Hoắc Việt Bách trở lại phòng làm việc, đang định tra tìm những mối quan hệ cả nhân của Diệp Mộc Châu, nhìn xem rốt cuộc có người đàn ông nào có liên hệ chặt chẽ với cô như vậy, có thể khiến cô đưa tặng một mặt dây chuyền ngọc giá cả cao ngất đến thế.
Nhưng anh còn chưa hành động thì chợt thấy Lâm Khiếu Phương mang vẻ mặt cứng đờ, sau đó run run rẩy rẩy ngẩng đầu:
"Ngài Cửu, tâm lý trả thù của anh có cần quá đáng đến như vậy không? Bà chủ chỉ không tặng quà cho anh thôi. Anh... Sao anh có thể bảo quản lý Trần vụ tội bà chủ sao chép thiết kế kia chứ? Cái này thì... đàn ông phải rộng lượng một chút..."
Sao chép? Ngón tay Hoắc Việt Bách của khựng lại: "Lấy báo cáo tới cho tôi." Diệp Mộc Châu đi vào phòng của mình, bỗng nhiên nhận được một cú điện thoại.
"Cô Diệp, rất xin lỗi, chúng tôi sẽ không sử dụng tác phẩm thiết kế của cô nữa, chúng tôi cũng hủy bỏ thành tích đứng đầu của cô! Xin ngày mai cô trả lại cái cúp hạng nhất, hơn nữa tiêu hủy bản thảo thiết kế Quốc Tế Hoắc Bính sẽ vĩnh viễn không hợp tác với loại thiết kế sư không có đạo đức như cô!"
Nói xong thì lập tức cúp điện thoại cái cạch. Diệp Mộc Châu nhíu mày, người của Quốc Tế Hoắc Bình bị bệnh gì vậy chứ?
Buổi chiều mới tuyên bố cô đứng hạng nhất, buổi tối đã nói vĩnh viễn không hợp tác, não bị chập mạch à?
Đúng lúc này, cô chợt phát hiện trong zalo của mình toàn là tin nhắn của đám bạn học.
[Cô thật sự sao chép? Vì ăn cắp của Vân Sơ nên cô mới lấy được giải nhất, quá không có liêm sỉ mà!]
[Thì ra cô ăn cắp nên mới cướp được vị trí đứng đầu của Khánh Thy, sao cô hèn hạ như vậy!]
Còn có một nữ sinh khá thân với cô, tức giận mà gửi liên tục mấy tin nhắn.
[Mộc Châu, sao bọn họ đều nói cậu sao chép? Tớ không tin cậu lại sao chép, cậu mau giải thích với Quốc Tế Hoắc Bình đi!]
[Con mẹ nó, Quốc Tế Hoắc Bình thật là không biết xấu hổ, mọi chuyện còn chưa được điều tra rõ mà lại đăng lên facebook trách cứ cậu, còn nói xin lỗi Vân Sơ, con mẹ nó, sao cậu có thể sao chép của Vân Sơ được? A a a tức chết tớ mất!]
Diệp Mộc Châu đáp lại cô ấy vài câu, bảo cô ấy không cần lo lắng, lúc này cô mới mở facebook ra, tìm được bài đăng đính trên đầu trang của Quốc Tế Hoắc Bình, sau đó liếc nhìn.
[Quốc Tế Hoắc Bình: Rất xin lỗi! Dưới tình huống chưa nghiêm túc xét duyệt kỹ càng, chúng tôi đã cho tác phẩm này đạt được giải nhất của cuộc thi đấu thiết kế lần
L
?
này của đại học Thanh Kiều, lại không ngờ sinh viên này đã sao chép bản thiết kế của thiết kế sự nổi tiếng quốc tế là cô Vân Sơ, hiện tại chúng tôi đã nhận thức được rõ sai lầm của bản thân, xin hủy bỏ thứ hạng và giải thưởng của cô Diệp Mộc Châu.]
[Xin cô Diệp Mộc Châu tôn trọng bản gốc, đừng đi con đường tắt là sao chép đạo nhái! Cũng xin cô Diệp nói xin lỗi với cô Vân Sơ!]
Đề cập đến Vân Sơ, bình luận lập tức nổ tung.
[Đậu xanh rau má, mới liếc nhìn một cái là thấy đẹp rồi, thiết kế này quả thật quá đáng tuyệt vời.]
[Nói chuyện tào lao, đây là sao chép của Vân Sơ! Qúa khinh người, dám sao chép tác phẩm của nữ thần, Diệp Mộc Châu này rốt cuộc là ai mà không biết xấu hổ vậy, mau nói xin lỗi đi]
[@ Đại học Thanh Kiều, sinh viên của trường ăn cắp tác phẩm của Vân Sơ, các thầy cô không phản ứng chút nào à? Đuổi học đi! Xử phạt đi chứ
[Sao chép của Vân Sơn thì không thể để yên được, xin đại học Thanh Kiều đưa ra phản ứng, đuổi học sinh viên sao chép, xin Diệp Mộc Châu cút ra đây giải thích!]
Sao chép? Diệp Mộc Châu nheo mắt lại rồi bỗng bật cười một tiếng. Thì ra biện pháp của Diệp Khánh Thy chính là cái này à?
Tạt nguyên chậu nước bẩn lên đầu của cô, ghép cho cô tội danh sao chép tác phẩm của Vân Sơ, sau đó cả đời Diệp Mộc Châu cũng không rửa sạch vết nhơ này được.
Nhưng tại sao Diệp Khánh Thy lại ngu xuẩn như vậy... Diệp Mộc Châu và Vân Sơn là một người mà.
Cô chính là Vân Sơ, cô sao chép bản thân mình ư?
Cô bỗng thật chờ mong nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Khánh Thy sau khi biết mình là Vân Sơ.
Ban đầu cô chỉ muốn sống không bon chen với đời, nhưng một số người không nên cưỡi lên đầu của cô...
Diệp Mộc Châu lấy điện thoại ra rồi liên lạc với một người: “Ngay chỗ bàn chuyện hợp tác vào ngày mốt, tôi muốn đích thân đến để... Xem náo nhiệt ..."