Tiêu Dạ Nhiễm chính là Thánh nữ nhất đại tông môn Vạn Ma Quốc U La Tông.
Mà người vây công nàng thì lại đến từ tam đại Ma Đạo Thánh Địa xung quanh Vạn Ma Quốc.
Ba thế lực này lấy tam đại trưởng lão Lạc Dương Thánh Địa Vũ Tiến Đào, Tuyệt U Thánh Địa Liên Khang, Hàn Huyết Thánh Địa Tư Không Đồ cầm đầu. Mặc dù đang ở trong vòng vây kín mít của tam đại thế lực, Tiêu Dạ Nhiễm vẫn không muốn thúc thủ chịu trói.
Nàng đã âm thầm quyết định, cho dù là chết thì cũng không thể khuất phục dưới dâm uy của tam đại thế lực này.
Mà nhìn thấy Tiêu Dạ Nhiễm cầm ma kiếm trong tay, dáng vẻ như muốn tử chiến đến cùng.
Bắp thịt trên mặt của đám người Vũ Tiến Đào đều co rút lại.
Vũ Tiến Đào cả giận nói: "Tiểu nha đầu họ Tiêu, ngươi chớ có dựa vào nơi hiểm yếu chống lại!"
"U La Tông các ngươi đã bị chúng ta diệt tuyệt, ngươi có phản kháng như thế nào đi nữa cũng chỉ là phí công mà thôi!”
Liên Khang vuốt vuốt râu dê của mình, âm độc cười nói: "Ngoan ngoãn nghe lời, để chúng ta rút máu của ngươi, ta có thể cam đoan giữ lại một mạng cho ngươi."
Tư Không Đồ ánh mắt hèn mọn quan sát thân thể Tiêu Dạ Nhiễm, cười nói: "Dáng vẻ hoa nhường nguyệt thẹn như thế nếu như bị giết thì thật là đáng tiếc! Thánh nữ, ngươi chớ có nhất thời hồ đồ a!"
Sau khi bọn họ nói xong thì những người còn lại của tam đại thánh địa cũng cười to lên.
“Tiểu nha đầu, từ bỏ chống lại đi, để lại một cái mạng quan trọng hơn tất cả mọi thứ!"
"Không sai, nếu như người đồng ý thì thậm chí còn có thể gả cho Thánh Chủ của chúng ta để giữ mạng, ta tin tưởng chắc chắn Thánh Chủ sẽ không ghét bỏ thân phận hèn mọn của ngươi!"
Nhìn ánh mắt đùa cợt của bọn họ.
Tiêu Dạ Nhiễm cần răng một cái, vô cùng xấu hổ, giận dữ nói ra: "Không hổ là hạng người hạ lưu hèn hạ không biết hổ thẹn, Tiêu Dạ Nhiễm ta chết thì chết
"Cho dù chảy hết một giọt máu cuối cùng trên người ta cũng không để cho các ngươi đạt được ý muốn đâu!"
Nói xong, nàng giơ ma kiếm lên, thôi động chân nguyên toàn thân giết ra ngoài.
Lần này U La Tông gặp nạn, nguyên nhân chân chính chính là Thiên Ma Thánh Thể của nàng bị bộc lộ tin tức ra ngoài. Mà Thiên Ma Thánh Thể chính là một rong số thập đại thể chất Thần cấp trong Ma Giới. Có được thể chất này, có thể nhanh chóng vượt xa những ma tu khác trên con đường tu luyện Ma đạo.
Cho dù là thiên phú hay là tốc độ tu luyện hoặc là hạn mức cao nhất trên con đường tu luyện đều không phải là ma tu bình thường có thể sánh được. Mà bên trong Thiên Ma Thánh Thế, bộ phận mấu chốt nhất chính là Thiên Ma Thánh Huyết. Loại huyết mạch này giống như là nguồn suối cuồn cuộn không dứt có thể nuôi dưỡng Thiên Ma Thánh Thể. Khiến cho Thánh thể trưởng thành với tốc độ khó mà tưởng tượng được, mang lại lợi ích to lớn cho bản thân.
Mà những người trước mắt này chính là nhắm vào Thiên Ma Thánh Huyết của nàng mà tới. Sau khi bọn họ vây quét U La Tông và giết sạch tất cả những người khác thì một đường truy sát theo Tiêu Dạ Nhiễm đến tận chỗ này.
Mục đích của bọn họ cũng rất là rõ ràng đó chính là rút sạch Thiên Ma Thánh Huyết ở trên người Tiêu Dạ Nhiễm.
Mặc với đám người xấu xa cùng hung cực ác này, Tiêu Dạ Nhiễm hận thấu xương
Nàng thà là để cho máu của mình vung vãi khắp mặt đất cùng tuyệt đối không cho bọn họ một giọt nào!
"Xú nha đầu, đây là ngươi tự tìm!"
Bọn người Vũ Tiến Đào nổi giận, như là phát điên vây công lên.
Không đến nửa nén hương, Tiêu Dạ Nhiễm một cây chẳng chống vững nhà, toàn thân bị đánh ra trăm đạo vết thương.
Nàng thê lương kêu thảm một tiếng, ngã trên mặt đất.
Mà nhìn thấy trên người nàng chảy ra dòng máu màu vàng kim nhạt, bọn người Vũ Tiến Đào đều lộ ra ánh mắt tham lam.
"Hừ, không nên ép chúng ta dùng sức mạnh, bây giờ xem ngươi có còn phản kháng được nữa hay không?”
Vũ Tiến Đào thấy Tiêu Dạ Nhiễm co quắp trên mặt đất, không nhịn được mà nở một nụ cười đắc ý.
Rống!
Lúc này một cái bóng trắng bỗng nhiên từ đẳng xa vọt thẳng tới.
Bọn người Vũ Tiến Đào tập trung nhìn lại thì phát hiện đó là một con ma thú màu trắng.
"Súc sinh, ngươi còn dám quay trở lại!"
Ma kiếm trong tay Vũ Tiến Đào hóa thành một đạo hắc quang, trong nháy mắt xuyên thấu ngực Ngân Nguyệt Bạch Hổ.
Phốc phốc!,
Ngân Nguyệt Bạch Hổ phun ra một vệt máu, nặng nề rơi xuống mặt đất.
"Tiểu Bạch!" Tiêu Dạ Nhiễm thấy thế bi thống vô cùng, cẩn răng leo đến bên cạnh Ngân Nguyệt Bạch Hổ: "Không phải ta kêu ngươi chạy trốn rồi hay sao? Tại sao ngươi lại trở lại đây rồi?"
Ngân Nguyệt Bạch Hổ lộ ra ánh mắt bi thương lắc đầu.
Tiêu Dạ Nhiễm hiểu, hẳn là Ngân Nguyệt Bạch Hổ muốn đi tìm cứu binh nhưng nửa đường gặp phải chuyện gì đó bị dọa sợ đến quay trở lại chỗ này.
Tê tê ~
Một bóng dáng màu đen to lớn từ trên trời giáng xuống. Tất cả mọi người đang có mặt ở đây ngẩng đầu nhìn lên thì chỉ thấy một con Cửu Đầu Thiên Măng cao. ngàn trượng đang lao thắng tới chỗ mọi người
"Tam giai đại yêu!"
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!