Truyện: Vợ của vua địa ngục - Đồng Đồng (full)

Chương 275: Cha con

“Ông là người bạn rất quan trọng đối với tôi, sao tôi có thể không tới cứu ông được chứ!” Tôi ôm chầm lấy Lão Quỷ: “Lão Quỷ, ông cứ yên tâm đi, tôi nhất định sẽ cứu ông ra ngoài!”

“Bây giờ cứu thế nào đây?” Ma nữ tóc dài xị mặt: “Người duy nhất có pháp lực đã bị trói mất rồi, nhà giam này bố trí loại trận pháp rất mạnh, nếu không có chìa khóa…”

Lời của ma nữ tóc dài còn chưa nói hết thì thân trên và thân dưới của bốn tên yêu quái cóc canh giữ bên ngoài đã bị chém thành hai nửa, ngay cả kêu cũng không kịp thì đã chết.

“Gì vậy?” Ma nữ tóc dài trố mắt.

Lãnh Mạch hiện nguyên hình từ hình dáng ẩn thân, trên người mặc chiếc áo choàng màu đen của tử thần, chiếc liêm vạt nhuốm máu bị ném đại sang một bên, anh ta cúi người xuống lấy chiếc chìa khóa treo bên hông của yêu quái cóc.

“Anh là… a! Sao tôi lại quên được nhỉ, chúng †a vẫn còn có quỷ sai đại nhân kia mà!” Ma nữ tóc dài đột nhiên nhớ ra liền cất giọng hét thất thanh, gã răng nanh vội vàng bịt chặt miệng cô †a, khi ấy cô ta mới nhận ra bọn tôi vẫn đang ở trong ngục, bên ngoài vẫn còn binh sĩ của Sỉ Mi đang canh phòng.

Lãnh Mạch dùng chìa khóa mở cửa nhà lao, bước vào, tôi kích động muốn nói chuyện với anh ta, nhưng anh ta lại lạnh lùng đanh mặt không thèm để ý đến tôi, mà đi thẳng về phía Tống Tử Thanh.

Tôi ủ rũ cúi đầu xuống.

Biết ngay sẽ như vậy mà.

Tống Tử Thanh nói với Lãnh Mạch: “Chắc anh cũng biết nên phá trận pháp này như thế nào: Lãnh Mạch không nói gì, anh niệm thần chú, sợi dây thừng trên người Tống Tử Thanh lập tức đứt lìa, Tống Tử Thanh được giải thoát, giang tay dạng chân vận động xương cốt: “Mẹ nó, lát nữa phải đòi lại mối thù này mới được!”

Lãnh Mạch quay người lại chậm rãi đi từng bước về phía tôi.

“Lãnh Mạch..” Tôi trưng ra khuôn mặt cầu xin sự tha thứ: “Vừa rồi mọi chuyện xảy đến quá đột ngột, vậy nên tôi…”

Anh ta xây xẩm mặt mày năm chặt lấy vai tôi, tôi sững sờ, một giây sau, anh ta nghiêng người cúi xuống hung hăng chặn miệng tôi lại.

Trước mặt biết bao nhiêu người thế này nên tôi vẫn thấy hơi xấu hổ, nhưng tôi không vùng vấy, mà ôm chặt cổ anh ta rồi nhón chân lên, để mặc cho anh ta tách răng tôi ra rồi bắt đầu một nụ hôn sâu.

Nếu bây giờ không phối hợp với anh ta thì có lẽ sau khi chuyện này kết thúc tôi sẽ phải chết.

Nhưng ngay cả khi đã phối hợp với anh ta rồi mà lửa giận trong lòng anh ta vẫn chưa thể nguôi ngoai, sau khi hôn tôi xong, anh ta vẫn không thèm để ý đến tôi, cả gương mặt vẫn bị mây đen của bão tố che lấp, anh ta lấy ra một dải băng gạc từ trong áo choàng ra quấn quanh vai trái của tôi, tôi suýt quên mất, vừa nấy vai tôi đã bị Si Mị căn chảy máu, bây giờ máu đã khô, vết thương biến thành một màu đen kịt. Tôi không kìm được lòng mà có chút lo lăng: “Trên người Si Mị không có virus gì chứ?

Xuýt… Lãnh Mạch, đau quá…

Vừa nhắc tới Si Mị là lực trên tay Lãnh Mạch liền mạnh thêm, tôi đau tới mức nghiến răng nghiến lợi xin tha, anh ta hậm hực băng bó cho tôi, sau đó đẩy tôi một cái để tôi lùi sang một bên, rồi đi tới trước mặt Lão Quỷ, nhìn chăm chằm vào ông ấy với dáng vẻ cao cao tại thượng: “Chuyện phải đến cuối cùng cũng đến rồi, tôi bảo ông đi đầu thai từ lâu rồi cơ mà, nhưng ông cứ khăng khăng không chịu đi”

Lão Quỷ thở dài, cúi đầu xuống: “Xin lỗi Lãnh Mạch đại nhân, chuốc thêm phiền phức cho Ngài rồi”

Tôi không hiểu bọn họ đang nói gì nên đi qua đó nhìn Lão Quỷ, rồi lại nhìn Lãnh Mạch “Lãnh Mạch, có phải anh biết chuyện gì đó không? Tại sao anh lại nói chuyện phải đến cuối cùng cũng đến rồi? Chẳng nhế tất cả những chuyện này đều là điều anh đã dự liệu được từ trước sao?”

Lãnh Mạch lạnh lùng liếc tôi một cái, rồi né ánh mắt đi chỗ khác .“ Đừng nhỏ mọn như vậy có được không hả…

“Tôi không ngờ hạt phong ấn lại nằm trong tay cô Đồng, càng không ngờ rằng mối duyên gặp gỡ giữa tôi và cô Đồng lại khiến cô ấy rơi vào hiểm cảnh như thế này, đều tại tôi” Lão Quỷ nói: “Đều tại tôi không biết cách dạy con”

“Khoan đã! Không biết cách dạy con?” Tôi hoàn toàn ngơ ngác: “Lão Quỷ, Lãnh Mạch, rốt cuộc hai người đang nói chuyện gì vậy, sao tôi chẳng hiểu gì hết, hai người có thể giải thích cho tôi nghe một chút không vậy?”

Lãnh Mạch hừ lạnh một tiếng, anh ta vẫn không chịu nói thêm gì.

“Cô Đồng, tôi xin lỗi, Lão Quỷ tôi không muốn giấu cô” Lão Quỷ từ dưới đất đứng dậy, nhìn tôi: “Lão Quỷ luôn giấu diếm thân phận của mình, không phải vì tôi không tin cô Đồng đâu, mà là vì không muốn cô Đồng sa chân vào vũng bùn này, nhưng người tính không bằng trời tính, Lão Quỷ thật sự không thể ngờ rằng cô lại có hạt phong ấn, và cũng không thể ngờ rằng Sỉ Mị lại tới tìm cô thật”

“Chuyện đã đến nước này rồi, Lão Quỷ, ông có thể nói cho tôi biết thân phận của ông là gì không?” Tôi nói “Được, vì món nợ tình nghĩa của cô Đồng, Lão Quỷ sẽ nói cho cô biết tất cả mọi chuyện từ đầu đến cuối” Lão Quỷ gật đầu, rồi nói: “Tôi tên là Chuyên Húc, Sỉ Mi và Võng Lưỡng là con trai của tôi”

“Cái gì cơ?!” Tuy tôi đã đoán được một chút, nhưng sau khi chính tai nghe Lão Quỷ nói ra, tôi vần kinh ngạc đến mức không khép.

miệng lại được: “Tên thủ lĩnh Sỉ Mị xấu xa cực điểm kia là con trai của ông á?! Vả lại cái hạt phong ấn gọi là cái gì hạt phong ấn Võng Lưỡng kia cũng là con trai của ông á?!”

“Đúng vậy, chúng đều là con trai của Lão Quỷ tôi đây”

Sỉ Mị và Võng Lưỡng là anh em trai, Si Mị là anh, Võng Lưỡng là em, Lão Quỷ kể rằng, lúc.

nhỏ, Si Mị và Võng Lưỡng đều không có bất kỳ tà niệm nào, nhưng có lẽ vì Si Mị và Võng Lưỡng sinh ra trong thời chiến tranh loạn lạc, nên dần dần sau khi lớn lên, Si Mị bỗng trở nên rất phản nghịch, vả lại còn bị đám quỷ quái trong rừng du dỗ, nên anh ta bắt đầu tu luyện tà thuật. Sau khi Lão Quỷ phát hiện ra liền cấm Si Mị làm chuyện đó, rồi đánh Sỉ Mị một trận tơi bời. Nhưng làm vậy không những không có kết quả gì, trái lại còn khiến Si Mị ngày càng phản nghịch hơn. Hôm Sỉ Mị tròn mười tám tuổi, Sỉ Mị đã giết chết người đầu tiên trong cuộc đời mình, đó là một đứa trẻ, anh ta đã uống máu tươi của đứa trẻ đó, ăn tim của đứa trẻ đó để tăng năng lực tà thuật.

Khi ấy là thời kỳ chiến tranh giữa Xi Vưu* và Hoàng Đế, Lão Quỷ xao nhãng việc dạy dỗ Si Mi, đến khi ông ấy phát hiện ra thì Si Mị đã ăn hết 999 trái tim của 999 đứa trẻ, tu luyện thành công tà công, biến thành quái vật nửa người nửa quỷ, thoát khỏi sự khống chế của Lão Quỷ, đầu quân cho quân đoàn Xi Vưu, trở thành vị tướng đắc lực nhất của quân đoàn Xi Vưu, bày mưu khống chế nhân gian, biến nhân gian thành nhà ngục.

Tà công của Sỉ Mị mạnh vô cùng, sau khi có được Sỉ Mị, Xi Vưu như được thần giúp đỡ, đàn áp được quân đội của Hoàng Đế, thấy quên đội Hoàng Đế sắp bị nhấn chìm, Lão Quỷ.

đã đưa ra một quyết định cực kỳ đau khổ.

Nếu muốn đập tan tà công của Sỉ Mị, thì bắt buộc phải sử dụng máu thịt của anh em ruột để luyện thành hạt phong ấn, lấy máu của Hoàng Đế làm thuốc dẫn cho anh em ruột ăn, kích hoạt hạt phong ấn, rồi mới có thể tiêu diệt được Sỉ MỊ.

Mà anh em ruột của Si Mị chỉ có mình Võng Lưỡng mà thôi.

Để cứu xã tắc, để nhân gian được thái bình, Lão Quỷ đã gọi đứa con trai út là Võng Lưỡng vào phòng nói chuyện suốt một đêm. Đứa con trai út đồng ý hi sinh mình để giải cứu thế giới, Lão Quỷ đau đớn khôn cùng, nhưng không còn lựa chọn nào khác, ông ấy đã đích thân đẩy con trai mình vào lò lửa để nung chảy máu thịt của đứa con trai út Võng Lưỡng, ngưng đọng thành một viên hạt.

Viên hạt ấy có tên là hạt phong ấn Võng Lưỡng.

Hoàng Đế nhỏ máu lên hạt phong ấn Võng Lưỡng, Lão Quỷ nuốt viên hạt phong ấn luyện từ máu thịt của con trai út vào bụng.

Bố không thể không nuốt máu thịt của con trai mình, tôi không biết Lão Quỷ khi ấy đã phải chịu đau đớn đến nhường nào.

Giờ đây, khi nghìn năm đã qua, lúc nhắc tới chuyện này nước mắt ông ấy vẫn còn rưng rưng.

Advertisement
';
Advertisement