Trùng Sinh Làm Tiên Đế Đô Thị - Diệp Thành (FULL)



“Chỉ là một lũ Ngụy Nguyên Anh, có hai người các ông là miễn cưỡng lọt vào mắt”, Tô Ma nhìn lướt qua, khinh bỉ khẽ hừ một tiếng, chỉ vào Thiên Huệ Thiên Quân và Nhất Tổ Huyết tộc.

Hai người họ đã là Nguyên Anh đỉnh phong, tu vi miễn cưỡng có thể sánh với trưởng lão Nguyên Anh trung kỳ của đại giáo biển sao.

Nhưng lúc này, các trưởng lão Nguyên Anh trung kỳ đứng sau lưng Tô Ma đâu chỉ có bảy tám người? Các trưởng lão Nguyên Anh sơ kỳ có tới mấy chục người, uy thế như dời non lấp bể, ép cho không khí đặc lại như nước.


Cho dù mấy trăm Nguyên Anh ngoại vực đến đây thì cũng kinh hồn khiếp đảm, không dám động đậy.

Các tu sĩ ngoại vực với sự dẫn đầu của Thiên Huệ Thiên Quân, vô cùng cung kính đối với Thần Tử Tô Ma.

“Tại sao đạo thống tứ sư đệ của tôi để lại ở ngôi sao này không đến gặp tôi?”, Tô Ma lười biếng nói.

!             “Bẩm điện hạ, đạo thống Vô Cực Cung do Tứ Thần Tử để lại đã bị Diệp Thành giết sạch vào một năm trước.

Không chỉ Vô Cực Cung, ngay cả đạo thống của Vạn Yêu Môn, Trường Sinh Giáo, Kim Ô Môn cũng đều bị Diệp Thành hủy diệt”, Thiên Huệ lão tổ bước lên, cung kính đáp.

“Ồ?”  
Tô Ma nheo mắt, mơ hồ có ánh sáng bạc bắn ra.


“To gan lắm, dám hủy cả đạo thống của Vô Cực Tông ta, tên Diệp Thành này là ai vậy? Hắn đang ở đâu? Lập tức lệnh cho hắn đến quỳ trước mặt Thần Tử điện hạ sám hối đi, nếu không sẽ giết cả nhà hắn!”, một trưởng lão Vô Cực Tông trách mắng.

“Bẩm điện hạ và các vị trưởng lão, tên Diệp Thành kia là cường giả số một đương thời của tinh vực bị lãng quên, từng dùng tu vi Xuất Khiếu san bằng thánh địa Lăng Tiêu, uy danh chấn động thiên hạ.

Hiện giờ, một số tông môn thậm chí còn định phong cậu ta làm Chân Tiên.

Tôi nghe nói, dạo này phái Sương Diệp của cậu ta đang chuẩn bị tổ chức đại lễ phong tiên”.

Đỉnh núi Hoành Lan sấm chớp rền vang, biển mây cuồn cuộn.

Thần tướng Thành Hành mặc giáp bạc dẫn theo mọi người đến, mấy chục Thiên Quân sừng sững sau lưng gã, cho dù không thi triển bất cứ phép thần thông nào, thì uy áp đáng sợ giáng xuống cũng khiến linh hồn của mọi người trong phạm vi mấy trăm dặm nứt vỡ.


Phái Sương Diệp không thể không dựng pháp trận lên, mới miễn cưỡng chống lại được luồng uy thế ngút trời như sóng dữ kia.

"Con dơi chết tiệt kia, lại dám đến nữa à? Trước đó bà đây đã tha cho một mạng rồi, nếu biết có ngày này, thì bà đây đã dùng vạn kiếm chém mày nát như tương rồi!"  
Aokawa Sakura ở trên Sương Diệp Các trợn to mắt la lên.

"Các người muốn gì?"  
Phong Linh đưa mắt nhìn các Nguyên Anh đứng sau lưng thần tướng Thành Hành, nhất là khi nhìn thấy mấy Thiên Quân vốn được mời đến Sương Diệp Các, bây giờ lại đi cùng Nhất Tổ Huyết tộc như Thiên Hải Thiên Quân, sắc mặt cô ta vô cùng lạnh lẽo.

.


Advertisement
';
Advertisement