Truyện Thầy Phong Thủy - Trương Ly (full) - Tác giả: Vương Lỗi

 Lời dụ dỗ và uy hiếp khiến Hồ tiên chẳng buồn cả cử động lông mày.   

 

“Đúng là đồ tiểu nhân nông cạn dốt nát vậy mà cũng có thể là gia chủ nhà họ Uy, ông cụ nhà ông mạnh hơn ông nhiều”.   

 

Vốn tưởng Hồ tiên đã có tuổi thì nói chuyện lịch sự, nào ngờ Hồ tiên bật lại Uy Chấn Tử không chừa miếng nào.   

 

Nói xong, Hồ tiên cảm thấy vẫn chưa đã còn bổ sung thêm một câu với vẻ thản nhiên.   

 

“Chẳng trách, chỉ có loại tiên gia như Miêu quỷ mới chịu ám lên người ông”.   

 

Câu nói này không chỉ hạ thấp giá trị của  Uy Chấn Tử mà đến cả Miêu quỷ cũng bị rớt xuống theo.   

 

Uy Chấn Tử vốn là một ông chủ kiêu ngạo, và Miêu quỷ kia chỉ có hơn ông ta chứ không có kém.   

 

Giờ nghe ông cụ Hồ hay chính là Hồ tiên hạ thấp giá trị của mình không chút do dự thì một người một tiên lập tức dựng tóc gáy.   

 

“Người ta nói Hồ tiên cửu thế cửu sinh, tôi muốn xem xem rốt cuộc thì ông có nổi chín mạng hay không!”  

 

Uy Chấn Tử nói bằng giọng của Miêu quỷ. Giọng nói kêu ngạo, sau đó kiễng chân nhảy qua đầu tôi, lao về phía ông cụ Hồ.   

 

Lúc này, từ xung quanh người của Uy Chấn Tử đột nhiên nổi lên một luồng khói đen, trong nháy mắt đã lấp đầy tới một nửa động núi.   

 

Tôi vốn định xem đại chiến của hai tiên đặc sắc như thế nào, nhưng khí đen xộc ra khiến tầm nhìn của tôi bị ngăn lại.   

 

Tôi thầm thở dài, khói đen này thực ra đã hóa thành sát khí vô cùng dày đặc, giống như có một tấm vải che trước mặt vậy.   

 

Đến cả đôi mắt có thể nhìn thấy kinh mạch vận chuyển trong cơ thể Uy Chấn Tử của tôi thì giờ cũng không thể nhìn thấy gì.   

 

“Lẽ nào đại tiên đánh nhau còn phải giấu sao? Lúc trước, khi Hắc tiên kia gây sự cũng dùng khí đen che mắt, sao giờ Miêu quỷ này cũng chơi trò như vậy chứ?”  

 

Không nhìn rõ tình hình bên trong đám khói đen khiến tôi cảm thấy bực bội.   

 

Thế nhưng cảm giác bực bội đó của tôi cũng không kéo dài lâu thì nghe thấy trong đám khói, giọng nói nghi ngờ của Miêu quỷ vang lên.   

 

Không đợi tôi suy nghĩ xem nó đang nghi ngờ cái gì thì vùng khí đen dày đặc giống như bị một lực nào đó hút sạch và nhanh chóng bay về phía cổ thi kia.   

 

“Con mèo này, không biết điều gì cả, ta đã không thèm quan tâm mà người còn cứ chõ mũi vào!”  

 

Cuối cùng thì ông cụ Hồ cũng đã tức giận. Giọng nói âm trầm lạnh lẽo, tiếng quát vang lên khiến mặt đất rung chuyển.   

 

Rồi bỗng có một luồng sáng vàng lao ra khỏi đám khí đen.   

 

“Á, cái lão hồ ly này đã dùng thủ đoạn gì vậy? Sao pháp thuật của tôi lại không có tác dụng vậy chứ?”  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement