Cũng may không qua bao lâu thì Lê Nhật Linh tỉnh lại, cô nghiêng người là có thể nhìn thấy Lâm Quân ngồi bên giường đang cầm lấy tay mình, trên mặt anh hiện lên mấy phần mệt mỏi.
n uống chút nước không?” Lâm Quân vừa chuẩn bị đứng dậy, trong khoảng thời gian này, số lần anh vào bệnh viện còn nhiều hơn số lần về nhà, anh gần như đã quen với mấy chuyện như này rồi.
“Không cần đâu” Lê Nhật Linh kéo anh, trong mắt đều là đau lòng, cô nỗ lực thử ngồi dậy, thế nhưng toàn thân trên dưới đều mềm nhũn không có sức lực.
Lâm Quân vội vàng kê hai cái gối ngang hông cô rồi đỡ cô ngồi dậy.
“Đỡ hơn chút nào không?” Lâm Quân một bên lấy nước một bên nghiêng đầu nhìn Lê Nhật Linh, nước trong tay anh vẫn được kiểm soát tốt, không nóng cũng không lạnh.
Lê Nhật Linh mấp máy môi, nhận cốc nước nhưng không có lên tiếng, cô chăm chú nhìn Lâm Quân, nét mặt nghiêm túc.
“Sao thế? Trên mặt anh có dính gì à?” Lâm Quân sờ mặt mình, anh nhìn Lê Nhật Linh, không biết cô
đang nhìn cái gì.
Trong lòng Lê Nhật Linh hơi khó chịu, thế nhưng lại cảm thấy bản thân nhất định phải biết chân tướng ngày hôm nay.
Mấy ngày gần đây cô sinh bệnh nhưng một mực chưa từng hỏi Lâm Quân cái gì, đầu tiên là bởi vì bản thân Lâm Quân không nhắc tới chuyện này với cô, cô cũng biết gần đây xảy ra rất nhiều chuyện nên không muốn anh lại thêm lo lắng vì mình, thứ hai là bởi vì có lẽ bản thân cô cũng hơi sợ cái kết quả này.
“Rốt cuộc là làm sao vậy?” Sắc mặt Lâm Quân cũng trở nên nghiêm túc, biểu tình thấy chết không sở kia của Lệ Nhật Linh làm cho trái tim anh giống như bị hai bàn tay bóp chặt lấy, không cách nào thở nổi.
Lê Nhật Linh ngẩng đầu, con người trong vắt nhìn thẳng vào mắt Lâm Quân, môi nhẹ nhàng mấp máy: “Lâm Quân, rốt cuộc là em bị bệnh gì?”
“Bị bệnh gì?”
“Ừm, trong khoảng thời gian này em vẫn luôn cảm thấy thân thể khó chịu, lại nhiều lần hôn mê, thế nhưng anh cứ một mực không nói cho em biết đã xảy ra chuyện gì, em cũng không có hỏi. Thế nhưng bây giờ em nghĩ rằng bản thân em vẫn muốn biết tình huống của mình ra sao, em không muốn bản thân không còn nhiều thời gian nữa mà vẫn không thể ở bên cạnh con” Lê Nhật Linh nghĩ đến Hòa Phong, Hạ Ly và Lâm Cảnh, thanh âm cũng bất giác mà nghẹn ngào lên.
Thân thể của cô ra sao thì tự cô biết, Lâm Quân mỗi ngày đều cho cô uống rất nhiều thuốc, nhìn thấy cô cũng cứ muốn nói lại thôi, mặc kệ là ai cũng sẽ biết mình có chuyện, cô có thể chống đỡ đến bây giờ
mới hỏi anh đã coi như là không dễ dàng gì rồi.
Thế nhưng Lâm Quân nghe cô nói xong tức khắc lại cảm thấy dở khóc dở cười, anh không nói cho cô biết là bởi vì không biết nên nói như thế nào với cô chuyện cô bị trúng độc nhưng anh lại không tìm được thuốc giải, lý do khác nữa chính là không muốn để cho Lê Nhật Linh biết anh vì cô mà không tiếc hợp tác với Jackson.
Nhưng bây giờ độc trong người cô đã được giải rồi, anh đương nhiên cũng chẳng còn phải lo lắng trước sau nữa rồi.
“Em không bị bệnh gì cả”
Lê Nhật Linh lắc đầu, dáng vẻ rõ ràng là không tin: “Lâm Quân, em nghiêm túc đấy, anh không cần gạt em nữa, em đã chuẩn bị tốt tâm lý rồi.”
“Anh thật sự không có gạt em”
“Vậy sao em lại đột nhiên té xỉu? Lê Minh Nguyệt đã nói cho em biết rồi!” Lê Nhật Linh hơi tức giận, Lâm Quân đến giờ còn không muốn tự nói cho cô.
Lâm Quân nhướng mày, Lê Minh Nguyệt đã nói cho cô ấy biết rồi mà cô ấy vẫn hỏi anh như vậy sao?
Đây rõ ràng là muốn lừa anh, cô gái nhỏ của anh trở nên thông minh như vậy từ lúc nào rồi?
“Nếu Lê Minh Nguyệt đã nói cho em biết thì anh đây cũng không cần nói nữa” Lâm Quân gật đầu, dáng vẻ như có điều suy nghĩ.
Lê Nhật Linh thở phì phò, biết tâm tư của mình đã bị Lâm Quân nhìn thấu thì tức khắc vừa giận vừa hết cách.
“Lâm Quân!”
“Được rồi” Lầm Quần cười cười, nhận lấy ly nước trong tay Lê Nhật Linh để ở một bên trên bàn, anh giơ tay ra xoa tóc cô: “Em không sao hết, chỉ là trung chút độc, thế nhưng độc đã được giải hết rồi”
“Trúng độc?” Lê Nhật Linh chau mày, nửa tin nửa ngờ nhìn Lâm Quân: “Đã xảy ra chuyện gì?”
“Lúc em bị Jackson bắt cóc, lão ta đã bỏ chút đồ vào trong thức ăn của em, sau đó độc trong người em phát tác thì lão ta muốn dùng em để ép anh hợp tác với lão”
“Sau đó thì sao?” Lê Nhật Linh ngẩn người, đây là nguyên nhân Lâm Quân đưa cô rời khỏi nhà Lê Vân Hàng sao? Cô biết Jackson là kẻ để tiện, thế nhưng căn bản không nghĩ tới lão ta sẽ dùng tới thủ đoạn bẩn thỉu như vậy.