Trùng Sinh Làm Tiên Đế Đô Thị - Diệp Thành (FULL)



Dây chuyền này chính là thứ truyền lại qua từng thế hệ phù thủy, không biết đã hao phí mấy đời tổ tiên để luyện chế, mấy nghìn năm mài dũa, cuối cùng mới từng bước tạo thành bảo vật trấn phái.


Uy lực mạnh mẽ, thậm chí có thể địch cả kiếm Tru Tinh.
Có điều, do Oliana quá yếu nên mới không phát huy hết sức mạnh của nó mà thôi.


Nếu như phân chia linh bảo kỹ càng như bên tu tiên thì kiếm Tru Tinh của Diệp Thành chỉ là linh bảo hạ phẩm nhưng dây chuyền này lại là linh bảo trung phẩm.
Chỉ với một ma pháp sư như Oliana tu vi Thần Cảnh cấp trung mà có thể phát huy ra sức mạnh đỉnh phong hoặc một phần Huyền Tiên thì đủ thấy linh bảo trung phẩm mạnh mẽ cỡ nào.


“Đến lúc là được nó thì tu bổ hoàn toàn hoặc dùng để cường hóa kiếm Tru tinh, không thì mài dũa thành một linh bảo trung phẩm khác là lại có thể một át chủ bài rồi!"

Diệp Thành thích chí mà nghĩ, sau đó phát lực, tăng tốc độ bay, nhanh chóng quay lại đỉnh núi Hồng Phong.


Lúc này, bố con Bạch Vũ Hàn đã tới núi Hồng Phong, kể ra hết mọi chuyện, khiến mấy cô gái lo lắng không ngừng.


Vì thế khi thấy Diệp Thành trở lại, họ đồng loạt chạy ào lên, gần như là lôi kéo Diệp Thành vào nhà, chăm sóc anh như bệnh nhân đang hấp hối.


“Được rồi, được rồi, tôi rất ổn! Không hề bị gì!"

Diệp Thành cảm thấy dở khóc dở cười, khuyên can mãi thì mấy cô gái mới an tâm,sau đó lại bắt đầu sùng kính và dâng lên tình cảm mờ ám.



Với sức mạnh của một người mà có thể chém giết bảy Thần Cảnh, anh hùng hào kiệt như vậy thì có cô gái nào không mê chứ?

Diệp Thành an ủi các cô gái xong thì kêu Bạch Vũ Hàn tới, thông báo trước mặt mọi người là mình đã nhận người làm đệ tử.
Tào Hinh Toàn thấy mình có sư muội thì vui lắm, nhảy dựng lên cả ba mét, suýt nện vỡ cả nóc nhà.


Sau khi Diệp Thành tìm tòi trong ký ức, anh quyết định truyền dạy cho Bạch Vũ Hàn Thiên Địa Nghịch Huyết Thần Quyết, môn công pháp này chú trọng tu luyện khí huyết.
Đối với một người có Tiên Thiên linh căn hệ Huyết thì có thể nó là thứ được tạo ra dành riêng cho họ, nếu Bạch Vũ Hàn chịu khó thì hiển nhiên sẽ tăng tốc cực nhanh, thậm chí ngưng tụ Kim Đan cũng không phải chuyện khó.


Khi anh đã chuẩn bị xong hết, Đường Thi Vũ cũng chạy tới truyền đạt thiện chí của Long Đằng.


Diệp Thành khá là hài lòng với việc hợp tác cùng Long Đằng nên thể hiện sự cảm kích của mình.
Hai bên vô cùng vui vẻ rồi Đường Thi Vũ nghiêm túc nói: “Diệp Tiên sư, lần này anh diệt gần hết Hắc y giáo chủ như thế, chắc chắn đã trở thành cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt cần nhổ bỏ của Huyết Minh.
Không chừng họ còn mời cả Huyết Ma lão tổ ra để đối phó anh!"

Nói xong, cô ta lấy một xấp tài liệu ra, trịnh trọng nói: “Đây là tài liệu cơ mật của Long Đằng, trong đó có toàn bộ thông tin về Huyết Ma mà Long Đằng chúng tôi thu thập được trong mấy năm gần đây.
Dù có vài chuyện chỉ là truyền miệng nhưng chưa chắc nó không chính xác, tổng thể thì vẫn phản ánh đúng thực lực của Huyết Ma”.


“Mong anh… cẩn thận!"

Huyết Tổ, đây không phải là lần đầu tiên anh nghe thấy cái tên này.



Nghe nói đây là quỷ hút máu cuối cùng trên thế giới này, trong Tinh Tà kiếm phổ của Tinh Tà lão nhân từng ghi chép lại rằng: Năm xưa, khi lão du lịch phương Tây thì từng chạm mặt Huyết Tổ.
Nhưng đó là chuyện gần nghìn năm trước rồi, vị Huyết Ma lão tổ này vẫn còn sống, chắc cũng hơn nghìn tuổi rồi.


“Không sai, đúng là Huyết Tổ!"

Sắc mặt Đường Thi Vũ trở nên nghiêm trọng: “Huyết tộc là chủng tộc không có ác ma nào quá mạnh, đó là lý thuyết.
Nhưng năm đó, trong đại chiến Thần – Ma, Huyết tộc lại dựa vào khả năng tự chữa lành mạnh mẽ của mình để truyền thừa tới Huyết Ma cuối cùng”.


“Theo truyền thuyết, ông ta ngủ say ở nơi nào đó cổ xưa bên phương Tây, mấy trăm năm mới tỉnh lại ăn cơm một lần.
Lần nào cũng tạo thành huyết án lớn ở Âu châu.
Có một thành phố bị ăn sạch, chết hơn một trăm nghìn người.
Lần trước ông ta thức tỉnh là trăm năm trước nhưng khi đó tin tức chưa phát triển nên không nhiều người biết”.


Đường Thi Vũ lộ ra biểu cảm nghiêm trọng chưa từng có: “Dù ông ta không có sức mạnh thượng cổ trong trận chiến Thần – Ma nhưng vẫn là cường giả thật sự, số tuổi ít nhất năm nghìn năm, tuyệt đối không thể coi thường”.


“Hả? Sống năm nghìn năm à?”, Aokawa Sayuri ở cạnh nghe thế thì há hốc cả mồm.


Từ khi nhận làm bề tôi của Diệp Thành, cô ta đã gặp vô số cường giả nhưng kiểu sống năm nghìn năm của Huyết Ma lão tổ, hở chút là giết cả thành phố của con người thì là lần đầu nghe nói.



“Nếu dùng “Diệt” Tự Quyết này để xử lý giấc ngủ say thì đúng là có thể nhịn hơn năm nghìn năm đấy”.


Diệp Thành gật đầu, “Diệt” Tự Quyết là một pháp quyết được lan truyền rộng rãi ở tu chân, nhưng chỉ cần là người bước vào con đường tu chân thì rất dễ nắm được.


Nhưng phương pháp này đều chỉ được dùng trong trường hợp bất đắc dĩ.
Dù sao thì sau khi ngủ say, cơ thể sẽ rơi vào trạng thái vô thức, sống một nghìn năm, một vạn năm thì cũng có gì? Còn không thú vị bằng một trăm năm của người khác.


“Nhưng đây chỉ là truyền thuyết, thậm chí là huyết án trăm năm trước, cũng không thể biết là đó có phải do Huyết Minh cố tình tạo ra để đe dọa các nước phương Tây không nữa”.


Đường Thi Vũ thấy Diệp Thành như vậy thì còn tưởng anh sợ, không nhịn được mà lên tiếng an ủi, dù sao loại Huyền Tiên như Huyết Ma lão tổ cũng có thực lực cách quá xa so với kẻ địch là cường giả Thần Cảnh.


Diệp Thành cười khẽ, cuối cùng lại không nói gì, có lẽ người khác không biết nhưng anh rất rõ, Huyết Ma này chắc chắn còn sống.


“Hừ, hừ, đến đây đi, tôi đã biết nên dùng ông luyện đan gì rồi”.


Đường Thi Vũ cũng không biết trong lòng đối phương nghĩ gì, nếu không chắc sẽ sợ ngất xỉu luôn.
Cô ta im lặng hồi lâu mới nói: “Phải rồi, Long Đằng chúng tôi đêm nay còn tổ chức một bữa tiệc riêng cho anh, để cảm ơn việc anh giết Hắc y giáo chủ, lập công lớn cho võ đạo Hoa Hạ, không biết anh có tham gia không?”

“Lại là tiệc rượu à?”

Diệp Thành lại cười nhạt, cuối cùng anh vẫn đồng ý, dù sao cũng là có qua, có lại mới toại lòng nhau được chứ.

Long Đằng ủng hộ việc anh sáng lập tông môn, tất nhiên anh cũng phải báo đáp đối phương đàng hoàng.


Rất nhanh, trời tối dần, Diệp Thành không quá chú trọng ăn mặc nhưng mấy cô gái vẫn đè anh lại, bắt thay quần áo, lúc này mới thả anh đi tham gia tiệc rượu.


Thường thì với loại tiệc này, Aokawa Sayuri sẽ đi cùng anh nhưng hiện giờ cô ta đang bận rộn chọn lựa đệ tử tinh anh, hoàn toàn không thể tham dự cùng anh.
Mấy cô gái đều bận việc, cuối cùng, sau khi bàn bạc, họ quyết định để Aokawa Sakura đi thay chị mình, tham dự tiệc với Diệp Thành.


“Đây đúng là hành động vô vị!”

Đứng ở cửa nơi tổ chức tiệc, Diệp Thành bất đắc dĩ thở dài, sao anh lại biết nguyên nhân việc này chứ.
Mấy cô gái bận như thế mà vẫn muốn phái người đi theo mình là vì sợ mình lại vô cớ “nhặt” một cô gái về, khiến cho “hậu cung” này tăng thêm thành viên mới.


Đối với ý nghĩ này, Diệp Thành chỉ có thể trợn trắng mắt khinh thường, dù đời trước anh không hiểu chuyện tình yêu nam nữ nhưng anh biết lúc này là lúc đừng nên nói lý phụ nữ.


Ngược lại, Aokawa Sakura lại khá hào hứng, nếu nắm thóp được Diệp Thành thì có thể cô ta sẽ dùng uy hiếp này bắt Diệp Thành cho mình công pháp cao cấp.


Aokawa Sakura khá bất mãn với chuyện người này cho chị gái công pháp quý hiếm mà lại chỉ cho cô ta tu luyện công pháp bình thường.


- ------------------


.


Advertisement
';
Advertisement