Truyện Thầy Phong Thủy - Trương Ly (full) - Tác giả: Vương Lỗi

 “Tôi vốn là tiên bảo hộ của ông nội cậu, theo lời dặn dò của ông cậu, ở lại đây để trấn áp cổ thi này. Bao năm đã trôi qua, tôi tưởng cổ thi này sẽ không tỉnh lại nữa, không ngờ sự việc vẫn nằm trong dự liệu của ông ấy”.   

 

Cũng không biết dụng ý của ông cụ Hồ là gì. Cổ thi tỉnh lại không quan tâm, Uy Chấn Tử khiêu khích cũng mặc kệ, mà lại đi tới trước mặt tôi nói chuyện tầm phào. Thế nhưng nửa câu nói sau của ông cụ Hồ khiến tôi cảm thấy mù mờ, không hiểu được ý nghĩa là gì.   

 

Tôi cũng khá kinh ngạc. Tiên bảo hộ của ông nội tôi không ngờ lại là Hồ tiên chín đuôi.  

 

Trước đây tôi không hề biết trên người ông còn có một tiên gia cao thâm khó lường như vậy.   

 

“Ông cụ Hồ, ông nội tôi còn nói gì nữa không?”  

 

Mặc dù nghe không hiểu nhưng sau khi nghe nói ông cụ Hồ chính là tiên bảo hộ của ông nội thì tôi bỗng vô thức có một cảm giác thật gần gũi, cộng thêm trước đó ông cụ Hồ còn ký hiệp ước với tôi nên trước mặt tiên gia này tôi chẳng có gì phải dè chừng bèn vội vàng thăm dò về tình hình của ông nội.   

 

Chỉ có điều khi tôi đang muốn kết giao với ông cụ Hồ thì cổ thi và Uy Chấn Tử lại không có ý định tác thành cho tôi.   

 

Tôi vừa nói xong thì Uy Chấn Tử lập tức hét lên cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi.   

 

“Á! Hóa ra là cô ta! Tên họ Hồ kia, tôi đã nói tại sao mà ông không chịu nhập thế, hóa ra là vì canh chừng cô ta!”  

 

Dường như nghĩ ra một nhân vật nào đó cực kỳ khủng khiếp nên đến Miêu quỷ cũng để lộ ra vẻ hoảng sợ dù trước đó vô cùng cao ngạo.   

 

Sau tiếng kêu hét, phản ứng của Miêu quỷ cực lanh lẹ. Nó điểm chân, chẳng buồn quan tâm Hồ tiên các thứ, cứ thế là lao về phía cửa động.   

 

Nó không hề chậm trễ, phát hiện ra tình hình không ổn là lập tức định rút lui.   

 

Thế nhưng chân nó vừa rời khỏi mặt đất thì đột nhiên giống như bị thứ gì đó túm phải cổ chân và bị kéo ngược lại.   

 

Uy Chấn Tử mất thăng bằng, ngã sấp xuống đất trong tư thế chó chúc đầu.  

 

“Mẹ kiếp, không ngờ lại là cô ta. Cái tên họ Uy này, lẽ nào ông cố tình toan tính tôi? Sau này ông đây sẽ tính sổ với ông!”  

 

Miêu quỷ mượn dùng cơ thể của Uy Chấn Tử định bỏ chạy nhưng không thành công nên lập tức mặc kệ, chửi Uy Chấn Tử một tiếng rồi hóa thành một luồng sát khí không màu, phát tán ra bốn phía và luồn qua tường đất.   

 

Nhìn luồng khí của Miêu quỷ biến mất hoàn toàn trong nháy mắt, tôi há hốc miệng với vẻ không dám tin.   

 

Tên Miêu quỷ này lại bỏ chạy như vậy sao?  

 

Miêu quỷ bỏ chạy thì Uy Chấn Tử chẳng còn là gì nữa.   

 

Rồi vừa nãy bị mượn cơ thể, nguyên khí bị tiêu hao nhiều nên lúc này sắc mặt ông ta tái mét.   

 

“Uy Tinh, còn ngây ra đó làm gì?”  

 

Mặc dù vừa rồi ông ta không nói gì, nhưng những gì xảy ra trước mắt thì ông ta đều nắm rõ cả.   

 

Và dù ông ta cũng không biết rốt cuộc cổ thi kia là thứ gì nhưng đến cả Miêu quỷ lợi hại còn sợ hãi thì đương nhiên ông ta cũng không dám dây dưa. Trong lúc cuống quýt, ông ta hét lên với Uy Tinh đang ngây người ở bên cạnh.   



Lúc này Uy Tinh đang ngây ngô nhìn đám đông. Bị Uy Chấn Tử hét như vậy thì mới dần bừng tỉnh.  

Advertisement
';
Advertisement