Truyện: Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng Trốn (full) - Lâm Quân, Lê Nhật Linh

Chương 912: Cậu ta nạt em?

Trên đường lái ô tô về nhà, đây là lần đầu tiên mà anh cảm thấy sung sướng kể từ khi đến nước Pháp.

Nhật Linh nhận lấy bình thuốc anh đưa cho cô, trong mắt ánh lên vẻ nghỉ hoặc.

“Ngoan, uống vào đi, từ giờ về sau em sẽ không còn cần phải uống thuốc nữa”

“Thứ này lấy từ đâu ra vậy?”

Bên tai anh là giọng nói khàn khàn của cô, trong mắt là hình ảnh đôi gò má xinh đẹp còn có ánh mắt biết nói của cô nữa.

“Đương nhiên là anh tìm chuyên gia điều chế riêng cho em rồi”

Lâm Quân dùng sức xoa xoa mái tóc mềm của cô, trong ánh mắt tràn ngập sự thương yêu.

Lê Nhật Linh cười, cô uống thuốc giải, thế nhưng không biết tại sao sau khi uống xong cô lại cảm thấy chóng mặt, hình dáng Lâm Quân trở nên nhòe đi trước mắt cô, hai mắt cô tối sầm ngã vào trong lòng Lâm Quân.

“Nhật Linh? Nhật Linhl”

Lâm Quân hoảng sợ lay người trong ngực, chẳng lẽ anh thực sự bị Jackson lừa rồi hay sao?

“Sao vậy? Có chuyện gì rồi?”

Lê Minh Nguyệt nghe thấy động tĩnh bèn chạy ra, cô thấy Lâm Quân ôm Nhật Linh điên cuồng chạy ra phía ngoài cửa.

Lê Minh Nguyệt không nhận được đáp án cũng biết là Nhật Linh xảy ra chuyện rồi, cô ấy chạy theo phía sau anh rồi cùng lên xe.

Xe chạy thẳng về phía bệnh viện, Lâm Quân thỉnh thoảng lại liếc nhìn về phía Nhật Linh, trong lòng dẫn vặt giống như là lửa đốt.

Lê Minh Nguyệt săn sóc ôm lấy Nhật Linh, nhẹ nhàng võ nhẹ lên người cô, hơi thở của Lê Nhật Linh đều đặn, ai không biết còn cho rằng cô đang ngủ, thế nhưng cô lại cứ một mực không tỉnh lại.

“Sắc mặt của Nhật Linh tệ quá, em ấy bị làm sao vậy?”

Câu này của Lê Minh Nguyệt làm cho Lâm Quân dùng sức đạp chân ga một cái, dọa Lê Minh Nguyệt sợ đến không dám nói gì nữa.

Cuối cùng thì xe cũng vững vàng dừng ở bệnh viện Lê vân Hàng đang năm, con ngươi của Lâm Quân giống như phủ băng lạnh, anh ôm lấy Nhật Linh chạy vọt vào.

Hộ sĩ trực ban nhìn thấy tình cảnh này thì cho rằng Lê Nhật Linh nguy kịch lắm rồi vì vậy trực tiếp sắp xếp cô vào phòng cấp cứu.

“Vợ ơi, Lâm Quân, ôi đệt, chuyện gì thế này?”

Hà Dĩ Phong xách theo cơm đi tới, thấy vẻ mặt của hai người rất nghiêm trọng thì chẳng hiểu mô tê gì cả.

“Cũng vậy”

Nhìn thấy Hà Dĩ Phong, trong lòng của Lê Minh Nguyệt liền trấn định lại, cô ấy tiến lên phía trước, vẻ hơi tủi thân.

“Mọi người đến thăm chú Hàng hả?”

“Không phải, là vì Nhật Linh”

“Nhật Linh?” Hà Dĩ Phong thoáng nhìn qua Lâm Quân, không phải cậu ta gọi điện thoại nói rằng đã tìm được thuốc giải cho Nhật Linh rồi hay sao?

Vậy thì bây giờ đã xảy ra chuyện gì? Hà Dĩ Phong không hiểu tình hình hiện tại ra làm sao.

“Nhật Linh té xỉu” Lâm Quân không kịp nhiều lời, dùng hai ba câu để giải thích qua tình huống.

“Xảy ra chuyện gì rồi?” Hà Dĩ Phong vội vàng truy hỏi, trong lòng cũng có mấy phần khẩn trương, chẳng lẽ vì Jackson đã động tay động chân gì với thuốc giải hay sao? Thế nhưng với tính thận trọng kia của Lâm Quân, sao anh có thể không điều tra ra được?

Hiện tại Lâm Quân nào có tâm tình để ý đến anh ta, anh dựa vào tường không nói câu nào.

“Vừa nãy em cũng hỏi rồi, anh ấy chẳng nói câu nào cả. Để anh ấy yên lặng một lát đi”

Lê Minh Nguyệt kéo Hà Dĩ Phong, ý bảo anh ta đừng nên hỏi thêm gì nữa.

“Cậu ta nạt em?”

À Dĩ Phong cau có chờ Lê Minh Nguyệt trả lời.

“Không có” Giọng nói của Lê Minh Nguyệt rất nhỏ, vừa rồi quả thật đã bị Lâm Quân dọa sợ.

“Cậu ta khẳng định đã nạt em” Hà Dĩ Phong hiển nhiên là không tin vào lý do thoái thác của Lê Minh Nguyệt, anh ta đi về phía Lâm Quân.

“Này, Hà Dĩ Phong!” Lê Minh Nguyệt vội vàng tiến lên lôi kéo Hà Dĩ Phong, sợ anh kích động.

“Em đừng có cản anh” Hà Dĩ Phong kéo tay Lê Minh Nguyệt ra.

“Cậu còn là đàn ông không? Không bảo vệ được người phụ nữ của bản thân thì thôi lại còn trút giận lên người khác!”

Lâm Quân nhìn anh ta, không tính toán phản kích. Hết thảy những điều này bị Hạ Linh ra ngoài đi vệ sinh nhìn thấy hết, trong lòng cô ấy chua xót, lau nước mắt rời đi.

“Các cậu đang làm cái gì vậy! Bệnh viện không phải là chỗ để đánh nhaul”

Cửa phòng phẫu thuật mở ra, Lâm Quân đẩy Hà Dĩ Phong qua một bên, chạy về phía bác sĩ.

“Sao rồi?”

“Các cậu đúng là làm liều!”

Lâm Quân nghe bác sĩ nói vậy thì nhíu chặt chân mày, trong lòng rơi đánh bộp một cái.

Advertisement
';
Advertisement