Truyện Thầy Phong Thủy - Trương Ly (full) - Tác giả: Vương Lỗi

 Dù khoảng cách chưa tới năm, sáu bước chân nhưng dưới ánh đèn đá thì khoảng cách cứ như kéo dài ra hàng trăm mét vậy.   

 

Khi chúng tôi còn cách cổ thi chưa tới hai mét thì cô gái ngồi bệt xuống đất kia bỗng phát ra tiếng kêu kinh người.   

 

Ngay sau đó, mông cô gái giống như được lắp lò xo lập tức bắn khỏi mặt đất.   

 

“Hỏng rồi, hỏng rồi, cổ thi quá tức giận rồi”.   

 

Tam Thanh nhìn tình hình lập tức kêu lên.   

 

Tôi còn đang băn khoăn không biết quá tức giận là cái gì thì cô gái kia bỗng há mồm, nhảy vọt lên cao, qua cả Tam Thanh và lao về phía tôi đang ở đằng sau.   

 

“Cháu trai, tuyệt đối không được nương tay. Giờ cô ấy không còn là người nữa đâu, nếu để cô ấy cắn phải thì cậu cũng sẽ giống y hệt cô ấy đấy!”  

 

Tam Thanh thấy mục tiêu của cô gái là tôi, định quay lại giúp thì không kịp nên vội vàng kêu lên.   

 

Tôi nhìn độ cao mà cô gái nhảy thì biết cô ấy không phải là con người nữa, rồi nghe Tam Thanh kêu lên như vậy, tôi lập tức cong người, đứng trên đầu mũi chân và bật lùi lại phía sau.   

 

Nhưng rõ ràng là cú bật không đủ để né đòn tấn công của cô gái kia, hai bàn tay cô gái sắp vồ tới vai tôi tới nơi…  

 

 

 

Cô gái kia trông cũng chỉ cỡ năm chục cân, đôi bàn tay gầy như que củi, giờ lại bị nhập nên đã biến thành một hành thi.  

 

Đặc điểm lớn nhất của hành thi chính là vô cùng khỏe.  

 

Nếu bị bàn tay gầy như củi này tóm vào vai thì dù không bị xé rách thịt thì cũng bị nó lột sống một lớp da.  

 

Trong lúc nguy cấp, tôi chỉ đành giơ hai tay lên che đầu, ít nhất thì bị thương ở tay cũng không phải là vết thương chí mạng.  

 

Có điều tôi phản ứng đã nhanh nhưng có người còn phản ứng nhanh hơn tôi.  

 

Tôi vốn tưởng đôi bàn tay kia sẽ giáng lên đầu tôi nhưng Uy Tinh đã kịp thời tung một cú đá giúp tôi giải vây.  

 

Một tiếng rên vang lên, đợi khi tôi bỏ tay ra nhìn thì phát hiện cô gái vừa hóa thành hành thi đã bị Uy Tinh đạp cho ngã vào tường.  

 

Có lẽ do mới bị nhập xác nên cô gái kia vẫn còn sót lại một chút phản ứng bản năng của con người.  

 

Sau khi bị đạp bay, cô ấy không bất chấp tất cả lao lên nữa mà ngồi xổm bên cạnh bức tường nhìn chúng tôi bằng ánh mắt căm thù như một con thú dữ.  

 

Cái miệng đang chảy dớt dãi kia còn phát ra những tiếng gầm gừ quái dị.  

 

"Sư thúc, làm thế nào bây giờ? Cô gái này có còn cứu được không?"  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement