Truyện Thầy Phong Thủy - Trương Ly (full) - Tác giả: Vương Lỗi

 Lúc này, tôi thật sự không thể nằm thêm được nữa.   

 

Dù đối phương là trộm hay là ma thì tôi cũng không thể ngồi không mà nhìn được.   

 

Tôi mặc quần áo, lặng lẽ mò mẫm trong bóng đêm và đi tới cánh cửa.   

 

Nhưng tôi không hề khinh suất mà áp sát vào cửa nghe một lúc. Tiếng bước chân dường như mỗi lúc một xa hơn và đi về phía cánh cổng trong sân.   

 

Tôi từ từ mở cánh cửa ra tạo thành một khe hở và mượn ánh trăng nhìn ra ngoài sân.   

 

Đúng là có một bóng hình đen xì đang đi về phía cánh cửa.   

 

Thế nhưng tư thế bước đi của bóng hình này có phần quen thuộc, tôi nhìn một lúc là lập tức nhận ra ngay.   

 

Là Hoàng Cường.   

 

Có lẽ Hoàng Cường không ngờ rằng giờ này tôi vẫn chưa ngủ, cũng không hề đề phòng có người ở phía sau đang lặng lẽ theo dõi ông ấy. Ông ấy cứ thế đi thẳng về phía cánh cửa, mở nó ra và lẻn ra ngoài.   

 

Tôi chau mày nhìn Hoàng Cường bước ra ngoài và cảm thấy khó hiểu.   

 

Chật vật cả ngày trời, ông ấy không nghỉ ngơi mà đêm hôm chuồn ra ngoài làm gì ?

Nhìn theo bóng hình của Hoàng Cường lặng lẽ biến mất sau cánh cửa, tôi cũng chẳng hề do dự bèn khẽ mở cửa, kiễng chân đi theo.

 

Màn đêm nơi núi rừng khiến người ta cảm thấy sợ hãi. Dù tôi từ nhỏ đã lớn lên trong thôn ở rừng núi thì cũng không dám tùy tiện đi đêm.

 

Dù là người to gan thế nào thì cũng luôn có một cảm giác sợ hãi vô hình đối với bóng đêm.

 

Cảm giác sợ hãi này không chỉ đơn giản là sợ ma mà là nỗi sợ hãi do không thể biết trước.

 

Tại sao lại nói như vậy.

 

Khi thị giác của con người bị khóa chặt thì những giác quan khác sẽ trở nên vô cùng nhạy cảm. Đây chính là khả năng tự bảo vệ của cơ thể. Là một hành vi phản kháng lại đối với nguy hiểm của thế giới bên ngoài.

 

Thực ra phản ứng kiểu này khá đáng sợ. Bởi vì nó sẽ khiến bạn phải ở trong trạng thái cảnh giác và nhạy cảm cao độ trong khoảng thời gian dài. Nếu như tâm lý không vững vàng thì rất dễ vì căng thẳng mà bị bùng nổ.

 

Mà màn đêm trong rừng núi, ngoài việc mang đến cho con người cảm giác sợ hãi và mất tự nhiên ra thì còn có những nguy hiểm khác đang chờ đợi bạn. Ví dụ như dã thú và ác quỷ hoặc là những loại linh thú như chồn yêu xuất hiện để quấy phá bạn.

 

Vì vậy nếu như không phải tình huống bất đắc dĩ thì những người ở trong núi cũng sẽ rất ít khi mạo hiểm đi đêm.

 

Hoàng Cường vốn có hiểu biết về chuyện âm dương, rồi lại vừa trải qua sự việc bị chồn yêu ngăn chặn, vậy theo lý mà nói, lúc này ông ấy càng phải tránh việc một mình ra khỏi cửa đi đêm mới phải.

 

Trừ khi ông ấy có việc bắt buộc phải làm, thậm chí là dù có sợ hãi thì cũng phải làm.

 

Cổng nhà Hoàng Cường đối diện với hai con đường. Một con đường thông ra ngoài thôn, con đường còn lại thì kéo dài vào trong khu dãy núi.

 

Tôi lặng lẽ ra khỏi cửa và nhìn xung quanh.

 

Không thấy Hoàng Cường đâu nữa!

 

Dù thời gian tôi đuổi ra tới nơi cũng chưa tới ba nhịp thở.

 

Dù Hoàng Cường có chạy và chạy theo con đường nào thì cũng đều là đường thẳng, ít ra tôi phải nhìn thấy bóng dáng của ông ấy mới phải.

Advertisement
';
Advertisement