nhạc Huyên cảm khái.  

             – Hai bạn biết Vương Hạo.  

             Tần Phong hỏi.  

             Hạ Vi Vi gật đầu, nói chân thành:  

             – Đó là một tên cặn bã. Hồi ở Trái Đất, hắn không chỉ bán học sinh đẹp trai nhất trường cho một cô gái mập ba trăm cân ( 150 Kg), mà còn đá nát trứng của đối thủ trong khi thi đấu.  

             Trong cuộc thi Trăm Trường Tranh Bá, gã ngang nhiên đấu giá vé trúng tuyển. Điều khiến người ta phẫn nộ nhất là, trong cuộc thi tuyển, hắn và tù nhân cấu kết với nhau làm việc xấu, hạ độc mấy triệu học sinh, thu được 2.700.0000 điểm tích lũy. Cuối cùng chúng bị nhà trường tịch thu, nhưng hắn ỷ vào thiên phú vô song, nên ngang nhiên đấu giá, kiếm được 10.000.000 điểm cống hiến…  

             Tần Phong và các người đẹp trong câu lạc bộ Sắc Vi trợn mắt hốc mồm. Đây rốt cuộc là đại thần nào. Một học sinh trung học lại làm được những chuyện như thế.  

             Chuyện bán người đã khiến người ta suy nghĩ lung tung, nhưng bán vé trúng tuyển là sao.  

             Điều khiến người khác không nghĩ đến là, một học sinh trung học lại hợp tác với tù nhân, cuối cùng còn kiếm được 2.700.000 điểm tích lũy.  

             Lúc Tần Phong nghe đến Vương Hạo đá nát trứng của đối thủ, thì giật mình, hóa ra không phải là lần đầu tiên gã đá nát của quý của người ta.  

             – Chúng ta không nói những chuyện đó nữa hay thiên phú của Vương Hạo mạnh như thế nào.  

             Nguyên Linh khoát tay.  

             – Bây giờ, chị muốn biết: Hắn hối lộ dược tề kích dụng cho hiệu trưởng có thành công hay không?  

             Nhạc Huyên và Hạ Vi Vi nhìn nhạu, sau đó gật đầu.  

             – Hít hà…  

             Tất cả sinh viên nữ ở đây đều hít vào một ngụm khí lạnh, đều cảm thấy mình bị sắc quỷ để mắt đến.  

             – Chị đại! Chị phải làm chủ cho bọn em.  

             Đúng lúc này, một loạt cô gái có vẻ mặt đưa đám chạy đến.  

             – Các em có chuyện gì?  

             Nguyên Linh tò mò hỏi.  

             – Tên khốn Vương Hạo đã đá nát phía dưới của bạn trai em…  

             Một người đẹp tóc vàng khóc, tuy nói với điều kiện chữa bệnh bây giờ, thì có thể chữa lành vết thương, nhưng chắc chắn nó sẽ không dùng tốt như cũ.  

             Tần Phong vuốt mồ hôi lạnh trên trán.  

             – May mà mình chạy nhanh…  

             …  

             Trên một hành tinh cấp hai màu lam nhạt, Hi Dung Hiên đeo khẩu trang, đi bộ trên đường cái nào nhiệt.  

             Hi Dung Hiên quay người, đi vào một hẻm nhỏ không người, đồng thời lấy ba bình dược tề đen nhánh và một bộ trang phục phòng hóa chất. Sau khi hắn mặc xong trang phục, bèn mở một bình dược tề.  

             Lúc bình thuốc được mở ra, thì khí màu đen phóng lên trời và tiêu tán trong không khí trong nháy mắt.  

             Nhưng khi chuẩn bị mở bình thứ hai, thì Hi Dung Hiên lại do dự, cuối cùng gã bỏ chiếc bình thứ hai vào túi, rồi mở bình thứ ba.  

             Trong chốc lát, tiếng kêu thảm thiết vang dội, khiến ai nghe thấy cũng rùng mình, giống như đang bước vào Địa Ngục.  

             Mà cảnh tượng như vậy, có thể thấy được khắp nơi trên hành tinh cấp hai, cả hành tinh đã bị bao phủ khí tức tử vong trong nháy mắt.  

             – Bọn làm việc trong phòng thí nghiệm đúng là biến thái, mấy chục bình thuốc hủy diệt một hành tinh…  

             Hi Dung Hiên nhịn không được rùng mình, sau đó vội vàng rời đi.

Advertisement
';
Advertisement